Thứ Bảy, 24 tháng 6, 2017

Thơ 0357: Gói



GÓI

Đi về phía không anh
Công viên không người đợi
Quán cóc không ai chờ
Ly cà phê không hẹn đủ đôi
Chỉ còn một chiếc lá xoay
Rơi rụng
Xuống chân ngày.

Giữa đám người ồn ả
Em đơn độc chạm vào mùa thu...
Gói mùa thu vào lá
Gói lá vào khăn tay
Gói khăn tay vào nước mắt
Gói nước mắt vào ký ức
Gói ký ức vào khoảng không...

2012
(Tập thơ Huyền Thoại Người Lái Đò - NXB Hội Nhà Văn 2013)

Thanh Trắc Nguyễn Văn




-------------------------------------------------------------------------------------------
* Bài thơ đã đăng trên báo PC & Mobile số 702, ngày 2.5.2017

+ Bài thơ đã in trong Tập thơ riêng Huyền Thoại Người Lái Đò - NXB Hội Nhà Văn 2013

Ghi chú: Ảnh  người mẫu Lê Lý Lan Hương (ảnh 1 - cầm cây đàn) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet 

Thứ Sáu, 23 tháng 6, 2017

Thơ của bạn thơ Lương Mỹ Hạnh



CON ĐƯỜNG
                 Tặng anh Thanh Trắc Nguyễn Văn
Có con đường thục sự nở ngàn hoa.
Là con đường mỗi ngày con đến lớp.
Mùa thu về trong tim em bất chợt
Ngày khai trường anh đứng giữa các con.

Bài thơ nào mang nặng tình nước non.
Có ngọn núi con sông có đường mòn trên biển.
Yêu quê ta đi qua bao cuộc chiến.
Thương tích đầy mình vẫn trăn trở hồi sinh.

Đêm tối xa rạng rỡ ánh bình minh.
Lời thơ cũ bao ngày con sẽ thuộc?
Lời giảng nào rạng ngời như ánh đuốc.
Anh âm thầm gieo giữ những niềm tin.

Tuổi mộng qua sao em mãi kiếm tìm.
Chút lấp lánh trong áng văn anh đọc.
Thêm yêu nắng quê mình ánh lên từng hạt thóc.
Thấy mẹ về trên đồng lúa mênh mông.

Có khi nào anh thấy chạnh lòng không?
Nghề với nghiệp song hành cùng cơm áo
Người với người còn bao điều điên đảo.
Anh có yên bình giữ lửa ấm trong tim?

Những bài thơ nằm trong góc lặng im.
Quá khứ đi qua điêu tàn hay lộng lẫy.
Hạt giống tâm hồn nở trong run rẩy
Bàn tay thầy đỡ lấy những mầm non.

Mùa thu về in dấu bước chân son.
Ước nhỏ lại như thời còn thơ dại.
Bao ước mơ ngời xanh lên mê mải.
Nhặt lại nụ cười bên lớp học thân thương...


2017

Lương Mỹ Hạnh




---------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Thứ Hai, 19 tháng 6, 2017

Thơ Haiku của Matsuo Basho, Thái Bá Tân dịch (16)

Photo by Huy Chương


151. Với bà lão
Cây anh đào già nở hoa
Là cái để nhớ.

152. Từ ban công ở Kyôtô
Chín mươi chín nghìn người
Ngắm hoa.

153. Mọi người ngày một già
Đám thanh niên Êbisu
Còn làm họ già thêm.

154. Hoa Iris tai thỏ
Thật giống bóng của nó
Dưới sông.


Photo by Huy Chương


Thứ Sáu, 16 tháng 6, 2017

Ca dao về địa danh Quảng Ngãi



CA DAO VỀ ĐỊA DANH QUẢNG NGÃI

Ai về núi Ấn sông Trà
Có thương cô bậu ghé nhà mà thăm.

Ai về Quảng Ngãi
Cho tôi gởi ít tiền
Mua giùm miếng quế lâu niên
Đem về trị bệnh khỏi phiền bà con.

Ai về Cổ Lũy cô thôn
Nước sông Trà Khúc sóng dồn lăn tăn.

Ai về quê ấy Nghĩa An
Ghé thăm phong cảnh chùa Hang, Bàn Cờ.

Ai về Cà Đó
Chịu khó xách ky
Tay cầm đôi đũa
Lưng đi lòm khòm.

Ai về Long Phụng thì về
Có sông tắm mát giếng kề một bên.

Ai về Cổ Lũy, Xóm Câu
Nhớ mua đôi chiếu đón dâu về làng.




Thứ Năm, 15 tháng 6, 2017

Ca dao, tục ngữ địa danh Quảng Nam - Đà Nẵng



CA DAO, TỤC NGỮ ĐỊA DANH QUẢNG NAM - ĐÀ NẴNG

Ai về có nhớ Cẩm Thanh
Sông dài ôm nước dừa xanh bốn mùa
Hỡi người cách trở nắng mưa
Mấy trăng cũng đợi mấy mùa cũng trông.

Ai đi cách trở sơn khê
Nhớ tô mì Quảng, tình quê mặn nồng.

Ai đi phố Hội, Chùa Cầu
Ðể thương, để nhớ, để sầu cho ai,
Ðể sầu cho khách vãng lai,
Ðể thương, để nhớ cho ai chịu sầu.

Ai về Tam Tiến thì về
Tam Tiến có nghề nấu rượu nuôi heo.




Thứ Ba, 13 tháng 6, 2017

Giới thiệu Tuyển tập thơ Lục Bát Tình





GIỚI THIỆU TUYỂN TẬP THƠ: LỤC BÁT TÌNH

Xin được giới thiệu với các bạn yêu thơ Tuyển tập thơ Lục Bát Tình do NXB Đồng Nai ấn hành năm 1997. 

Tập thơ gồm 501 bài thơ lục bát của 501 tác giả trong và ngoài nước được nhà thơ Hồ Quốc Nhạc tuyển chọn. Bài thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn được tuyển vào tập thơ này là bài CHIỀU TRÊN SÔNG HÀN.



Thứ Hai, 12 tháng 6, 2017

Thơ Haiku của Matsuo Basho, Thái Bá Tân dịch (15)

Photo by Hoàng Anh


141. Dẫu còn yếu gầy
Vô cớ
Bụi cúc đâm bông.

142. Một bụi cúc, một vành trăng
Một ô đất trồng lúa
Là nơi anh nên ở ẩn.

143. Gốc thông sần sùi
Nấm mọc trên cây lạ
Một chiếc lá chen vào.

144. Làng cổ xưa đến mức
Không nhà nào
Không có bụi hồng vàng.


Photo by Hoàng Anh


Chủ Nhật, 11 tháng 6, 2017

Thơ của bạn thơ Trần Mạnh Hùng



THIỆT TÌNH
           (họa bài thơ Ghen của Thanh Trắc Nguyễn Văn)
Vẫn nhớ thương lưu luyến...Thiệt tình
Không sao quên được khổ riêng mình
Đôi khi vương vấn lòng... ngơ ngẩn
Nhiều lúc hồn nhiên nhớ... Thiệt tình
Giây phút mơ màng tràn hạnh phúc
Suốt ngày nỗi nhớ quá điêu linh
Gặp nhau toàn nói câu thăm hỏi
Chỉ thế thôi sao, ngốc... Thiệt tình.


2017


Trần Mạnh Hùng




Thứ Bảy, 10 tháng 6, 2017

Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Tiếng Mùa Xuân

Góc Nhỏ Văn Thơ


TIẾNG MÙA XUÂN

Tôi đi dọc bờ sông
Nghe thầm thì tiếng đất
Lá mía kêu xào xạc...
Mầm ngô lên xanh non

Bãi dâu vào mùa ngon
Quả từng chùm chiu chít
Cà chua hồng giấu mặt
Sau chùm lá đung đưa

Thuyền đón gió ngoài xa
Lưới long lanh vảy cá
Cát cựa mình lấp loá
Muốn cùng vôi lên tầng

Đất nằm im dưới chân
Nói bằng cây bằng trái
Dòng sông trôi mê mải
Gửi lời vào phù sa...

Tiếng đất trời bao la
Cả chiều xuân vang động
Cho lòng tôi như sông
Muốn hoá thành biển khơi

12-1974

Phan Thị Thanh Nhàn


Photo by Nguyễn Việt Khanh


Thứ Sáu, 9 tháng 6, 2017

Nghị luận xã hội về vấn đề "Học hỏi là việc làm suốt đời" (4)

Photo by Trung Vq


NGHỊ LUẬN XÃ HỘI VỀ VẤN ĐỀ "HỌC HỎI LÀ VIỆC LÀM SUỐT ĐỜI" (4)

Hồ Chủ Tịch, vị lãnh tụ vĩ đại của cách mạng Việt Nam, người là ánh đuốc sáng soi đường trong đêm tối, là niềm tin vững chãi chốn lao tù, là khát vọng, là lương tri của loài người tiến bộ, người còn là một tấm gương tự học và học tập suốt đời. Người đã để lại nhiều câu nói nổi tiếng có giá trị như những lời răn dạy cho con cháu đời sau. Có lẽ không ai là không biết câu: “Học hỏi là một việc phải tiếp tục suốt đời”.


Vậy Học hỏi là gì? Học hỏi là tiếp thu tri thức của nhân loại từ sách vở, từ cuộc sống, từ những người xung quanh ta. Học hỏi là một quá trình lâu dài chứ không thể trong một thời gian ngắn bởi vậy Bác Hồ nói đó là việc phải tiếp tục suốt đời, không ngừng nghỉ, không mệt mỏi. Cuộc sống ngày càng phát triển không ngừng và tri thức nhân loại thì vô tận và mỗi giây mỗi phút trôi qua là bao tri thức mới được ra đời, nếu không chịu học hỏi nâng cao tầm hiểu biết của mình thì sớm muộn gì cũng sẽ bị tụt hậu và bị đào thải khỏi cuộc sống hiện đại. Học phải đi đôi với hỏi để hiểu sâu sắc kiến thức, biến tri thức thành của mình chứ không phải là sự tiếp nhận thụ động. Bác Hồ là một tấm gương sáng ngời của một người học hỏi không ngừng. Bác học ngoại ngữ, học viết báo, nghiên cứu chủ nghĩa Mác-Lênin, nghiên cứu và tiếp thu có chọn lọc tinh hoa văn hóa nhân loại, đặc biệt là văn hóa phương Đông và văn hóa phương Tây. Người biết và sử dụng thông thạo trên mười ngoại ngữ nhờ tự học chứ không qua một trường đào tạo chính quy nào. Người học ở sách báo, đồng nghiệp, bạn bè, nhân dân. Người học từ thực tiễn sinh động ở các nước đế quốc, nước thuộc địa, ở phong trào cách mạng trên thế giới. Như nhà thơ Chế Lan Viên đã viết:

"Đời bồi tàu lênh đênh theo sóng bể
Người đi hỏi khắp bóng cờ châu Mĩ, châu Phi
Những đất tự do những trời nô lệ
Những con đường cách mạng đang tìm đi"


Photo by Trung Vq


Chủ Nhật, 4 tháng 6, 2017

Tinh hoa cuộc sống 0044: Nghệ thuật làm gốm



Hoa hậu Đặng Thu Thảo

Thơ Haiku của Matsuo Basho, Thái Bá Tân dịch (14)

Thiếu nữ áo dài trắng


131. Với bà lão
Cây anh đào già nở hoa
Là cái để nhớ.

132. Từ ban công ở Kyôtô
Chín mươi chín nghìn người
Ngắm hoa.

133. Mọi người ngày một già
Đám thanh niên Êbisu
Còn làm họ già thêm.

134. Hoa Iris tai thỏ
Thật giống bóng của nó
Dưới sông.


Thiếu nữ áo dài trắng


Thứ Bảy, 3 tháng 6, 2017

Ca dao về Mùa Hè (4)



CA DAO VỀ MÙA HÈ (4) 

Bữa rày chén đã xa ve
Mùa xuân thiếp đợi, mùa hè chàng trông
Nay chừ én Bắc nhạn Đông
Én có xa bụng én biết, nhạn có xa lòng nhạn hay.

Cực lòng thiếp lắm chàng ơi
Kiếm nơi khuất tịch, thiếp ngồi thở than
Than vì cây lúa lá vàng
Nước đâu mà tưới nó hoàn như xưa
Trông trời chẳng thấy trời mưa
Lan khô huệ héo, khổ chưa hỡi trời.

Mùa đông môi xám như chì
Mùa hè dạ sậm khác gì hòn than
Áo manh che trận gió hàn
Đầu trần nắng lửa mưa chan dãi dầu
Ối mẹ đâu, ối cha đâu
Đi đâu mà bắt con hầu người ta
Tưởng tình nghĩa mẹ, công cha
Chưa đền chút đỉnh xót xa dạ này.

Nhịp chày giã dó nhặt thưa
Đèn le lói sáng lòng ngơ ngẩn buồn
Nhớ ai mê mẩn tâm hồn
Thương ai mong đợi mỏi mòn tháng năm.




Thứ Sáu, 2 tháng 6, 2017

Ca dao về Mùa Hè (3)



CA DAO VỀ MÙA HÈ (3) 

Buồn vì một nỗi tháng Giêng
Con chim cái cú nằm nghiêng thở dài
Buồn vì một nỗi tháng Hai
Đêm ngắn ngày dài thua thiệt người ta
Buồn vì một nỗi tháng Ba
Mưa dầu nắng lửa người ta lừ đừ
Buồn vì một nỗi tháng Tư
Con mắt lừ đừ cơm chẳng muốn ăn
Buồn vì một nỗi tháng Năm
Chưa đặt mình nằm gà đã gáy kêu
Bước sang tháng Sáu lại đều.

Chừng nầy đứng bóng giữa trưa
Bớ ông chủ ruộng sao chưa xuống đồng
Mồng tám tháng tư không mưa
Bỏ cả cày bừa mà lấp lúa đi.

Cấy lúa lúa trổ ra lăn
Kẻ trộm gặt mất con ăn bằng gì
Con ăn lộc sắn lộc si
Con ăn bằng gì cho đến tháng năm.




Thứ Năm, 1 tháng 6, 2017

Thơ bạn thơ Phạm Tự (3)

Thiếu nữ áo yếm nâu, đầm sen

TIẾC XUÂN...
          (cảm tác từ bài thơ Đêm Mộng Ca Dao của Thanh Trắc Nguyễn Văn)
Nàng yêu giọng hát trên sông
Mê say tiếng sáo - nhạc lòng vút cao
Tình nồng như đã thầm trao
Mà nơi khuê các ra vào dễ đâu
Đêm đêm đứng ngóng bên lầu
Ghi lòng tạc dạ từng câu từng lời...

Trương Chi chàng mến yêu ơi!
Chén bạch đàn hiện bóng người, Mỵ Nương!
Vơi đầy nước mắt khóc thương
Tình duyên cay đắng, sông Tương rượu hòa
Mãi còn đây bản tình ca...

(Trang web Lục Bát ngày 28.7.2010)
 

Phạm Tự

Thiếu nữ áo dài trắng, sen đỏ