Thứ Hai, 26 tháng 4, 2010
Thơ 0069: Sám hối trước biển
SÁM HỐI TRƯỚC BIỂN
Khi con về thăm lại mái nhà xưa
Thấy bóng mẹ dật dờ nơi bãi biển
Tuổi bé thơ đợi cánh buồm cha màu tím
Con vẫn dắt mẹ tìm dõi mắt xa xôi...
Con đã về. Đừng khóc nữa mẹ ơi!
Nước mắt mẹ làm lòng con mặn đắng
Biển rủ sóng, tóc mẹ giờ bạc trắng
Mái tranh nghèo lay lắt khói chiều lên.
Con ăn học nhiều nên lú lẫn thành quên
Không nhớ nổi một nỗi buồn của mẹ
Cặp đầy ắp những công trình bản vẽ
Chỗ mẹ nằm vẫn nắng giọt mưa sa.
Bao năm trời bay nhảy tận miền xa
Mê bia bọt con bỏ trôi vị nồng của biển
Lời thương mẹ cũng nhạt nhòa tan biến
Trong những ánh đèn nhấp nháy đỏ xanh...
Chợt giận mình sao quá đỗi vô tâm
Con quỳ khóc trước muôn trùng sóng vỗ
Cha không còn. Mà mẹ thì không nhớ
Hỏi biển trời dung thứ được con không?
1995
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng - NXB Đà Nẵng 1997)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Bài thơ khi đăng trên báo Áo Trắng đã đổi tựa đề thành TRƯỚC BIẺN.
Bài thơ có trong truyện ngắn Sám hối trước biển.
* Bài thơ đã đăng trên báo Áo Trắng số 60, năm 1995
* Bài thơ đã đăng trên Tạp chí Giáo Dục Và Thời Đại số 77, ngày 31.3.2014
* Bài thơ đã đăng trên Tạp chí Văn Nghệ Tam Kỳ số 09, năm 2014.
+ Bài thơ đã đăng trên Thi Viện với tựa là Trước Biển
+ Bài thơ đã đăng trên trang Vườn Thơ TKaraoke.
+ Bài thơ đã in trong Tập thơ riêng Hoa sứ trắng – NXB Đà Nẵng 1997
--------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: Ảnh Thái Nhã Vân (ảnh 3 và 4), ảnh Điep Nha Photography (ảnh 5), ảnh Phương Thào (từ ảnh 6 đến ảnh 11), ảnh Photo Studio Nguyen (từ ảnh 13 đến ảnh 17), Photo by Nguyễn Đình Tròn (ảnh 18), Photo by Đỗ Mạnh (ảnh 19 và 21), Photo by Bùi Thế Ngũ (ảnh 20) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
6 nhận xét :
Tuyệt vời ông mặt trời
?????
cảm động quá hu hu
Cảm ơn Hà My
bài thơ nói lên được sự hi sinh của người mẹ
đúng vậy
Đăng nhận xét