Thứ Năm, 6 tháng 5, 2010
Thơ 0078: Vớt
VỚT
Vớt trăng từ đáy cốc
Mảnh trăng nát trong chiều
Người yêu sao không nói
Người nói lại không yêu!
Vớt mây từ đáy cốc
Mảng mây vỡ nhạt nhoà
Người quên sao vẫn nhớ
Người nhớ lại chia xa!
Vớt em từ đáy cốc
Hỏi ai giờ sang sông
Hỏi tình sao hư ảo...
Chợt vớt lên nụ hồng!
Vớt ta từ đáy cốc
Bao sóng gió dập vùi
Tưởng cầm tay nước mắt
Chợt vớt lên nụ cười!
1998
(Tập thơ Hạ Nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Bài thơ viết sau khi người yêu cũ đi lấy chồng.
Thà độc thân sáng giá,
Hơn nghe những lời dối trá khi yêu.
+ Bài thơ đã đăng trên trang Thi Viện
+ Bài thơ đã đăng trên trang Vườn Thơ TKaraoke
+ Bài thơ đã in trong Tập thơ riêng Hạ Nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999
--------------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Tap tho Ha Nho
,
Tho nam chu
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
6 nhận xét :
xúc động quá
cảm ơn nhận xét của bạn Phạm Thị Thu Hoài
Vớt em từ đáy cốc
Hỏi ai giờ sang sông
Hỏi tình sao hư ảo...
Chợt vớt lên nụ hồng!
Vớt ta từ đáy cốc
Bao sóng gió dập vùi
Tưởng cầm tay nước mắt
Chợt vớt lên nụ cười!
Nụ cười lạc quan
Thà là độc thân sáng giá,
Còn hơn vớt lên những lời dối trá khi yêu.
Thế giới của tôi nhìn đâu cũng thấy cậu,
Thế giới của cậu, tìm mãi chẳng thấy tôi.
Lá trong rừng, lá nhiều vô kể,
Người vô tình, đếm xuể không anh?
Đăng nhận xét