Thứ Tư, 30 tháng 6, 2010
Thơ 0121: Mộng lành (bản tứ tuyệt)
MỘNG LÀNH
Mộng lành lành thật không em
Sao ta hóa đá bên thềm đợi ai?
Giấc mộng ngắn, nỗi đau dài
Chữ thương chữ nhớ lạc loài tìm nhau.
2001
(Tuyển tập thơ Tứ Tuyệt Tình Thi – NXB Đà Nẵng 2005)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Thứ Ba, 29 tháng 6, 2010
Bình bài thơ Nửa đời của Thanh Trắc Nguyễn Văn (2)
ĐỌC BÀI THƠ NỬA ĐỜI CỦA THANH TRẮC NGUYỄN VĂN
Tôi biết Thanh Trắc Nguyễn Văn hơn 10 năm nay! Rồi gặp anh với 2 nhà thơ Trần Ngọc Hưởng và Thái Thanh Nguyên năm 2006 tại thành phố Hồ Chí Minh. Lần gặp ấy, ba thi sĩ (hai nam, một nữ) đã để lại trong tôi ấn tượng không thể quên được, nhất là tác giả bài thơ NỬA ĐỜI này!
Tôi không loanh quanh kể lại chuyện gặp gỡ xúc động ấy nhưng tôi muốn nhớ lại để chiêm nghiệm với bài thơ mà nhân vật tâm trữ tình chính là tác giả - nhà thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn - một người đã cầm bút hơn 10 năm kể từ “Hoa sứ trắng” (tập thơ đầu tay xuất bản năm 1997)… Thanh Trắc Nguyễn Văn sinh năm 1962 là một nhà giáo yêu văn học (tôi khẳng định như thế vì biết anh đã góp mặt rất nhiều thi tuyển và từ 1997 đến nay đã cho ra mắt độc giả 4 tập thơ riêng) vừa tham gia dạy học và sáng tác thơ, văn đặc biệt thơ anh được chọn vào “Nghìn câu thơ tài hoa Việt Nam” (NXB Văn học, 2000).
Thứ Hai, 28 tháng 6, 2010
Thơ 0120: Tiếc nuối
Chủ Nhật, 27 tháng 6, 2010
Thơ 0119: Về xứ Đạo
VỀ XỨ ĐẠO
nhớ Thúy Ly
Xứ Đạo chiều nay lớp lớp mây
Đường xa nắng úa gió đùa bay
Bóng ai thấp thoáng bên bờ giếng
Để bóng tre mềm thoáng lắt lay?
Cô gái vườn dâu má vẫn hồng
Cuối mùa thu trước vội sang sông
Ước nguyền gởi lại theo dòng nước
Cho nỗi cô đơn lạnh cánh đồng.
Nhạc Đạo ngân nga trổi điệu buồn
Nắng chiều hiu hắt phủ lầu chuông
Trăm năm vẫn nhớ lời em nguyện
Áo trắng ngày xưa trắng giáo đường.
Đêm xuống ngập ngừng với khách thơ
Người về quãng vắng bóng bơ vơ
Gió sương lại gọi hồn sương gió
Ai nhớ ai thương để đợi chờ?
1986
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm – NXB Thanh Niên 2002)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Thứ Bảy, 26 tháng 6, 2010
Thơ 0118: Trúc đào
Thứ Sáu, 25 tháng 6, 2010
Thơ 0117: Hoa tường vi
Thứ Năm, 24 tháng 6, 2010
Thơ 0116: Phố cổ
PHỐ CỔ
Ta về như chiếc lá
Rụng rơi xuống cội nguồn
Lang thang chiều phố cổ
Gió mỏng mềm như sương.
Nhà em xưa ngõ vắng
Một thuở qua ngại ngùng
Giờ nhặt mùi hoa cũ
Cầm nắng vàng run run…
Hỏi hoa hoa đã úa
Hỏi nắng nắng sang sông
Hỏi người người chẳng nhớ
Biết em còn hay không?
Phố cổ hóa phố chợ
Đèn nhấp nháy ngược xuôi
Nhà mái bằng thay ngói
Tường sơn nước thay vôi.
Cổng đình giờ quét đỏ
Phừng phực lửa hoàng hôn
Ta về nghèn nghẹn nhớ
Phỏng rát cháy tâm hồn.
Mảnh sân rêu cổ tích
Mọc lênh khênh dãy lầu
Nửa đau đau chìm lắng
Nửa buồn buồn dâng cao.
Ta về như mây trắng
Gục khóc cuối chân trời
Tìm em chiều phố cổ
Sương khói mờ chơi vơi.
1998
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm – NXB Thanh Niên 2002)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Thứ Tư, 23 tháng 6, 2010
Giới thiệu tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm
Thứ Ba, 22 tháng 6, 2010
Thơ 0115: Lối cũ (bản tứ tuyệt)
LỐI CŨ
Lang thang một tiếng chuông chùa
Sen hồng chợt nở nhớ mùa hạ xưa
Con đường gầy guộc nắng mưa
Em xa lối ấy... Sao chưa thấy về?
2001
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm – NXB Thanh Niên 2002)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Thứ Hai, 21 tháng 6, 2010
Thành phố Cao Bằng chào buổi sáng ngày mới
Cao Bằng là vùng đất có truyền thống cách mạng lâu đời, là nơi cội nguồn của cách mạng Việt Nam. Tiêu biểu như khu di tích lịch sử cách mạng Pác Bó, thuộc xã Trường Hà, huyện Hà Quảng. Nơi đây Chủ tịch Hồ Chí Minh đã đặt chân về nước, sống và làm việc, lãnh đạo cách mạng Việt Nam giành độc lập cho dân tộc từ năm 1941 đến 1945.
Nhãn:
Du lich Video
Chủ Nhật, 20 tháng 6, 2010
Thơ 0114: Trái tim yêu
Thứ Bảy, 19 tháng 6, 2010
Thơ 0113: Đà Lạt mùa trăng
ĐÀ LẠT MÙA TRĂNG
Đà Lạt ta về để nhớ em
Nhớ mùa trăng trước ướt hương đêm
Xa em, xa cả mùa trăng ấy
Xa áo thu bay tóc gió mềm.
Đâu khúc đàn mơ bên suối thơ
Mảnh trăng chìm nổi giữa bơ vơ
Đồi Cù thuở ấy mình ly biệt
Hai nẻo chia xa nỗi đợi chờ.
Lung linh như nước hồ Xuân Hương
Mắt em buồn lệ mờ trong sương
Người đi nghiêng ngả vầng trăng lạnh
Ngả bóng trăng rơi rải mặt đường.
Ta đã xa rồi em cũng xa
Thương trời Đà Lạt hạt mưa sa
Thương màu trăng cũ soi trên áo
Áo lụa tình trăng sáng mượt mà.
Đá vỡ còn đây vọng dấu chân
Một thời lóng ngóng bước bâng khuâng
Một thời hai đứa cùng xây mộng
Mộng cũng chia tan chẳng được gần.
Lấp loáng đồi thông những bóng mây
Những mùa trăng biếc, biếc trên cây
Ta qua phố cũ buồn muôn lối
Áo trắng ai bay gió lạnh đầy?
Đà Lạt 1999
(Tuyển tập thơ Thơ Nhà Giáo – NXB Văn Hóa Dân Tộc 2003)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Thứ Sáu, 18 tháng 6, 2010
Bình bài thơ Nửa đời của Thanh Trắc Nguyễn Văn (1)
BÀI THƠ NỬA ĐỜI VÀ BỐN BI KỊCH LỚN CỦA CON NGƯỜI
1. Bi kịch thứ nhất: Bi kịch trong tình yêu
Nửa đời
Nhỏ lệ làm sông
Thuyền yêu chèo mãi
Vẫn không thấy bờ.
Với giọng thơ lục bát nhưng Thanh Trắc Nguyễn Văn đã vận dụng lối ngắt nhịp biến 2 câu thơ lục bát 6 - 8 thành 2 - 4 - 4 - 4 để tạo nên một âm điệu vừa trữ tình vừa khoắc khoải bi thương. Yêu như trong bài thơ thì làm sao giữ gìn hạnh phúc được? Yêu là phải có nghị lực vươn lên. Tôi nhớ một bài thơ khác cũng của Thanh Trắc Nguyễn Văn, đã có một ý thức và một cách xử lý trong tình yêu hoàn toàn khác hẳn:
Cầm lên một trái khổ qua
Khổ mà kêu khổ đúng là khổ thôi
Yêu nhau leo núi vượt đồi
Chia bùi xẻ đắng khổ rồi cũng qua!
(Trái khổ qua – Thanh Trắc Nguyễn Văn)
Thứ Năm, 17 tháng 6, 2010
Thơ 0112: Thu hương
Thứ Tư, 16 tháng 6, 2010
Thơ 0111: Khúc hát mùa đông
KHÚC HÁT MÙA ĐÔNG
Tặng Khả Tú
Này cô bé mùa đông về đấy nhé
Nhớ thương ai sao khoác áo len hồng?
Ta cô độc mang nỗi buồn hóa đá
Gió Sài Gòn nghiêng ngả nắng trên sông.
Gió lạnh lắm bé ơi đừng vội bước!
Cây không chao nhưng run rẩy bên đường
Tóc bé thả bồng bềnh mây ký ức
Theo áo dài ta chợt vấp làn hương…
Ta thảng thốt nhớ tháng ngày đi học
Thuở theo ai ngong ngóng bước đợi chờ
Mùa đông khóc thương tình ta câm lặng
Trăng phương nào ta còn mãi bơ vơ?
Giờ gom lại những mảnh tình vụn vỡ
Đốt mùa đông ta sưởi trái tim mình
Mùa đông cháy đôi má bầu ửng đỏ
Bé không cười sao ánh mắt lung linh?
Xin từ giã áng mây buồn xám ngắt
Ta theo em tìm đón nắng mai hồng
Mùa xuân biếc vẫn ngập ngừng phía trước
Bé chớ quay nhìn kẻo thấy mùa đông.
1997
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm – NXB Thanh Niên 2002)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Thứ Ba, 15 tháng 6, 2010
Thơ 0110: Đi chợ hoa (bản tứ tuyệt)
Thứ Hai, 14 tháng 6, 2010
Thơ 0109: Trăng (bản tứ tuyệt)
Chủ Nhật, 13 tháng 6, 2010
Thơ 0108: Đêm Tiểu Cần
ĐÊM TIỂU CẦN
Lênh đênh tìm gió sông Cần
Tìm em chỉ thấy trái bần rụng rơi
Hoàng hôn tím tiếng chuông trôi
Cánh cò vấp nắng cuối trời liêu xiêu.
Tiểu Cần cần ít hay nhiều
Mà đêm trăn trở bao nhiêu sao trời?
Thuyền trôi chở khẳm tình trôi
Không cần chớ vẫy kẻo rồi vấn vương.
Sông Cần cần nhớ cần thương
Bén duyên bén buổi triều cường nước lên
Bấy giờ trăng nước chông chênh
Thuyền sang bến ấy bỗng quên ngả về!
Trà Vinh 2005
(Tuyển tập thơ Mây Ngàn Phương - NXB Thanh Niên 2005)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Thứ Bảy, 12 tháng 6, 2010
Thơ 0107: Cô bé u buồn
CÔ BÉ U BUỒN
Sao bé lại buồn cô bé ơi
Lặng ngồi ghế đá đếm mưa rơi?
Hay bé kết bạn cùng ta nhé
Hai mình kết lại hết mồ… côi?
Bé bằng lòng không cứ nói đi
Ủa, sao bé khóc lệ hoen mi?
Bé nhìn chi mãi nơi xa ấy
Ta cũng nhìn theo chẳng thấy gì?
Kìa bé nhìn lên lẳng lặng cười
Nụ hồng chợt thắm nắng xuân tươi
Vầng trăng thôi nhé tan u ám
Soi xuống hồn ta bóng một người!
Nhưng sao bé cười với người… ta!
Vội theo người ấy bỏ ta xa?
Bỏ ta ngồi lại công viên ấy
Cứ ngỡ hai mình, hóa đến… ba!
Ngồi đó ta buồn bé biết không?
Cũng nhìn mây trắng, cũng xa trông
Cũng nghe hiu hắt chiều thu lạnh
Nắng lạnh hoàng hôn, gió lạnh lòng!
1994
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm – NXB Thanh Niên 2002)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Thứ Sáu, 11 tháng 6, 2010
Thơ 0106: Vườn hồng
Thứ Năm, 10 tháng 6, 2010
Thơ 0105: Núi Cô Tiên
NÚI CÔ TIÊN
Khi đôi mình dừng ngắm núi Cô Tiên
Vầng mây bạc đã trôi dần, xa lăng lắc
Tiên nữ xõa tóc giữa trời ngân tiếng hát
Năm tháng rì rào...
Vọng sóng biển khơi.
Nếu lỡ vắng em rồi
Anh chỉ còn là giọt nắng chơi vơi
Lang thang mãi giữa bến bờ vô vọng
Như Nha Trang kia sẽ bốn mùa biển động
Khi Hòn Chồng chợt mất bóng Cô Tiên!
Hạnh phúc có ai ngờ bình dị đến thiêng liêng
Tiên nữ xuống chọn chồng nơi đất biển
Để từ đó cánh chim trời chao liệng
Cái đẹp muôn đời vời vợi với biển xanh.
Sao em lại trách hờn trong đôi mắt long lanh
Trách Cô Tiên ấy anh chưa nhìn thấy được
Anh chỉ thấy một cô tiên rất thực
Xõa tóc nhìn trời...
Giận dỗi nhìn anh...
Nha Trang 1996
(Tập thơ Hạ Nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Thứ Tư, 9 tháng 6, 2010
Thơ 0104: Sông Thương
Thứ Ba, 8 tháng 6, 2010
Thơ 0103: Nửa mơ ước xưa
NỬA MƠ ƯỚC XƯA
Ngày ấy mình chung lớp
Hai đứa chung lối về
Em là hoa bưởi trắng
Thơm ngát giữa đường quê.
Một chiều thu gió lộng
Ngồi học cạnh bờ ao
Em quấn đôi nhẫn cỏ
Mơ ước chuyện ngày sau.
Em mơ làm cô giáo
Anh cũng ước làm thầy
Tuổi thơ như giọt nắng
Bước chân đầy cỏ may.
Ước mơ mình chia nửa
Hai nửa cùng chung mơ
Nửa em ép vào lá
Nửa anh gởi vào thơ.
Nửa em hóa lá đỏ
Bồng bềnh ra sông xa
Nửa anh thành khói trắng
Long đong nơi quê nhà.
Trang sách còn một nửa
Nửa cánh diều lặng bay
Bài thơ mất một nửa
Nửa xanh cọng cỏ gầy.
Nửa anh giờ trường cũ
Nửa em giờ mù khơi
Ước mơ đôi nhẫn cỏ
Đôi nửa còn nửa đôi.
Từng đêm bên giáo án
Nghe nửa mùa thu đau
Nửa anh còn tìm mãi
Nửa mơ ước xưa đâu?
1997
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Thứ Hai, 7 tháng 6, 2010
Thơ 0102: Lời con gái
Chủ Nhật, 6 tháng 6, 2010
Thơ 0101: Nhớ Phan Rí
NHỚ PHAN RÍ
Đã lâu lắm anh không về Phan Rí
Chạy theo em những tối bắt còng
Đuốc lấp loáng trên triền cát ướt
Soi gió lùa lạnh buốt mùa đông.
Em mười sáu mắt xinh tròn lúng liếng
Thả hồn anh đắm đuối những bãi bờ
Gã còng nhỏ vung đôi càng lớ ngớ
Ngo ngoe nhìn gắp vụng hạt sương mơ.
Biển một bên- dập dềnh chao sóng
Em một bên- tóc lộng mây trời
Còng trên cát anh vồ cứ trượt
Kỷ niệm cười lấp lánh ánh sao rơi.
Bên bếp lửa đôi mình ngồi nấu cháo
Nước chợt sôi lúng búng những nỗi niềm
Anh thêm củi chỉ thêm vào bối rối
Khói cay nồng đặc quánh bóng biển đêm.
Tô cháo ấy em rắc đầy hành lá
Còng ngọt đậm đà, gạch đỏ hơn son
Anh húp mãi cạn cùng nỗi nhớ
Đến bây giờ vị đầu lưỡi còn ngon!
Anh đi xa nhớ miền quê biển
Nhớ mắt em xưa, nhớ món cháo còng
Gió du lãng trải tháng ngày phiêu bạt
Bỗng lặng lờ neo nhớ bến mong...
1999
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Thứ Bảy, 5 tháng 6, 2010
Thơ 0100: Hà Tiên hoàng hôn
HÀ TIÊN HOÀNG HÔN
Tháng tám ta về gió gió lên
Đông Hồ bàng bạc khói lênh đênh
Câu thơ áo trắng chòng chành vỡ
Kỷ niệm mù sương bỗng bập bềnh.
Gió đùa mặt nước, gió đùa mây
Hoàng hôn chấp chới cánh chim bay
Thuyền ai neo vội bên sông vắng
Neo mảnh trăng chìm sóng lắt lay?
Em xa xóm núi bỏ trầu không
Bỏ phố chênh vênh nắng biển nồng
Bỏ ta ngơ ngác mờ mưa bụi
Cầu phao bập bỗng bước long bong.
Long bong sóng vỗ nhịp âm âm
Một khúc xôn xao, một khúc thầm
Vọng nghe câu hát mùa ly biệt
Đau đáu tìm nhau vượt tháng năm.
Em đã về đâu, biết đến đâu?
Trời chiều nhuộm tím bến Tô Châu
Người xưa bỗng nhớ người xưa cũ
Một bóng trên sông, bóng lặng sầu.
2000
(Tuyển tập thơ Thơ Tìm Người Thơ – NXB Văn Hóa Dân Tộc 2001)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Đăng ký:
Bài đăng
(
Atom
)