Thứ Ba, 29 tháng 7, 2014
Thơ 0338: Thơ viết bên bờ sông Vàm Cỏ
THƠ VIẾT BÊN BỜ SÔNG VÀM CỎ
Viết tặng T.T.
Ngày anh về
Cổ tích đã đi xa
Mây trắng quá, nhớ ngày xưa đi học
Thương cô Tấm hóa trái thị vàng đơn độc
Nhà vua không đi tìm
Còn bà lão nơi đâu?
Ngày anh về
Hoa cúc tím đã chìm sâu
Bờ sông Vàm Cỏ dòng lục bình trôi líu ríu
Tiếng đàn vọng cổ giữa chừng sao lạc điệu
Dây đứt rồi
Ta sẽ lại chờ nhau?
Cỏ thu vẫn vàng
Nắng tháng chín vẫn lao xao
Anh đi tìm lại một giọng ca màu mắt biếc
Chim quyên mất bạn
Chim quyên sầu
Chim quyên kêu thảm thiết
Em phương nào?
Đồng đen lục lạc
Ngựa ô khớp bạc
Vẫn vang vang...
2013
(Tập thơ Huyền Thoại Người Lái Đò - NXB Hội Nhà Văn năm 2013)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
-----------------------------------------------------------------------------------------
* Bài thơ đã đăng trên báo Làm Bạn Với Máy Vi Tính số 567, ngày 12.8.2014
* Bài thơ đã đăng trên báo Giáo Dục Và Thời Đại Chủ Nhật số 38, năm 2014
* Bài thơ đã đăng trên báo Bà Rịa - Vũng Tàu khoảng tháng 5 năm 2020
+ Bài thơ đã in trong Tập thơ Huyền Thoại Người Lái Đò - NXB Hội Nhà Văn năm 2013
Ghi chú: Ảnh Hoa hậu Đại sứ Du lịch Thế giới 2018 Phan Thị Mơ (ảnh 1 - áo dài trắng trên thuyền) và Photo: Trụ Cang (ảnh 2 - áo dài đàn nguyệt) sưu tầm từ internet
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
10 nhận xét :
Ngày anh về
Cổ tích đã đi xa
Mây trắng quá nhớ ngày xưa đi học
Thương cô Tấm hóa trái thị vàng đơn độc
Nhà vua không đi tìm
Còn bà lão nơi đâu?
chúc mừng Út Ráng đã ghé thăm Blog Thơ Văn
thơ phảng phất âm hưởng dân ca
:)
Cỏ thu vẫn vàng
Nắng tháng chín vẫn lao xao
Anh đi tìm lại một giọng ca màu mắt biếc
Chim quyên mất bạn
Chim quyên sầu
Chim quyên kêu thảm thiết
Em phương nào?
Ngựa ô khớp bạc vẫn còn đây...
buồn quá à
cảm ơn ý kiến của bạn Yêu Thi Ca
sông vàm cỏ buồn không em
buồn chứ
bài thơ hay ngân nga như một điệu dân ca
:)
Đăng nhận xét