Thứ Sáu, 21 tháng 6, 2013

Kỷ niệm về bài thơ dịch Đôi khi



KỶ NIỆM VỀ BÀI THƠ DỊCH ĐÔI KHI

Trong khoảng thời gian từ năm 1992 đến năm 1998, do lâu quá không còn nhớ rõ, tôi có chủ nhiệm một lớp 11. Lớp tôi khi đó có một em nữ sinh rất xinh đẹp. Bỗng nhiên em này nghỉ học một tuần không phép. Tôi vội đến nhà gặp em, hỏi ra mới biết em đang thất tình và em nói em không còn muốn đi học nữa. Em cũng không giấu diếm em có ý định "bỏ đi thật xa" để người đã ruồng bỏ em phải hối hận!






Thế là cả ngày hôm ấy tôi phải ở bên "cô học sinh tiểu thơ quý tộc" để thuyết phục vì gia đình em còn đang đi du lịch ở tận Đà Lạt, không có một người thân nào ở nhà (những năm này chưa có điện thoại di động phổ biến như hiện giờ). Trong thời gian ở nhà em tôi đã đọc cho em nghe bài thơ dịch "Đôi khi" (nguyên tác Sometimes của Sheryll Raquipiso). Không biết có phải nhờ bài thơ này hay không nhưng cuối cùng em cũng nguôi ngoai và tự quyết định đi học trở lại. Năm sau em tốt nghiệp ra trường và tôi được tin em cũng đã lập gia đình và sống hạnh phúc với chồng.

Bài thơ dịch "Đôi khi" từ đó đến nay đã được nhiều người chép đưa về Blog của mình. Họ chỉ đề tên tác giả Sheryll Raquipiso, mà quên mất dịch giả Thanh Trắc Nguyễn Văn!


Thanh Trắc Nguyễn Văn



------------------------------------------------------------------------



ĐÔI KHI

Đôi khi tình yêu ấy
Biết không hỏi được gì
Câu trả lời lạc lõng
Nó chẳng buồn nghe chi.

Đôi khi tình yêu ấy
Biết không hy vọng gì
Hy vọng bịt mắt nó
Trước sự thật khinh khi.

Đôi khi tình yêu ấy
Biết không mong đợi gì
Nỗi đau cứa sâu nữa
Khi phút đến sầu bi.

Đôi khi tình yêu ấy
Biết tự bỏ ra đi
Cố không rơi nước mắt
Dù lệ đẫm chia ly.

1996
(Dịch từ bài thơ Sometimes của Sheryll Raquipiso)
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997) 


Thanh Trắc Nguyễn Văn



----------------------------------------------------------
Ghi chú: Ảnh Hoa hậu Việt Nam 2012 Đặng Thanh Thảo (ảnh 5 - áo dài hồng) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet

6 nhận xét :

BÓNG MÂY QUA THỀM nói...

ĐÔI KHI

Đôi khi cơn gió ... bất ngờ
Thổi vùng ... thương nhớ cho thơ ... hiện hồn
Đôi khi ... nắng cũng ... bồn chồn
Sợ rằng mây trắng ... lấy buồn phủ yêu .

Đôi khi người ấy ... lạc chiều
Để tình si nợ ... con diều đứt dây
Đôi khi cố nắm bàn tay
Mà không giữ được ... cơn say dở chừng

Đôi khi sự thật ... hãi hùng
Mở ra lại thấy ... tận cùng hư không .
Đôi khi ... lòng chẳng muốn bồng
Con mắt lại khóc ... tim hờn ... sóng dâng .

Thôi thì ... gió cứ mênh mông
Thôi thì ... yêu cứ chờ trông ...ngóng người
Nợ đời...thì trả ... cho đời
Không - không ... có - có, đầy - vơi ... hết - còn .


21-10-2014 Phương Viên

Nặc danh nói...

cảm ơn bài thơ của bạn Phạm Thu Hường

Lê Long nói...

kỷ niệm đẹp về một bài thơ đẹp

Nặc danh nói...

đúng vậy

Unknown nói...

bài thơ có một sức hút kỳ lạ

Đôi khi tình yêu ấy
Biết không hỏi được gì
Câu trả lời lạc lõng
Nó chẳng buồn nghe chi.

Nặc danh nói...

:)