Thứ Năm, 11 tháng 3, 2010
Thơ 0026: Chiếc nhẫn thần
CHIẾC NHẪN THẦN
Đã có lần em gọi nhẫn
Và xoay
Giữa đêm đông lạnh lẽo
Anh vẫn hiện đến bên em
Kể em nghe chuyện cô bé Lọ Lem
Chuyện hoàng tử, bảy chú lùn và nàng Bạch Tuyết.
Đã có lần em gọi nhẫn
Và xoay
Trên sa mạc chói chang cát bỏng
Anh vẫn hiện đến bên em
Dịu dàng trao ly kem
Trao em niềm tin yêu và vị ngọt.
Đã có lần em gọi nhẫn
Và xoay
Trong bụi mù bão táp
Anh vẫn hiện đến bên em
Lau khô từng giọt lệ ướt lem
Khoác áo ấm lên đôi vai gầy lạnh buốt.
Rồi một lần em gọi nhẫn
Và xoay
Cùng đám bạn hú gào diễu cợt
Em chợt bàng hoàng thảng thốt
Chiếc nhẫn trên tay đã vỡ vụn
Gãy lìa…
1996
(Tập thơ Hạ nhớ – NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Trong tình yêu điều tối kị nhất là sự thiếu trân trọng đối với người đã yêu mình.
Yêu nhau mà không biết tôn trọng lẫn nhau thì đó không phải là một tình yêu lành mạnh, không sớm thì muộn tình yêu ấy cũng sẽ lụi tàn.
Bài thơ viết từ một giấc mơ đầy màu sắc thần thoại.
* Bài thơ đã đăng trên Tạp chí Văn TP.HCM tháng 1 - 2 năm 1999
+ Bài thơ đã đăng trên trang Thi viện
+ Bài thơ đã đăng trên trang Hương quê nhà ngày 11-7-2017
+ Bài thơ đã đăng trên trang Vườn thơ TKaraoke
+ Bài thơ đã in trong Tập thơ riêng Hạ nhớ – NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999
------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: Ảnh Hoang Anh Photography (ảnh 6, 7, 8 và 9), ảnh Nguyễn Thị Tuyết Nga (ảnh 4), ảnh Triệu Lộ Tư (từ ảnh 10 đến 13), ảnh Photo Triệu Mừng (từ ảnh 18 đến 21), Photo by Nguyễn Đình Tròn (từ ảnh 22 đến 25), Photo by Pham Trung Dung (từ ảnh 26 đến 30) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Tap tho Ha Nho
,
Tho moi va tho tu do
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
2 nhận xét :
Nhẫn thần em đã đánh rơi
Tình yêu còn lại là lời lố lăng
1 bài thơ tự do hay
Đăng nhận xét