Thứ Ba, 5 tháng 2, 2013

Thơ 0294: Vay tình



VAY TÌNH
                                  (Viết tặng Y.P.)
Vay em
Vay nửa nụ cười
Sao giờ phải vướng đến mười nhớ thương?
Em là hoa đẹp hướng dương
Còn tôi chiếc lá cuối đường gió bay...

Vay em
Vay nửa lời yêu
Sao giờ phải nhận trăm điều dèm pha?
“Kiều nữ thì sánh đại gia
Có đâu đến kẻ không nhà ngu ngơ!”.

Vay em
Vay nửa cuộc tình
Sao giờ phải trả muôn nghìn đớn đau?
Em tìm vương miện trăng sao
Bỏ tôi hóa sóng thét gào biển khơi.

2013
(Tập thơ Huyền Thoại Người Lái Đò - NXB Hội Nhà Văn năm 2013)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Thiếu nữ áo hồng nhạt váy bó đen

-----------------------------------------------------------------------------------
* Bài thơ đã đăng trên Tạp chí Văn Nghệ Long An số tháng 6 năm 2013
* Bài thơ đã đăng trên báo Vĩnh Long số 4653, năm thứ 59, 15.9.2019

Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

5 nhận xét :

Duong Quang nói...

Các câu thơ đối ý hay: Vay ít trả nhiều !
Em là dân "xã hội đen" chuyên cho vay nặng lãi 😋 Khổ thân nhà thơ !!!

Hong Trang Nguyen Thi nói...

Bài thơ hay quá, thích hai câu cuối:
Em tìm vương miện trăng sao
Bỏ tôi hoá sóng thét gào biển khơi.

Thang Nguyen nói...

tuyệt vời. mừng nhà giáo nhà thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn ạ

Trương Minh Nhật nói...

< Vay Tình > Vay chỉ một nơi
Cho nên mình cứ chơi vơi.. Với tình .

Minh Đức Phạm nói...

Bài thơ hay