Thứ Ba, 20 tháng 4, 2010
Thơ 0063: Hoa vông vang
HOA VÔNG VANG
Em sắp xa thành phố
Về lại đất hương tràm
Hỏi em thích gì nhất?
Em cười: Hoa vông vang.
Ta qua bao góc phố
Ta đến bao tiệm hoa
Hỏi mua, mua chẳng có
Hỏi tìm, tìm không ra.
Tên hoa quen mà lạ
Như người lạ giờ quen
Hẳn là hoa cũng đẹp
Hiền dịu như mắt em?
Kẻ nói hoa màu đỏ
Kẻ mách hoa màu vàng
Người cho hoa là cỏ
Người bảo hoa mọc hoang!
Ta tìm, đi tìm mãi
Mang nỗi buồn lang thang
Giữa thị thành hoa lệ
Tìm đâu hoa vông vang?
Ngày tiễn em mưa trắng
Ta lặng nhìn mây trôi
Vông vang trong tay với
Hay xa tận chân trời?
1995
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng - NXB Đà Nẵng 1997)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Hoa vông vang thường có màu vàng là hoa của một loài cây dại. Cây vông vang thường mọc lẫn với các loại cây cỏ thấp ở nương rẫy, ven đồi, bãi hoang hay ven đường đi.
Bài thơ được viết từ một câu chuyện kể của một cô gái xinh đẹp quê ở An Giang, sống ở Cà Mau. Cô cho biết ngày xưa chồng của cô là một anh chàng công tử con nhà giàu, luôn nghĩ trong đầu có tiền thì mua tiên cũng được. Có lần, khi mới quen nhau, chàng công tử hỏi cô thích hoa gì anh sẽ mua tặng. Cô đã trả lời cô thích nhất là hoa vông vang...
* Bài thơ đã đăng trên báo Nữ Sinh số 27, tháng 10 năm 1995
* Bài thơ đã đăng trên báo Bạn Gái Ngày Nay số 81, năm 2001
+ Bài thơ đã đăng trên trang Thi Viện
+ Bài thơ đã đăng trên trang Vườn Thơ TKaraoke
+ Bài thơ đã in trong Tập thơ riêng Hoa Sứ Trắng - NXB Đà Nẵng 1997
--------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo by Trung Vq (từ ảnh 22 đến 26) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Tap tho Hoa Su Trang
,
Tho nam chu
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
5 nhận xét :
Ta tìm, đi tìm mãi
Mang nỗi buồn lang thang
Giữa thị thành hoa lệ
Tìm đâu hoa vông vang?
bi kịch
cảm ơn ý kiến của bạn Yêu Thi Ca
thích lắm bài thơ này
bài thơ mang tính ngụ ngôn rất cao
thơ ngụ ngôn
Đăng nhận xét