Thứ Năm, 25 tháng 3, 2010
Thơ 0038: Hạt mưa màu xanh
HẠT MƯA MÀU XANH
Hạt mưa màu xanh
Long lanh trên phố
Ướt thầm nỗi nhớ
Ướt lòng người xa
Con đường xưa qua
Hạt mưa rơi mãi
Hàng thông đứng lại
U hoài ngàn năm.
Hạt mưa màu xanh
Long lanh trên tóc
Khoảng trời đại học
Khoảng trời mộng mơ
Một thời ngu ngơ
Một thời nhung nhớ
Hạt mưa trăn trở
Rơi về xa xăm.
Hạt mưa màu xanh
Long lanh trên mắt
Mai mình xa cách
Mai tình xa xôi
Hạt mưa vẫn rơi
Giữa chiều Đà Lạt
Thành phố ngàn thông
Sao buồn mênh mông?
Hạt mưa màu xanh
Long lanh trên lá
Xanh mềm trên đá
Xanh ngời trên mây
Xanh nhẹ áo bay
Xanh nhòe cỏ ướt
Xanh như mơ ước
Như mình bên nhau.
Đà Lạt 1995
(Tập thơ Hoa sứ trắng - NXB Đà Nẵng 1997)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Với những cơn mưa chợt đến chợt đi, thi thoảng lại rỉ rả cả ngày, Đà Lạt vào ngày trời tắt nắng ướt mưa càng trở nên thơ mộng hơn.
Những hạt mưa Đà Lạt rơi trên thành phố ngàn thông xanh cứ ngỡ như hạt mưa có màu xanh...
Bài thơ được viết tặng cho một cô gái tên Thanh Trúc
* Bài thơ đã đăng trên báo Phượng hồng số 12, năm 1996
* Bài thơ đã đăng trên Tạp chí Giáo dục - Sáng tạo số 22, tháng 8 năm 1996
* Bài thơ đã được đăng trên báo Làm bạn với máy vi tính số 678, ngày 25-20-2016
* Bài thơ đã được đăng trên Tạp chí Văn hóa Phật giáo số 318, ngày 1-4-2019
+ Bài thơ đã đăng trên trang Hương quê nhà ngày 7-4-2019
+ Bài thơ đã đăng trên trang Vườn thơ TKaraoke
+ Bài thơ đã in trong Tập thơ riêng Hoa sứ trắng - NXB Đà Nẵng 1997
---------------------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo by Jpg Nguyen (từ ảnh 22 đến 26), Photo by Nguyễn Đình Tròn (từ ảnh 27 đến 33) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Tap tho Hoa Su Trang
,
Tho bon chu
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
12 nhận xét :
Ôi nhớ sao thời Đại học
thơ hay
thơ có nhịp điệu như mưa rơi
Mưa xanh! Nghe thật la hay và lạ. Thời gian trôi qua nhanh qua thi sĩ oi. Làm thuy chợt nhớ những tháng ngày học cùng nhau o ngoi trường TQT. Ai cũng nhỏ xíu ngây thơ làm sao...
Ui..
Bài thơ thật giàu chất nhạc
Chúc anh ngày mới nhiều thi hứn
Ko thi nhân nào lại ko có một bài thơ hay vài câu thơ về mưa. Mưa của nhà thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn có màu, có vị, có tâm, có tình và có đầy xúc cảm của con người... Thật hay, thật đặc biệt... Bài thơ gặp niềm cảm hứng của nhạc sĩ chắc sẽ lại có một ca khúc để đời đây..!
Ủa ! Có mưa xanh à
@Duong Quang: Ngày xưa Đà Lạt là thành phố xanh, nên mưa ở rừng, mưa ở núi đồi, mưa ở hàng thông, mưa ở hồ Xuân Hương đều tạo cảm giác mưa có màu xanh. Bây giờ Đà Lạt bị tàn phá màu xanh không còn như xưa nữa, Đà Lạt đã là thành phố bê tông mất rồi
HẠT MƯA LONH LANH
HẠT LÀNH NỖI NHỚ
HẠT MƯA VẪN NHỚ
VỀ NƠI ĐẤT LÀNH
TRÁI ĐẤT MÀU XANH
MUÔN NGÀN HOA LÁ
. NGHE THẬT LÀ HAY !.
Đêm buồn lặng lẽ… một mình tôi
Nhìn mưa rơi… chợt thấy bồi hồi
Thao thức chờ đợi… người xưa đến
Có lẽ người ta… chẳng đến rồi
Ngậm ngùi nhìn cánh… phượng vĩ rơi
Ve ngân dạ khúc… thật bùi ngùi
Hạ chưa kịp đi… thu vội tới
Từ nay ta đã… mất nhau rồi
Duyên nợ hai ta… đã hết rồi
Bận lòng vương vấn… chi người ơi !
Tâm tư khắc khoải… mang sầu nhớ
Một mình trăn trở… giữa đêm mưa.
Trời ơi tui ghét trời mưa
Ghét luôn màu tím chẳng ưa tí nào
Trời ơi mưa mãi tuôn trào
Vậy là lục bát ào ào tuôn ra
Mưa ơi thôi đừng rơi nữa nhé!
Cho ta tìm một chút nắng hanh hao
Cho ban mai thêm nhựa sống
Để em về không ướt đẫm cơn mưa…!
Cảm ơn anh đã đăng rất nhiều bài thơ hay!
Đăng nhận xét