Thứ Hai, 5 tháng 4, 2010
Thơ 0048: Biệt khúc
BIỆT KHÚC
Khóc bạn thơ Nguyệt Thảo
Tạm biệt nhé
Vành trăng ngoan của cỏ
Áo mỏng em bay tha thướt về trời
Ta ở lại với nỗi buồn của gió
Mãi lang thang tìm từng mảnh sao rơi.
Mong manh thế?
Những vần thơ nạm ngọc
Bỗng vỡ tan trong bão táp vô thường
Thiên thần hát
Hay thiên thần bật khóc?
Cung đàn trầm lấp lánh những hạt sương.
Em đi mãi
Với nụ cười trong mắt
Dẫu nhánh cỏ thơm sớm gãy vụn xa lìa
Bóng nguyệt ấy sáng nay vừa lặn tắt
Sẽ lại sáng bừng
Nửa quả đất
Phía bên kia...
2008
(Tập thơ Giọt Lệ Trăng - NXB Văn Nghệ 2010)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Biệt khúc là khúc hát để diễn tả cảnh chia tay, từ biệt.
Bài thơ viết tặng bạn thơ Nguyệt Thảo, tuổi còn rất trẻ không may mất sớm.
Một người tuy đã mất nhưng vẫn sống trong nỗi nhớ của bạn bè.
* Bài thơ đã đăng trên báo Văn nghệ trẻ ngày 3-8-2008
* Bài thơ đã đăng trên Tạp chí Cửa Biển tháng 12-2008
* Bài thơ đã đăng trên báo Quảng Nam cuối tuần số 4797 (8019), ra ngày 6 và 7-5-2017
* Bài thơ đã đăng trên báo PC và Mobile số 704, ra ngày 16-5-2017
+ Bài thơ đã đăng trên trang Thi viện
+ Bài thơ đã đăng trên trang Vườn thơ TKaraoke
+ Bài thơ đã in trong Tập thơ riêng Giọt lệ trăng - NXB Văn nghệ 2010
--------------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Son Photographer (từ ảnh 22 đến 26), Photo by Cố Nhân (từ ảnh 27 đến 31) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
12 nhận xét :
hay
Cảm ơn Hà My
bài thơ thật nhiều cảm xúc
Xin tạm biệt một người đã ra đi
Thơ thật hay anh ạ
Bài thơ tượng trưng gợi tả hình ảnh dễ thương đáng yêu tạo cảm xúc chia ly rất đẹp ..
Bài hay, cảm động…
Bài thơ thật hay!
Bài thơ khóc bạn rất cảm động
Thơ quá hay và rất cảm động
Bài thơ hay cảm xúc lắng đọng lắm anh à
Tuyệt bút thơ !
Đăng nhận xét