Thứ Sáu, 21 tháng 12, 2018

Những bài thơ Giáng Sinh hay nhất (nhiều tác giả)



1. NOEL LỖI HẸN

Mùa đông đến rồi một mùa lạnh nữa
Kỷ niệm xưa và lời hứa vẫn đầy
Hơi thở ấm vào mái tóc còn đây
Tình khắc khoải như hàng cây đứng đợi.

Mùa đông lạnh nỗi nhớ thương vời vợi
Quặn thắt lòng như vạc với sương rơi
Mỏi cánh bay đêm đông giá rã rời
Bên bến đợi bóng một người thương nhớ.

Trăng giá buốt nên trăng ngà đã vỡ
Một nửa đây một nửa ở phương nào
Đây lời thơ xin nhắn gửi mây cao
Mang đi nhé thả trôi vào cõi mộng…

Mùa giáng sinh nhớ thương tràn gió lộng
Ngực ấm nồng hương thơm bóng mây say
Tóc tình nhân đen dài mượt gió lay
Cho hơi thở sương ấm bay vào tóc.

Nửa trăng lạc nửa trăng buồn sầu khóc
Vô tình thôi đừng trách móc chi nhau
Mùa đông này không gặp hẹn đông sau
Noel Chúa sẽ ban màu linh nghiệm.

Đêm nhung nhớ chuông thánh đường vừa điểm
Ánh trăng mờ dò dẫm kiếm dấu chân
Mắt đợi chờ mắt trông ngóng xa gần
Noel vắng lại một lần lỡ hẹn…


Hồng Dương


Thứ Năm, 20 tháng 12, 2018

Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Chiều (Màu cây trong khói) - Hồ Dzếnh

Góc Nhỏ Văn Thơ


CHIỀU (MÀU CÂY TRONG KHÓI) - HỒ DZẾNH

"Trên đường về nhớ đầy
Chiều chậm đưa chân ngày
Tiếng buồn vang trong mây...
Chim rừng quên cất cánh
Gió say tình ngây ngây
Có phải sầu vạn cổ
Chất trong hồn chiều nay?
Tôi là người lữ khách
Màu chiều khó làm khuây
Ngỡ lòng mình là rừng
Ngỡ hồn mình là mây
Nhớ nhà châm điếu thuốc
Khói huyền bay lên cây..."


Photo by Nguyễn Đình Tròn


Thứ Ba, 18 tháng 12, 2018

Thơ 0373: Tiễn cô giáo Ái Lan



Cô giáo Ái Lan là một giáo viên giảng dạy môn văn tại trường THPT Võ Thị Sáu. Cô rất thương yêu học trò và giảng dạy rất tận tâm. Chồng của cô là thầy Nguyễn Thanh Long, cũng là một giáo viên dạy toán tại trường. Cô ra đi vào tháng 4 năm 2013 sau gần một năm chống chọi với bệnh tật, bỏ lại hai đứa con thơ và để lại nỗi thương tiếc không nguôi cho các bạn đồng nghiệp và học trò...



Thứ Bảy, 15 tháng 12, 2018

Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Lai cảo

Góc Nhỏ Văn Thơ


LAI CẢO VÀ DUYÊN VỚI VĂN CHƯƠNG

Lai cảo (來稿) dùng để chỉ "Bản thảo, cảo kiện gởi đến cơ quan báo chí, nhà xuất bản." (Hán Việt từ điển trích dẫn). Từ điển Nguyễn Lân định nghĩa là "bài của người ngoài toà soạn gửi đến để đăng báo"

Lai (來) nghĩa là "đến". Ta hay nói câu "phước bất trùng lai, họa vô đơn chí" nghĩa là "phước thì không đến cùng lúc, mà họa thì không đến một lần". Đây cũng là chữ "lai" trong "lai vãng, lai lịch..."

Cảo (稿) nghĩa là "bản thảo". Chữ này còn có nghĩa là rơm, rạ... Sau này người ta dùng "cảo" để chỉ chung sách vở, văn chương, sáng tác. Vậy nên mở đầu Truyện Kiều, Nguyễn Du có viết:

"Cảo thơm lần giở trước đèn
Phong tình cổ lục còn truyền sử xanh"


Photo by Quang Tuyên


Thứ Tư, 12 tháng 12, 2018

Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Ngậm ngùi - Lửa thiêng (1940) - Huy Cận

Góc Nhỏ Văn Thơ


NGẬM NGÙI - LỬA THIÊNG (1940) - HUY CẬN

"Ngậm ngùi" là một trong những bài thơ đáng nhớ nhất trong tập thơ "Lửa thiêng" của nhà thơ trẻ Huy Cận - khi xuất bản "Lửa thiêng" năm 1940, ông chỉ vừa 21 tuổi. Chất thơ độc đáo, tinh tế, vừa mới mẻ, vừa đượm nồng hương vị Á Đông của Huy Cận đã đưa ông trở thành gương mặt sáng giá bậc nhất của phong trào Thơ mới, vốn vẫn là địa hạt của những tên tuổi như Xuân Diệu, Thế Lữ, Chế Lan Viên...

Đọc bài thơ, ít ai đặt câu hỏi "bài thơ này dành cho ai?", bởi những tình cảm sâu sắc, rung động kia từ một nhà thơ thời Thơ Mới hẳn nhiên là dành cho một nàng thơ, một giai nhân, một bóng hồng nào đấy trong tâm tưởng.

"Ngủ đi em, mộng bình thường!
Ru em sẵn tiếng thuỳ dương mấy bờ…"

Thật ra, bài thơ này là Huy Cận viết dành tặng cho người em gái xấu số của mình. Theo lời ông Cù Huy Chử, em trai nhà thơ, kể lại rằng "Quê Huy Cận ở Nghệ An, ông bố là một thầy đồ nho hết thời, tất cả trông nhờ vào sự tần tảo lam lũ của vợ. Ông bố là thầy đồ nên suốt đời chẳng làm ăn gì cả, ăn ở không suốt ngày ngồi gặm cái quạt buồm đến nỗi nó vẹt mòn mất cả cán. Nhà lại đông con, có đến 7 anh chị em.


Photo by Đặng Việt Dũng


Thứ Hai, 10 tháng 12, 2018

Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Đám mây - Thích Nhất Hạnh

Góc Nhỏ Văn Thơ


ĐÁM MÂY - THÍCH NHẤT HẠNH

"Bản chất thực sự của mọi sự vật là không sinh không diệt, không đến – không đi. Bản chất của tôi cũng là không đến – không đi. Khi nhân duyên đầy đủ thì tôi biểu hiện, và khi nhân duyên không còn đầy đủ thì tôi ẩn tàng, tôi không đi đâu cả. Tôi sẽ đi đâu? Tôi chỉ ẩn đi mà thôi."

"Khi chúng ta mất một người thương, chúng ta cần nhớ rằng người đó không thể biến thành hư vô được. Từ có không thể biến thành không. Từ không, không thể biến thành có. Khoa học giúp ta hiểu được điều này, vì vật chất không thể bị hủy diệt hoàn toàn, nó sẽ biến thành năng lượng. Và năng lượng cũng sẽ biến thành vật chất chứ không bị hủy diệt hết được. Cũng vậy, người thương của ta không thể bị hoại diệt, họ chỉ hiện ra dưới một hình tướng khác mà thôi. Họ có thể thành một đám mây, một em bé hay một cơn gió thoảng. Ta có thể nhận ra người thương trong mọi thứ, và ta có thể mỉm cười: “Người thương ơi, tôi biết người đang ở kế bên tôi, tôi biết bản chất của người là vô sinh bất diệt, tôi biết tôi không mất người đâu mà người luôn luôn ở bên tôi.”


Photo by Nguyễn Hùng


Thứ Năm, 6 tháng 12, 2018

Thơ 0372: Ban Mê thu khúc



BAN MÊ THU KHÚC

Mùa thu Ban Mê, cà phê đen
Nụ cười sương khói lạ hay quen?
Chạm ly uống cạn lời đêm vắng
Sóng sánh cao nguyên, lấp lánh đèn.

Ban Mê lung linh, Ban Mê mưa
Nhạt nắng môi em gió lạnh vừa
Thơ xưa thả lại bên hồ cũ
Em có tìm không, có đến chưa?

Ta nghe đàn em trên non cao
Suối reo róc rách, lá gọi chào
Theo đàn dê trắng ta lên đỉnh
Cùng em múa hát hái trăng sao.

Ta đưa nhau về thăm Buôn Đôn
Tìm dấu voi đi, tiếng thét dồn
Chiêng cồng gõ vọng hồn sương núi
Thắp bừng lửa đuốc níu hoàng hôn.

Xa em, xa Ban Mê chiều nay
Người đi hồ Lak nắng thu gầy
Rượu cần chưa uống, giờ không uống
Cành lan hương tỏa nhớ ai say?

Daklak 2014

(Tập thơ Nghêu Ngao Ca, NXB Hội Nhà Văn 2018)

Thanh Trắc Nguyễn Văn



-----------------------------------------------------------------------
* Bài thơ đã đăng trên báo Làm Bạn Với Máy Vi Tính số 615, ngày 28.7.2015
* Bài thơ đã đăng trên báo Văn Nghệ năm thứ 73, số 35 +36, ngày 29.8.2020

+ Bài thơ đã in trong Tập thơ Nghêu Ngao Ca - NXB Văn Học 2018

Ghi chú: Ảnh Người đẹp Nguyễn Anh Tự (ảnh trên) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Thứ Tư, 5 tháng 12, 2018

Thơ 0371: Thơ tình Facebook



THƠ TÌNH FACEBOOK

Quen em, em đã có chồng
Add em, em đã tay bồng, tay mang...
Yêu em sao quá muộn màng
Muốn like một cái...
Bẽ bàng nên thôi.

Bây giờ duyên phận xa xôi
Không like em giận
Trách trời hay ta?


2018


Thanh Trắc Nguyễn Văn



---------------------------------------------------------------------
* Bài thơ đã đăng trên báo PC & Mobile số 786, ra ngày 1.1.2019

Ghi chú: Ảnh Người đẹp Tôn Nữ Na Uy và ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Thứ Bảy, 1 tháng 12, 2018

Phổ nhạc: Thuyền trôi, nhạc: Triều Châu



Xin giới thiệu nhạc phẩm "Thuyền trôi" của nhạc sĩ Triều Châu. Nhạc phẩm này được phổ nhạc từ bài thơ "Con thuyền giấy" của Thanh Trắc Nguyễn Văn.