Chủ Nhật, 24 tháng 12, 2017
Thơ tranh 0109: Chợ quê
Nguyên bản của bài thơ CHỢ QUÊ:
CHỢ QUÊ
"Nhất Y nhì Dược tạm được Bách Khoa ..."
Chợ quê trên chợ dưới thuyền
Chèo em quẫy sóng chao nghiêng nắng chiều
Tôi ngồi nghe gió liêu xiêu
Lén nhìn cô lái ước điều bâng quơ
Từ ngày con nhện lửng lơ
Tôi đi chợ mãi để bơ vơ hoài!
Em cười chẳng biết với ai
Bỏ tôi ôm một giỏ xoài buồn hiu...
Một hôm tôi quyết hỏi liều
Muốn sang... phải bắc cầu kiều sao đây?
Em đùa nhắn gió thách mây
Trạng nguyên đỏ lá là ngày vu quy...
Ai ngờ từ đấy phân ly
Bảy năm biền biệt tôi đi không về
Giận em ném lại câu thề :
"Nếu không đỗ trạng không về chợ xưa!..."
Giảng đường sớm nắng chiều mưa
Miệt mài đèn sách đợi mùa vinh quy
Thế rồi phượng thắm mùa thi
Thế rồi bác sĩ trường Y, như lời...
Trạng nguyên lá đỏ ven đồi
Tôi về hái vội bồi hồi nhớ mong
Thuyền em vẫn đậu bên sông
Gặp em tay níu, tay bồng... bốn con!...
Áo ai giờ nhạt màu son
Thuyền xưa tách bến chỉ còn chợ quê...
1994
(Tuyển tập thơ Thơ Nhà Giáo Tp.HCM - NXB Trẻ 1997)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo by Nguyễn Quang Thái (từ ảnh 2 đến 8, ảnh 26), Photo by Studio Nguyen (từ ảnh 9 đến 19), Vo Van Tien photographer (từ ảnh 20 đến 24}, Photo by Cuong Quan (ảnh 25) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Tho tranh
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
1 nhận xét :
Chơ quê buồn quá từ hi em lấy chồng
Đăng nhận xét