Chủ Nhật, 27 tháng 4, 2014

Đồng dao dân gian (2)

Quỳnh Nga ngồi trong vườn hoa

ĐỒNG DAO DÂN GIAN (2)

3. Con gà đỏ mồng
Chạy rông cả buổi
Cơm không chịu thổi
Lúa không chịu xay
Về nhà lăn quay
Nằm dài nhịn đói.

4. Gâu gâu gâu
Gặp đâu sủa đấy
Hết chạy lại ngồi
Khi chán chê rồi
Thì loanh quanh… thịch.


Hai nữ sinh áo trắng ngồi trên cửa sổ lớp

Thứ Bảy, 26 tháng 4, 2014

Đồng dao dân gian

Trang sách, lá phong vàng, lọ bút

ĐỒNG DAO DÂN GIAN

1. À À CHỰNG CHỰNG

À à chựng chựng
Chựng chựng cho lâu
Cày sâu bừa kĩ
Con nghỉ con chơi
À chựng chựng ơi

Con bơi cho khỏe
Con trẻ cho dai
Đẹp đài đẹp lộc
Đẹp vóc nhà trời
À chựng chựng ơi

Hoa tươi tốt quả
Hoa rã quả teo
Nuôi mèo bắt chuột
Lúa tốt nhờ người
À chựng chựng ơi

Con chơi chớ khóc
Con học cho thông
Sang sông nhớ đò
Sóng to chèo khỏe
con trẻ hơn người
À chựng chựng ơi…


Thiếu nữ áo dài tím ngồi trên bè, hoa súng

Thứ Năm, 17 tháng 4, 2014

Đôi dòng tâm sự về bài thơ Tiễn cô giáo Ái Lan



TIỄN CÔ GIÁO ÁI LAN

Tiễn em về với thiên đường
Hoa lan vẫn nở đưa hương ngậm ngùi
Mây bay thấy bóng em cười
Bảng xanh, phấn trắng khóc người đi xa....


2013

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Bài thơ trên Thanh Trắc Nguyễn Văn đã viết tặng đưa tiễn cô giáo Ái Lan về nơi vĩnh hằng trong một ngày của tháng tư năm 2013. Đã có rất nhiều người có ý kiến phản hồi với Thanh Trắc Nguyễn Văn về bài thơ tứ tuyệt này. Phần đông họ tỏ ra không bằng lòng với câu thơ:

“Mây bay thấy bóng em cười”
 

Họ lý giải thơ chia buồn sao lại "cười"? Phải "khóc" mới đúng chứ!



Chủ Nhật, 13 tháng 4, 2014

Ngẫm và Nghĩ 0080

Rừng Việt Nam


NGẪM VÀ NGHĨ 0080

Ảnh rừng Việt Nam sau 45 năm...

Đúng không các bạn?

(sưu tầm)


By Đăng Phạm

By Đăng Phạm


--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh By Đăng Phạm (ảnh 2 và 3) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Thứ Bảy, 12 tháng 4, 2014

Bài thơ Ngỡ Ngàng - Cảm nhận của bạn Giang Cao

Photo: Ba Tran


Rất cảm ơn bạn thơ Giang Cao đã cảm nhận bài thơ Ngỡ Ngàng của Thanh Trắc Nguyễn Văn

BÀI THƠ NGỠ NGÀNG - CẢM NHẬN CỦA BẠN GIANG CAO

Ôi! Tuyệt hay nhà thơ ơi! Vẫn là mây xanh từ xửa xưa mà qua mắt lòng thi nhân"xanh như màu mắt long lanh một chiều".

Chiều thốt gan ruột mình mà xanh cho thế gian mơ hồn thi nhân chăng? Rời sợi dây gom từ lòng mình thành dây gió hồn reo: "Nối vào năm tháng thành diều gió bay".

Với cảm lòng mới lạ và ngôn tâm sáng tạo, cái mạch hồn ca dao xưa được cát lên đầy thi vị, xúc tích và đầy chất gợi tình hay lịm hồn tôi.

Xin trân trọng chúc mừng thi gia.

Giang Cao


Cảm nhận Giang Cao


Thứ Sáu, 11 tháng 4, 2014

Cá vàng kỳ mắt đỏ - Lemon Tetra



CÁ VÀNG KỲ MẮT ĐỎ (CÒN GỌI LÀ CÁ MẮT NGỌC) - LEMON TETRA

Đây không phải là cá thanh ngọc (bãi trầu, Trichopsis) mà là cá Vàng Kỳ (Lemon Tetra) thuộc họ cá hồng nhung Characidae.

Tên khoa học: Hyphessobrycon pulchripinnis
Tên tiếng anh: Lemon Tetra
Họ: Characidae - Characins (Tetra)
Kích thước tối đa: 1,5 inch
Tuổi thọ: 5 năm
Nguồn gốc xuất xứ: Nam Mỹ (sông Amazon)


Photo: Lê Việt


Thứ Hai, 7 tháng 4, 2014

Siêu hài 0003 (sưu tầm)

Okuyama Kazusam

THẬT THÀ LÀ CHA GIẢ DỐI

Thủ tướng Trung Quốc Lý Khắc Cường đến chợ hàng hóa Chiêu Thông năm mới, khi vào quầy hàng thịt hỏi:
- Công việc kinh doanh thế nào?
Đáp: Thông thường rất tốt, nhưng hôm nay đến một cân cũng không bán được.
Lý: Tại sao?
Đáp: Vì ngài đến, khách hàng không được vào.

Lý: Vậy thì tôi mua hai cân.
Đáp: Không bán.
Lý: Tại sao?
Đáp: Vì để đảm bảo an ninh khi ngài đến, ở đây không được có dao.


Okuyama Kazusam

Thứ Sáu, 4 tháng 4, 2014

Thơ 0334: Quán cà phê Mùa Xuân



QUÁN CÀ PHÊ MÙA XUÂN

Sáng ba mươi Tết
Tôi và người bạn đến quán cà phê
Quán cà phê của cô chủ quán xinh xinh
Và đứa bé trai ba tuổi
Cô chủ quán có đôi môi tươi màu hoa hồng
Có dáng uyển chuyển của thiên nga
Có mái tóc dài màu đêm óng ả
Đon đả mời khách
Cậu bé có giọng nói long lanh
Gương mặt thiên thần
Ê a chào khách…

Sáng mùng một Tết
Tôi và người bạn đến quán cà phê
Cô chủ quán với chiếc áo dài màu mai vàng mỉm cười chào chúng tôi
Mỉm cười chào năm mới
Khách uống vẫn đông
Họ đến với ánh mắt của những chú lùn
Những chú lùn tay khuấy cà phê mà mắt vẫn mãi ngắm nàng Bạch Tuyết
Những chú lùn dễ thương không dám mơ mình là hoàng tử
Họ ân cần vây quanh cô

Chúc Tết cô
Tặng phong bao lì xì cho cậu bé
Cậu bé đến từng bàn khoanh tay ngọng nghịu cảm ơn
Những ly cà phê sóng sánh ngào ngạt khói
Những tiếng cười vang rộn rã
Quán nước đầm ấm như một ngôi nhà…

Sáng mùng hai Tết
Tôi và người bạn đến quán cà phê
Những người khách giờ đã thân thiết nhau
Họ ngồi sát nhau
Len lén nói về cô
Nói về cô chủ quán ngồi sau quầy xinh xinh như một đóa hoa đào
Nói về nỗi đau của nàng Mỵ Châu
Nói về giọt lệ của cô Thúy Kiều
Đời sẽ vui nhiều hơn nếu không có những chàng Trọng Thủy
Đời sẽ buồn ít hơn nếu không có những gã Sở Khanh
Những tiếng thở dài
Những cái lắc đầu thông cảm
Họ khe khẽ nhìn nhau
Khe khẽ nhìn cô
Sao thấy cay cay trong khóe  mắt?

Mỗi ngày
Tôi và người bạn vẫn đến quán cà phê
Cùng những người khách thân quen
Cùng những ghế bàn thân thuộc
Cùng chậu hoa nhỏ trên quầy
Chậu hoa có cánh hoa xương rồng đang vươn cao mình trên cát…
Tết đã qua từ lâu
Nhưng Mùa Xuân vẫn đang ở lại
Những người khách thầm thì kể nhau nghe
Một giấc mơ yêu có không gian ba chiều
Một lời tỏ tình nồng nàn của cánh bướm đậu xuống bỗng biến thành hoa
Một khúc nhạc mùa thu đang viết dở
Một bài thơ không đề trăn trở
Một bức chân dung họa mãi vẫn chưa xong…
Cũng có người than
Đến quán không uống cà phê sao đêm về vẫn trằn trọc khó ngủ?

Có một ngày
Tôi và người bạn đến quán cà phê
Gặp một cô chủ quán khác!
Một người khách bỏ đi
Hai người khách bỏ đi
Ba người khách bỏ đi
Người bạn tôi cũng bỏ đi
Những người khách lần lượt bỏ đi
Chỉ còn lại một mình tôi
Ngồi trong quán bên ly cà phê vô vị nhạt thếch
Chỉ còn lại một mình tôi
Trống vắng cùng những ngày nắng ngày mưa
Chỉ còn lại một mình tôi
Nhẫn nại đối thoại với bóng tối cô đơn…

Bạn tôi và những người khách cũ nhiều lần xông vào quán muốn kéo tôi ra
Họ bảo tôi đừng dại khờ
Đừng mê muội
Đừng mong mỏi hoài một quá khứ

Nhưng tôi cương quyết không đồng hành với họ
Tôi vẫn đợi Mùa Xuân
Tôi đợi như dòng sông cạn đang khao khát một cơn mưa
Tôi đợi như chú lính chì dũng cảm đang thầm mơ một huyền thoại cổ tích
Tôi vẫn tin
Rồi một ngày mai khi đến quán
Tôi sẽ thấy lại cô chủ quán xinh xinh
Sẽ thấy đứa bé trai ba tuổi
Và sẽ lại thấy chậu hoa nhỏ trên quầy
Chậu hoa có cánh hoa xương rồng đang vươn cao mình trên cát…


(Bài thơ đã đăng trên trang web văn học Hội Nhà Văn tp.HCM ngày 16.4.2014)

Thanh Trắc Nguyễn Văn