Thứ Ba, 24 tháng 7, 2018

Giới thiệu tập thơ Tôi là một kẻ khác





GIỚI THIỆU TẬP THƠ TÔI LÀ MỘT KẺ KHÁC 

Rất cảm ơn nhà văn - nhà thơ thơ Nhật Chiêu đã tặng Thanh Trắc Nguyễn Văn tập thơ "Tôi là một kẻ khác", do Nhà xuất bản Văn Hóa - Văn Nghệ cấp giấy phép. Tập thơ được in trên nền giấy trắng đẹp.



Thứ Hai, 23 tháng 7, 2018

Thơ của bạn thơ Nguyễn Hữu Trí Trí



NHỚ... 
            (họa bài thơ Nhớ bạn cũ của Thanh Trắc Nguyễn Văn) 
Hè sang lại nhớ ngày xưa
Nhớ thời áo trắng - rặng dừa em qua
Thế rồi cuối cấp chia xa
Về thăm trường cũ nhin hoa ngậm ngùi !

Nguyễn Hữu Trí Trí




Thứ Sáu, 20 tháng 7, 2018

Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Uyển văn

Góc Nhỏ Văn Thơ


UYỂN VĂN

Uyển vãn là phiên âm tiếng Việt của từ 晼晚, nghĩa là "mặt trời sắp lặn về phía Tây".

Uyển (晼) chỉ lúc "trời chiều, mặt trời ngả về tây". Vãn (晚), cũng mang bộ Nhật (日), nghĩa là chiều tối. "Uyển Vãn" thường dùng trong văn thơ để chỉ cảnh mặt trời đang lặn, đồng thời mượn cảnh để cảm thán về tuổi xế chiều, lúc về già (ví đời người như mặt trời, lặn về tây nghĩa là sắp qua đời), hoặc cảnh sắc đang trôi qua.


Photo by Thành Lê


Thứ Tư, 18 tháng 7, 2018

Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Tiếng ái ân - Phạm Huy Thông

Góc Nhỏ Văn Thơ


TIẾNG ÁI ÂN - PHẠM HUY THÔNG

Tặng Nguyễn Nhược Pháp

Lời thiếu nữ:

Em không muốn mơ màng trong cảnh mộng,
Nhìn trăng lên sương tỏa với mây trôi,
Nghe đàn chiều nơi đầu dây trầm bổng
Vẳng đưa sang theo hơi gió xa xôi.

Em không muốn du chân bên hồ vắng
Ngắm vừng ô xa phai ánh dần dần.
Em không muốn trông hoàng hôn yên lặng,
Lặng ngồi nghe như vang tiếng ái ân...

Vì, than ôi, tiếng ái ân đằm thắm
Chỉ chờ khi em thơ thẩn bên rèm,
Ngắm mây vẩn trên không gian thăm thẳm,
Là êm đềm réo rắt bên tai em!

Em sợ nghe, khi chiều tàn đêm hết
Vẳng bên tai tiếng gọi của ái ân,
Là vì rằng lòng yêu đương tha thiết
Em đã trao tất cả cho tình quân.

Em đã thiết tha trao, tình quân hỡi!
Lòng yêu đương tha thiết trong tay ai
Mà vì đâu bao ngày em mong đợi,
Luyến phòng văn, ai nỡ lặng yên hoài...

Em quyết không bao giờ thèm tưởng tới
Kẻ khi xưa em mong đợi ngày đêm
Và bao phen lòng kiêu căng sôi nổi,
Em bắt lòng khinh kẻ đã khinh em!

Nhưng, luôn luôn, tiếng đàn chiều van vỉ,
Sương lam tan, mây thắm, liễu yêu kiều
Như khuyên em chớ vì ai bỏ phí
Ngày xuân xanh, nhan sắc với tình yêu.

Muôn ngày xưa trong ngày xuân rực rỡ
Em cố yêu kẻ khác... nhưng than ôi!
Không bao giờ em yêu ai được nữa;
Không bao giờ được nữa, tình quân ôi!

Cho nên đã bao ngày, em không muốn
Nhìn liễu xanh mơn trớn nước rung rinh,
Nhìn mây êm nơi xa xa nhẹ cuốn
Như mang qua tiếng gọi của ái tình.


Photo by Hangkao


Thứ Hai, 16 tháng 7, 2018

Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Bạch vân thân xá

Góc Nhỏ Văn Thơ


BẠCH VÂN THÂN XÁ

Điển tích "Bạch vân thân xá" (Nhà cha mẹ nơi đám mây trắng) hay "Bạch vân tư thân”  (mây trắng nhớ cha mẹ) được Nguyễn Du sử dụng trong mấy câu Kiều sau để chỉ nỗi nhớ quê nhà:

"Bốn phương mây trắng một màu
Trông vời cố quốc, biết đâu là nhà?
Lần lần tháng trọn ngày qua
Nỗi gần nào biết đường xa thế này."

Điển tích này bắt nguồn từ Địch Nhân Kiệt (630 - 700), người đời Đường và thời Võ Chu. Sách Đường Thư chép ông đi làm quan xa nhà ở Tinh Châu, mà nhà cha mẹ ở Hà Dương. Địch Nhân Kiệt lên núi Thái Hàng trông đám mây trắng ở xa, mà nói với quân sĩ:

(Ngô thân xá ư kỳ hạ),
nghĩa là "Cha mẹ ta ở dưới (đám mây trắng) kia".


Photo by Hoàng Mạnh Quyết


Thứ Bảy, 14 tháng 7, 2018

Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Ngày hôm qua đâu rồi - Bế Kiến Quốc

Góc Nhỏ Văn Thơ


NGÀY HÔM QUA ĐÂU RỒI - BẾ KIẾN QUỐC

Có những bài thơ thiếu nhi khi đọc lại bỗng thấy có rất nhiều ý nghĩa ẩn sâu, thậm chí đến khi trưởng thành ta lại càng thấm thía. Một câu hỏi ngây thơ của tuổi nhỏ về thời gian trôi qua và những điều không thể vãn hồi, được trả lời bằng sự thật chân phương: thời gian trôi đi, nhưng những gì ta sáng tạo sẽ vẫn còn đấy. Là kỷ niệm, là ký ức, là trải nghiệm in sâu trong tâm hồn, cũng là những thành quả hữu hình từ chính sức lao động của đôi ta - để lại dấu ấn trong dòng sông thời gian dằng dặc...


Photo by Đào Vĩnh Hà


Thứ Sáu, 13 tháng 7, 2018

Thơ 0366: Ước mơ xưa



ƯỚC MƠ XƯA

Ngày xưa mười tám
Em, con bé ngơ ngáo có mái tóc dài với chiếc nơ màu tím
Anh, thằng con trai lặng lẽ cùng những bài thơ ngô nghê cất sâu trong cặp
Đứa thích thành cô giáo nhạc
Đứa mơ làm thầy giáo văn.

Cổng trường khép lại
Đường đời mở ra...
Toàn những gương mặt bịt khẩu trang kín mít
Toàn những bánh xe đầy bụi khói lăn vòng đen kịt
Không còn những bài thơ lấp lánh
Không còn những nốt nhạc long lanh
Chỉ còn những đồng tiền nổi trôi, xuôi ngược.

Em so đo
Anh tính toán
Em theo chồng hối hả
Anh buông thả những giấc mơ
Mình lạc nhau giữa dòng thời gian mờ hun hút...

Rồi một ngày gặp lại trên con đường đầy những mảnh đá đau thương vụn vỡ
Nắng chiều thu bạc phết nửa mái đầu
Có phải là em
Con chim vàng anh trong lồng son sặc sỡ?
Có phải là anh
Gã đàn ông hãnh tiến
Mang chiếc mặt nạ có nụ cười rạng rỡ?

Ta nhớ lắm
Cùng quay về trường cũ
Những cành phượng hồng
Vẫn còn treo trên đó
Đỏ rực những ước mơ...
 

2018
(Tập thơ Nghêu Ngao Ca - NXB Hội Nhà Văn 2018) 


Thanh Trắc Nguyễn Văn



Thứ Tư, 11 tháng 7, 2018

Bình bài thơ Lỡ...



BÌNH BÀI THƠ LỠ...

Bài thơ  Lỡ... là lời của một người chồng đối với người vợ của mình. Người ta thường nói thời gian mà người con gái đẹp nhất trong mắt người chồng khi cô ấy vẫn còn là một người yêu, nhưng sẽ già và xấu đi rất nhiều khi đã trở thành một người vợ. Thời gian rất khắc nghiệt cứ lặng lẽ trôi đi cho dù người phụ nữ luôn luôn tìm mọi cách để níu kéo thời gian dừng lại.

Lời của người chồng trong bài thơ tỏ ra rất hiểu biết, rất cảm thông, rất tâm lý:

"Em còn nguyên đó nụ cười
Áo dài tím
Để một người ngẩn ngơ".




Chủ Nhật, 8 tháng 7, 2018

Thơ hay mỗi ngày (19)

Thiếu nữ ngồi áo trắng, vườn hoa

1. MẸ VÀ LỤC BÁT

Lục bát à, lục bát ơi
Giờ còn vương vấn tao nôi mẹ hiền?
Còn thương ngày nắng bỏng liềm     
Mà tình mẹ tỏa mát mềm câu ca:
- Con ơi yên giấc lòng bà
Gặt xong đồng Trộp* mẹ cha sẽ về!
Còn thương mùa cóng chân đê
Tơi che gió bấc, câu vè mẹ ru:
- À ơi... gánh nặng, đường hư
Vú bà con cứ ngậm bù, đợi nghe!

Dẫu khi duyên phận éo le
Một thân mẹ với trăm bề gian lao
Vẫn hồn lục bát dạt dào
Câu trầm câu bổng ru bao nỗi niềm
Mẹ ru cho rụng ưu phiền  
Mẹ ru tròn lại trăng liềm - lúc vui!

Lục bát à, lục bát ơi
Giờ còn vương vấn tao nôi mẹ hiền?
Mười năm mẹ lạc cõi tiên
Mười năm ta vẫn hằng đêm buốt lòng!

(Báo DakLak)

Đặng Bá Tiến

(*): Trộp - Tên cánh đồng ở quê tác giả.


Thiếu nữ ngồi y phục cổ trang

Thứ Bảy, 7 tháng 7, 2018

Thơ hay mỗi ngày (18)

Thiếu nữ áo trắng

1. MƯA NẮNG BÂNG KHUÂNG

Ta gom chút nắng mùa đông
Trải vàng lối về cổ tích
Giọt chiều vương trên mắt cỏ
Đẫm hương khói rạ mơ màng
 
Cánh chuồn chở mùa rêu biếc
Bay lạc vào giấc mơ hoa
Vạt nắng ru hồn mây trắng
Lá rơi mấy nẻo thâm trầm
 
Ta gom tiếng mưa hoang hoải
Vỗ nhịp vương vấn dư âm
Nỗi nhớ cất lời ngọng nghịu
Tương tư gió rụng bên thềm
 
Hương ngâu dịu dàng lối cũ
Ru hời ký ức lặng câm
Lòng mưa buồn như ngói xám
Tóc xanh hát khúc dại khờ
 
Rót mưa vào nắng bâng khuâng
Dùng dằng đôi bờ mộng ảo
Gió lay chòng chành xác lá
Ta về mùa cũ xa xăm...

(Báo Cần Thơ)

Trần Thanh Thoa


Hao thiếu nữ áo dài trắng đi thuyền

Thứ Năm, 5 tháng 7, 2018

Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Hoan hô chiến sĩ Điện Biên - Tố Hữu

Góc Nhỏ Văn Thơ


HOAN HÔ CHIẾN SĨ ĐIỆN BIÊN - TỐ HỮU

Trên ngọn đồi A1, P.Mường Thanh, TP. Điện Biên Phủ - cứ điểm quan trọng bậc nhất trong tập đoàn cứ điểm của thực dân Pháp, nơi diễn ra trận chiến ác liệt nhất trong toàn bộ chiến dịch với hơn 2.000 cán bộ, chiến sĩ đã anh dũng hy sinh; có dòng chữ "A1: bùn - máu và hoa" được đặt trang trọng trên đỉnh đồi.

Bùn, máu và hoa.

"Năm mươi sáu ngày đêm, khoét núi, ngủ hầm, mưa dầm, cơm vắt
Máu trộn bùn non"

Một trận chiến vượt qua ngoài những khuôn khổ của chiến tranh, một cuộc chiến giữa xe đạp thồ, sức người, xương và thịt, chân trần và chí thép, chống lại một đế chế, một cỗ máy chiến tranh dạn dày kinh nghiệm đã từng càn quét khắp địa cầu. Ta không cầu vinh quang, ta không cần quyền lực, ta chỉ cần độc lập và tự do cho một dân tộc đã sống quá lâu trong bùn, một dân tộc sẵn sàng đánh đổi máu để đem lại nhành hoa cho thế hệ sau.

Bế Văn Đàn, Phan Đình Giót, Tô Vĩnh Diện... và hơn 4 ngàn vong linh đã viết nên trang sử mới. Và hôm nay, tôi kính cẩn nghiêng mình.


D. Lucifer - Cô gái Mường Thung Trâu