Thứ Hai, 15 tháng 3, 2010
Thơ 0030: Mưa hoàng hôn
MƯA HOÀNG HÔN
Nẻo thôn về lại một chiều
Hỏi hoa bưởi trắng sao nhiều phấn son?
Bến xưa đâu bóng trăng tròn
Lênh đênh thuyền cũ chỉ còn bơ vơ
Một thời khắc nhớ vào thơ
Khắc thương vào gió, khắc chờ vào mây
Em cười vỡ hết thơ ngây
Tình tôi rụng trắng ướt đầy hoàng hôn.
1998
(Tập thơ Hạ nhớ – NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Khi một cô gái chân quê xinh đẹp như hoa bưởi trắng lại đổi màu phấn son thì cũng có nghĩa là đóa hoa bưởi trắng đó đã không còn tồn tại nữa...
Bài thơ viết từ lời kể của một chàng trai quê.
Lời cô gái nói với chàng trai khi chia tay: Em không tham sang phụ khó, em chỉ lấy người có thể lo được cho em và con cái của em...
* Bài thơ đã đăng trên Tạp chí Văn hóa Phật giáo số 319, ngày 15-4-2019
+ Bài thơ đã đăng trên trang Thi viện
+ Bài thơ đã đăng trên trang Vườn thơ TKaraoke
+ Bài thơ đã in trong Tập thơ riêng Hạ nhớ – NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999
---------------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo Mita Boutique (từ ảnh 18 đến 21), Photo by Cuong Quan (ảnh từ 22 đến 25), Photo by Nguyễn Đình Tròn (từ ảnh 26 đến 30) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Tap tho Ha Nho
,
Tho luc bat
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
13 nhận xét :
I like your blog and I agragado him. Greetings from Spain
Thank
thơ thật truyền cảm
Hai câu kết quá hay, em rất thích.
Thơ câu chốt là quan trọng và khá khó viết được hay
Hình tượng hoàng hôn đẹp... Mưa hoàng hôn rất độc đó... Em rất thích!
Bài thơ rất hay. Rất hồn quê anh ạ 👍
Bài thơ hay mà nói lên thực trạng gái quê đã lột xác thành gái tỉnh thành nghe cay đắng làm sao!
Xin cho hỏi sao đến nỗi phải khóc để...ướt đầy hoàng hôn?
Mưa ướt hoàng hôn có nghĩa là khóc. Nhưng ở đây không phải là khóc cho 1 cuộc tình tan vỡ. Tác giả khóc ở đây là khóc cho hình ảnh một cô bạn thôn nữ thân thiết ngày xưa nói riêng đã chết, khóc cho những hình ảnh cuộc sống nông thôn nói chung ngày nay đã dần dần mất hẳn vì công nghệ hóa, vì những tiêu cực của xã hội.
Cái cuời k đẹp thậm chí ác đối với trái tim
Hi vọng ngày mai khi bình mình ló dạng
Em vẫn là em không phải ai khác
Mỉm cười và cảm ơn vì còn được thở
Chóng vánh tìm chi một mảng sầu.
Nằm đêm anh cứ thương em
Rơi nghiêng nước mắt một bên gối nằm.
Thế này cho hết trăm năm
Đến muôn năm vẫn âm thầm thương em.
gái hai con còn gì hồng sắc . Núm sắc hồng áo mỏng còn chi ....
Đăng nhận xét