Chủ Nhật, 10 tháng 1, 2021
Thơ Lục Bát tháng 1.2021 P1 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
1. NOEL CẦU CHÚA
Cạnh nàng dưới tháp chuông ngân
Con quỳ xin chúa cho gần mãi nhau
Hoa thơm rực rỡ muôn màu
Người ca kinh thánh tôi cầu có em
Ghen tuông với những ánh đèn
Giận bầy sương muộn mon men bên nàng
Giáng sinh đi lễ mơ hoang
Người về tôi vẫn lang thang giáo đường
Chúa ơi con dính tơ vương
Ngài ban con với người thương nên tình
Khổ rồi sau buổi giáng sinh
Ngẩn ngơ chẳng biết hồn mình đi đâu
Vương Xuân Ánh
2. MỘNG THU
Sớm mai xào xạc lá vàng
Rơi nghiêng vạt nắng thu sang bên thềm
Lối về nụ cúc hong đêm
Vàng mơ nở cánh hoa mềm mong manh
Dáng thu e ấp bên mành
Mơn man gió rối tóc xanh mây bồng
Thu buồn gối mộng mắt trông
Thầm thương em thuở má hồng khi nao
Trăng gầy thổn thức xuyến xao
Tàn canh ôm ấp chiêm bao…bóng nàng
Gom vần thơ viết muộn màng
Vỗ về ân ái… đêm vàng mộng yêu.
Nhật Quang
3. ĐÀN BẦU ĐÊM
Đàn bầu ông gảy bà nghe
Đêm khuya thanh vắng tái tê giọt sầu
Thương ông bà cứ làu bàu
Già rồi... vương vấn sắc màu làm chi?
Ông rằng có được mấy khi
Tôi ru bà ngủ còn gì sướng hơn!
Cái thời trăng gió nỉ non
Bà chịu mưa nắng nuôi con ấy mà...
Bây giờ trầu héo cau già
Tái xuân một chút nở hoa tình đời
Cõi nhân gần đất xa trời
Tình yêu vĩnh cửu bà ơi, mặn nồng!
Bà nghe hiểu thấu lời ông
Bồi hồi thao thức... ửng hồng má xuân...
Phạm Tự
4. LỠ LÀNG
Tôi đã ẩn dật bóng râm
Mắt người thăm thẳm lại cầm bóng tôi
Dao cau mới bổ làm đôi
Sao không bổ sáu mà mời một câu?
Thôi nào đừng giận trách nhau
Mấy lời gửi gió đẩu đâu ấy mà
Lòng gần đợi bóng người xa
Mấy lời ran ríu với qua cho gần
Tôi mang hong cả mùa xuân
Ở trong nong ấy bấy lần em phơi
Lỡ làng là lỡ làng ơi
Cho tôi chuộc lại mấy nhời nhé em!
Vũ Ngọc Thư
5. NẰM MƠ CŨNG VỀ
Trở về lục bát em ơi
Dù sông nước cạn, dù trời hết mưa
Hay vì dòng chảy dư thừa
Nước đang ngập cả ngày xưa, bây giờ
Trời cho cái nghiệp yêu thơ
Đã yêu, yêu đến cháy bờ cuộc chơi
Men theo dòng chảy bên đời
Hướng nhìn đường dọc… chia lời lối ngang
Nhưng đừng học mốt làm sang
Khua mây bám gió chạy quàng lội song
Thảnh thơi chắt lọc hương đồng
Hướng cùng “chim biển” vừng đông bến chờ
Nửa đời đã ngấm tình thơ
Thì hồn lục bát nằm mơ cũng về
Vốn cùng mang nặng hồn quê
Mà chi mắc phải bùa mê của người
Trở về lục bát cùng tôi.
Bùi Đức Kiềm
6. TỜ LỊCH CUỐI NĂM
Bao nhiêu ngày tháng rụng rơi
Chẳng ai níu giữ được thời gian đi
Sáng nay một thoáng vân vi
Để nguyên không được, bỏ đi chẳng đành
Chỉ là tờ giấy mỏng manh
Giơ tay bóc hết là thành... một năm
Thế là Tết sẽ hỏi thăm
Những gì xưa cũ đang nằm ở đâu?
Giở tờ lịch mới bắt đầu
Dù cho năm tháng đổi màu trò chơi
Tháng ngày vẫn cứ rụng rơi
Đố ai đếm ngược cuộc đời được đây?
Đặng Vương Hưng
7. XUÂN VỀ
Rơi rơi chiếc lá cuối cùng
Đã nghe âm ấm bập bùng hơi xuân
Rì rầm nhựa chuyển trong thân
Vỏ già lách tách mầm xuân ngỡ ngàng
Ô kìa ! Xuân mới đã sang
Hoa đào nở rộ, quất đang trĩu cành
Mùa xuân xanh đến là xanh
Chỉ riêng mái tóc ta đành bạc phơ.
Trần Tích Thiện
8. GÁI QUÊ
Bếp quê khói toả mùi rơm
Cốm xanh mẹ giã, chiều thơm nắng vàng
Hồn thu se sẽ ghé ngang
Mắt ai lúng liếng xốn xang giàn trầu
Căng tròn trước ngõ buồng cau
Chờ người bên đó gật đầu, anh qua
Gái quê nhan sắc mặn mà
Tấm lòng son sắt thật thà thuỷ chung
Bén duyên cháy đến tận cùng
Quản gì sông núi điệp trùng cách ngăn
Trương Nam Chi
9. VỀ QUÊ
Về nghe tiếng võng kẽo cà
Tiếng bà ru cháu nhạt nhòa nắng trưa
Chắt chiu sợi nắng, giọt mưa
Đồng trên bãi dưới bốn mùa lúa khoai
Tiếng gà xao xác sớm mai
Hội làng rạo rực thôn ngoài, xóm trong
Thượng tuần trăng níu cành cong
Nhớ ai? Ai nhớ? Để mong, để chờ
Chiều nghiêng, nghiêng cả câu thơ
Cánh diều no gió, lững lờ tầng không
Thoảng trong hương nội, gió đồng
Tiếng thơ dịu ngọt sóng lòng phiêu diêu...
Hồn quê thả tím trời chiều.
Nguyễn Thanh Thủy
10. ĐA ĐOAN
Cũng từ lạc bước bến thơ
Mới ra nửa tỉnh nửa mơ giữa ngày
Chuốc câu tứ tuyệt tự say
Đa đoan sáu tám xe dây tự tình
Em chao chát giữa sân đình
Mắt răm má lúm lung linh giếng làng
Hội Đình lắm kẻ giàu sang
Gió bay rách áo bẽ bàng đường tơ
"Đó là em" đỏ mộng mơ
Sông hờn "sóng khát" vỗ bờ bồng bênh
Câu thơ mắc nợ ngang ghềnh
Ân tình ướt sũng buồn tênh môi cười
Cũng đành cành gãy hoa rơi
Bao nhiêu thế bấy nhiêu thôi ta về
Nối vần lục bát chân quê
Mặc tình áo vá, câu thề lửng lưng
Dửng dưng thôi cũng chẳng đừng
Đọc câu thơ cũ lời rưng rưng lời
Lục bát à, lục bát ơi
Bởi đa đoan thế nên tôi gặp người.
Lê Minh Dung
11. ĐÊM ĐÔNG
Sương mù vín gót bước chân
Mưa rơi lấm tấm gọi thầm gió sang
Hôm qua ai đã qua làng
Bỏ quên mảnh vỡ trăng vàng bên sông
Hồn thơ thả ánh mênh mông
Giữa dòng nước bạc mà lòng đắm say
Đêm đông một mảnh trăng gầy
Ánh sao xuống đáy áng mây đỉnh đầu
Ngất ngây ly cạn một bầu
Thả hồn bay bổng tìm câu ghép vần
Thơ ơi lòng cứ bần thần
Đêm đông giá lạnh gió vần con tim
Nguyễn Văn Kết
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Luc Bat Viet Nam
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét