Thứ Bảy, 27 tháng 4, 2024
Bạn Ngọc Hiền và tấm ảnh ngày xưa
BẠN NGỌC HIỀN VÀ TẤM ẢNH NGÀY XƯA
Có một người bạn gởi một tấm ảnh của một cô gái áo trắng xinh xinh và hỏi tôi:
- Biết ai đây không?
- Chịu, không biết!
- Ngọc Hiền - học sinh cũ THPT Trần Quốc Tuấn, thuở còn là nữ sinh đấy!
Kim Trang (cũng có tên là "bé Hiền"), vợ tôi trông thấy tấm ảnh trầm trồ:
- Chị này xinh nhưng sao tóc ngắn giống con trai quá?
Tôi trả lời:
- Đây là kiểu tóc "demi garcon" duyên dáng của các cô gái, thịnh hành ở Sài Gòn khoảng những năm trước 1975. Nhà thơ Nguyễn Tất Nhiên có bài thơ "Cô Bắc Kỳ nho nhỏ". Sau này Phạm Duy phổ nhạc, con trai Phạm Duy là Duy Quang có hát bài này.
Vợ tôi cười:
- Trước năm 1975 em chưa ra đời nên không biết kiểu tóc này.
Tôi bỗng nhớ ngày vào lớp 10 trường Trần Quốc Tuấn gặp gỡ và trao đổi với Ngọc Hiền lần đầu tiên (năm 1977). Hình như ngày đó tôi phải vào lớp sớm vì tổ tôi phải làm vệ sinh lớp chuẩn bị cho một ngày quan trọng gì đó. Ngọc Hiền bận áo trắng, tóc dài búi gọn sau đầu, là tổ trưởng đứng trước cửa lớp đợi tôi đến để phân công. Thời gian thế mà thấm thoát trôi nhanh quá...
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Thơ Lục Bát tháng 4.2024 P3 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
21. NGÔI NHÀ VẮNG MẸ
Trở về miền đất phù sa
Nơi đây có một ngôi nhà đơn sơ
Đã từng ôm ấp tuổi thơ
Với bao kỷ niệm đến giờ còn nguyên
Sinh ra từ đấy lớn lên
Lời ru của mẹ dịu hiền à ơi
Anh nhường em để cùng chơi
Trong vòng tay mẹ tuyệt vời yêu thương
Trời đông gió rét mù sương
Thân gầy mẹ gánh trên đường chợ xa
Kiếm cân gạo, muối, dưa cà
Nuôi đàn con nhỏ đi qua tháng ngày
Cha đi đánh Pháp mẹ thay
Dạy con lẽ phải điều hay ở đời
Mẹ vui con biết vâng lời
Biết làm việc thiện kịp thời giúp nhau
Thời gian như thế trôi mau
Lớn lên đi học, rồi sau đi làm
Tòng quân bảo vệ trời Nam
Mẹ luôn cầu phật che làn đạn rơi
Kinh qua bương chải cuộc đời
Thấm lời mẹ dạy dưới trời đầy trăng
Mẹ về với cõi vĩnh hằng
Ngôi nhà vắng mẹ lại càng nhớ thương
Trần Bông
Nhãn:
Luc Bat Viet Nam
Thứ Sáu, 26 tháng 4, 2024
Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Cật vấn
CẬT VẤN
"Người sáng tác nào chẳng có lúc run rẩy cảm thấy tự mình không hiểu được mình. Nhưng ở đây, còn hơn là một bỡ ngỡ thông thường, nó là một cật vấn, một ám ảnh: Có lẽ sáng tác là một cái gì rất bí mật, người ta có thể tìm kiếm hoài mà vẫn không ra lời giải đáp."
Vương Trí Nhàn "Cây bút đời người"
Nhãn:
Ban tron van nghe
Chủ Nhật, 21 tháng 4, 2024
Thứ Bảy, 13 tháng 4, 2024
Thơ Lục Bát tháng 4.2024 P2 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
11. MỘT…
Một tôi ngồi với một mình
Một cà phê đắng nhoà hình bóng ai
Một trà thơm đợi nắng mai
Giọt sương thức sớm còn dài dại đêm
Mùa giăng mắc dải lụa mềm
Một tôi một bóng một lênh đênh cùng
Một tia nắng lạc bao dung
Một tôi ngồi vẽ chân dung… mặc dù.
Võ Miên Trường
Nhãn:
Luc Bat Viet Nam
Thứ Sáu, 12 tháng 4, 2024
Thơ Lục Bát tháng 4.2024 P1 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
1. NẮNG THÁNG TƯ
Giật mình, đã nắng tháng tư
Gió Lào bảng lảng thổi từ đồng xa
Đường hoa - giờ chẳng còn hoa
Bến quê xanh biếc cỏ gà triền đê
Đôi ba cánh phượng lập loè
Trời đang dồn nắng để ve gọi bầy
Chim kêu ríu rít bờ cây
Nắng lên mới độ nửa ngày mà oi
Đó đây lúa đã trỗ rồi
Chờ qua Cốc Vũ mưa rơi dưỡng đồng
Nước đầy ăm ắp dòng sông
Mấy nhà vào vụ cá lồng đầu năm
Thanh mimh, rồi sẽ qua rằm
Lại lo mai mốt tháng Năm nắng nhiều.
Lê Hải Châu
Nhãn:
Luc Bat Viet Nam
Thứ Năm, 11 tháng 4, 2024
Thơ 0273: Mẹ chiến sĩ và hai người con (bản năm dòng)
MẸ CHIẾN SĨ VÀ HAI NGƯỜI CON
Con của mẹ giặc hành hình treo khô xác
Nhặt đứa bé mồ côi dù biết cha nó kẻ thù
Con lớn lên lại thành tử sĩ...
Mắt mẹ nhòa
Lệ khóc ướt đêm thu.
2004
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Nhãn:
Tho nam dong
Đăng ký:
Bài đăng
(
Atom
)