Thứ Tư, 11 tháng 7, 2018
Bình bài thơ Lỡ...
BÌNH BÀI THƠ LỠ...
Bài thơ Lỡ... là lời của một người chồng đối với người vợ của mình. Người ta thường nói thời gian mà người con gái đẹp nhất trong mắt người chồng khi cô ấy vẫn còn là một người yêu, nhưng sẽ già và xấu đi rất nhiều khi đã trở thành một người vợ. Thời gian rất khắc nghiệt cứ lặng lẽ trôi đi cho dù người phụ nữ luôn luôn tìm mọi cách để níu kéo thời gian dừng lại.
Lời của người chồng trong bài thơ tỏ ra rất hiểu biết, rất cảm thông, rất tâm lý:
"Em còn nguyên đó nụ cười
Áo dài tím
Để một người ngẩn ngơ".
Dù đã là vợ chồng bao năm nhưng em vẫn đẹp như ngày nào: nụ cười e ấp, áo dài tím thướt tha vẫn còn đủ làm "một người ngẩn ngơ" như thuở hai đứa mới quen nhau! Trong khổ thơ trên tôi thích nhất là từ "nguyên". "Nguyên" có nghĩa là vẫn như cũ, không thay đổi, không sứt mẻ khiến người vợ nghe và có cảm giác yên tâm hơn. Tác giả đã dùng từ "nguyên" thật rất đắc, rất độc đáo, không khuôn sáo theo kiểu "em vẫn còn đẹp như ngày xưa" như trong câu nói cửa miệng của bao đức ông chồng tầm thường khác.
Câu thơ kế làm gợi nhớ lại ký ức của một thời yêu nhau đầy lãng mạn với màu tím thật mộng mơ:
"Lỡ quen
Tím nhớ
Tím chờ".
Câu thơ thật quá dễ thương và thật quá nồng nàn chỉ có những người trong cuộc mới cảm nhận hết... Ngày xưa "lỡ quen" rồi ai đã phải chờ ai đến khắc khoải? Có thể là cô gái áo dài tím. Nhưng cũng có thể là chàng trai đã từng "nhớ" rồi "chờ" người mình yêu đến tím cả không gian và thời gian. Một màu tím mộng mơ của tình học trò thơ dại, một màu tím thủy chung của lời hẹn hò hạnh phúc...
"Lỡ yêu
Tím hết dại khờ trăm năm..."
Câu thơ cuối lại là một bút pháp khá quen thuộc của Thanh Trắc Nguyễn Văn: hóm hĩnh và hài hước. "Lỡ yêu" rồi đưa đến chuyện hai đứa lỡ lấy nhau (trăm năm), anh chồng sau khi "tổng kết" lại mới thấy mình sao quá hết sức "dại khờ"! Dại khờ đến nỗi "tím (bầm) hết trăm năm" thì "kinh khủng" thật! Nhưng người đọc đừng nghĩ đến tiêu cực vội, biết đâu màu tím đó chính là màu tím hạnh phúc mà anh chồng sẵn sàng chấp nhận "dại khờ" để có được trọn đời bên em? Tình yêu là thế. Yêu đến khờ dại mới đúng là yêu!
Một bài thơ khá ngắn chỉ có hai mươi tám từ nhưng lại là một bản tình ca bất tận cho những người sắp yêu, đang yêu và đã yêu. Bài thơ Lỡ... xứng đáng là một trong những bài thơ tình hay nhất mà tôi đã được đọc.
(trích Hai bài thơ ngắn, hai bản tình ca - Tập thơ Nghêu Ngao Ca NXB Hội Nhà Văn 2018)
Kim Như
LỠ...
(Tặng Mỹ Nguyên)
Em còn nguyên đó nụ cười
Áo dài tím
Để một người ngẩn ngơ.
Lỡ quen
Tím nhớ
Tím chờ.
Lỡ yêu
Tím hết dại khờ trăm năm...
2018
(Tập thơ Nghêu Ngao Ca - NXB Hội Nhà Văn 2018)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
----------------------------------------------------------------------
Ghi chú: Ảnh áo dài tím Huế (ảnh 1,2,5,6 và 7), Á hậu 2 Việt Nam 2016 Huỳnh Thị Thùy Dung (ảnh 3 và 4) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
6 nhận xét :
Rất tuyệt vời chúc mừng anh và tác giả Kim Như. Bài thơ này có cách ngắt nhịp rất đặc biệt
Rất hay ạ
Chúc mừng anh Văn đã có bài bình về bài thơ Lớ của anh, có điều thơ thì hay mà bình em thấy chưa hay dù sao cũng cám ơn người có tâm dành thời gian cho thơ
bài bình hay và thơ cũng hay
Você e muito bonita tem um sorriso doce semsual lhes desejo uma noite feliz para voce amiga
Pedro De Souza dùng tiếng Bồ Đào Nha, bạn nào biết dịch giùm
Đăng nhận xét