Thứ Năm, 27 tháng 2, 2014
Thơ 0332: Con thạch sùng gãy lưỡi
CON THẠCH SÙNG GÃY LƯỠI
Viết tặng M.T.
Ngày gặp lại em
Anh lại nhớ con thạch sùng xưa gãy lưỡi!
Một thời tình bạn vô tâm
Một thời toàn kể chuyện tầm phào
Thuở anh thích nhìn sân trường đại học trong những bài thơ viết dở
Thuở em thích ngắm những dòng xe qua ly kem nhiều màu
Mình vô tình hẹn rồi vội vã đi
Anh vẫn thường chê lén em con nhỏ Lọ Lem gầy gò lép kẹp!
Xấu như ma lem
Vô duyên như ma xó!
Ngày em lấy chồng
Lọ Lem bỗng thành Búp bê xinh...
Bỗng biến thành Công chúa...
Bỗng hiện thân thành Hoa hậu...
Anh cứ ngẩn ngơ như vừa đánh mất một viên ngọc quí trong đời
Tàn tiệc cưới anh về thăm lại trường xưa
Có một con thạch sùng trên tường chạy đuổi theo
Nó bị câm
Vì vừa gãy mất lưỡi!
Mười năm
Mười năm em đã lãng quên
Mười năm anh vẫn mãi nhớ
Ngày gặp lại em
Nàng thiếu phụ hai con
Nàng Hoàng hậu Tấm trong màu áo kiêu sa
Luôn mỉm cười
Trong lầu đài hạnh phúc...
Anh chợt hiểu ra mình chỉ là một tên lính gác cổng khù khờ xa lạ.
Rồi anh đi
Mê mải với những bản trường ca lẻ bóng
Với những trang thơ toàn màu sa mạc cô đơn
Với những con chữ mộng du về một dĩ vãng xa
Trên cát
Có chú thạch sùng chạy theo
Vẫn là nó
Con thạch sùng của ngày xưa
Con thạch sùng câm gãy lưỡi!
2012
(Tập thơ Huyền thoại người lái đò - NXB Hội Nhà Văn 2013)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Bài thơ được viết tặng cho cô Minh Thảo, giáo viên dạy môn vật lí, trường THPT Võ Thị Sáu
+ Bài thơ đã được đăng trên trang Văn Nghệ Quảng Trị February 13, 2013
---------------------------------------------------------------------------------------------
+ Bài thơ đã in trong Tập thơ riêng Huyền thoại người lái đò - NXB Hội Nhà Văn 2013
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Tho moi va tho tu do
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
8 nhận xét :
Ảnh minh họa là Thầy giáo dạy hóa trường cấp 3 của em ! Thầy vừa cưới vợ tháng 9/2013.
Kính chúc thầy của bạn Cua Nhỏ trăm năm hạnh phúc, ảnh cưới rất đẹp
một bài thơ hay và mang tính truyền thuyết tình yêu
hoàn toàn đồng ý với ý kiến của bạn Thanh Lệ
Trên cát
Có chú thạch sùng chạy theo
Vẫn là nó
Con thạch sùng của ngày xưa
Con thạch sùng câm gãy lưỡi!
thơ thất tình nhưng rất thú vị
cảm ơn Út Ráng
thương con thạch sùng quá à
cảm ơn em đã thương nó
Đăng nhận xét