Thứ Năm, 2 tháng 7, 2020

Thơ Lục Bát tháng 7.2020 P2 (nguồn Lục Bát Việt Nam)

Thiếu nữ áo đầm vàng đội nón

11. BẾN SÔNG XƯA

Bâng khuâng em giữa bến xưa
Thuở đò sông Hóa anh đưa em về
Cải ngồng vàng óng chân đê
Gió đưa hương cải, cay tê tái chiều.

Gốc đa còn dấu bùa yêu
Nụ hôn nghiêng cả đò chiều vào đêm
Anh đi như gió qua thềm
Quên dòng sông bến đò mềm bờ môi.

Lênh đênh em giữa dòng trôi
Tung hương hoa cải, lên trời cho anh!

Nguyễn Minh Thời


Thiếu nữ Tây Bắc


Thiếu nữ Tây Bắc

12. GÓC CHIỀU...

Dòng đời... bụi phấn lặng rơi
Sinh tồn vũ trụ... phận người buồn vui

Nhặt gom dĩ vãng cuộc đời
Khát hoài hình bóng... khoảng trời tuổi thơ

Vườn thu... sắc nhạt hương mờ
Góc chiều thấp thoáng... câu thơ tím chiều...!

Phạm Văn Tự


Thiếu nữ áo trắng 13. SẦM SƠN ĐÊM

Lạc vào bãi biển tình yêu
Mới hay cái tuổi xế chiều
Mỏng tang!
Chân đưa hạt cát lang thang
Sóng đêm vỗ chốn mơ màng với ai

Vua tình che lọng không ngai
Cung tẫn mỹ nữ trâm cài gió mây
Ước gì về tuổi thơ ngây
Đêm đêm thấp thỏm bấc gầy lửa khêu

Bãi xưa khỏa lấp dấu rêu
Chỏng chơ chơ chỏng vỏ nghêu vỏ sò
Đường tình dài ngắn ai đo
Biển tình thăm thẳm ai dò nông sâu

Sóng đêm vỗ trắng mái đầu
Con tim học nói còn lâu mới già
Ngẩn ngơ đêm lạc sao sa
Yêu tình yêu của người ta cũng tình.

Nguyễn Lâm Cẩn


Thiếu nữ áo vàng, cánh đồng hoa
14. ĐỢI NHAU

Đợi nhau đứng ở bên cầu
Cái đêm mưa gió đoàn tàu qua nhanh
Áo em mỏng đến mong manh
Mà đi qua cuộc chiến tranh chẳng sờn

Đợi nhau trên đỉnh Trường Sơn
Tóc còn chưa bạc đã vờn mây bay
Bao đêm đếm tháng đếm ngày
Đạn bom cày xới rừng cây vẫn còn

Đợi nhau ở giữa Sài Gòn
Ngày vui đại thắng chưa mòn bước chân
Lại cùng cây súng hành quân
Đường lên biên giới rất gần... nhớ không?

Đợi nhau trong đục bến sông
Xin quỳ gối trước cánh đồng làng quê
Giữa mùa thóc lúa bộn bề
Nụ cười hạnh phúc đã về bên nhau...

Đặng Vương Hưng


Thiếu nữ ngồi trên cầu tàu

15. BÀ ĐI ĐÂU

Đã lâu không thấy bà qua
Đống chè chai vẫn phần bà ở sân
Tám mươi mốt tuổi phúc trần
Dấu chân đẫm cả nắng gần mưa xa

Lá non còn níu thân già
Nuôi ba đứa cháu mẹ cha không còn
Một đời chín khúc héo hon
Bát cơm thêm củ khoai môn tháng ngày

Đôi quang vít nặng thân gầy
Lưng còng đổ bóng càng dầy nỗi đau
Cau khô cuộn lá tràu nhàu
Nhai trầu nhai cả đêm thâu canh gà

Đã lâu không thấy bà qua
Đống chè chai vẫn đợi bà… rưng rưng.

Nguyễn Thị Loan


Thiếu nữ nón lá, đường sạn đạo

16.  TÌM VỀ LỜI RU

Trưa hè níu bóng tre xanh
Có lời ru mẹ ngọt lành ngày xưa
"Con cò đi đón cơn mưa "
Mẹ ta đội nắng đi bừa ruộng nông!

Nón mê che lệch cánh đồng
Củ khoai hạt lúa vít cong lưng người
Bàn chân bùn đất một đời
Lội không qua được phận đời long đong!

Từ ngày về với thinh không
Cánh cò ngơ ngác bên sông mỗi chiều
Chẳng còn bóng mẹ xiêu xiêu
Mênh mang chỉ tiếng sáo diều vọng ru!

À ơi cánh võng mẹ xưa
Đưa con qua mọi nắng mưa cuộc đời.

Vũ Hải Thê


Thiếu nữ ngồi trên thuyền áo dài trắng

17. CỎ MAY QUÊ NHÀ

Tìm đâu một vạt cỏ may
Để người xa nhớ những ngày tuổi thơ
Triền đê vẹt đất lối mờ
Cuối đông giá lạnh đứng chờ bên sông

Vàng hoe mấy luống cải ngồng
Bướm ong tìm nhuỵ vườn trong bãi ngoài
Mùa xuân ngơ ngác nhớ ai
Hoa rơi cánh mỏng trên vai, tóc thề

Lối xưa tay chạm nhau về
Cỏ may níu lại nắng xê sang chiều
Vi vi gió gọi cánh diều
Cầu vồng bẩy sắc thắm xiêu xiêu lòng

Còn không vạt cỏ bên sông
Lở bồi, trong đục, mênh mông bến bờ
Cỏ may vấn vít vần thơ
Tìm đâu cho thấy... bao giờ ngày xưa!

Nguyễn Đức Vân


Thiếu nữ ngồi áo dài trắng, chậu hoa

18. LỤC BÁT VU VƠ!

Người ta vừa mới đi qua
Vu vơ lục bát về nhà chiêm bao
Đêm mơ tưởng thấy đâu nào
Hư hư,  ảo ảo quyện vào khói sương

Gặp người giữa ngã ba đường
Cái mùi bồ kết quyện hương tóc thề
Như ai đang bỏ bùa mê
Để cho mắc phải rồi về tương tư

Nào ai hẹn ước mà ừ
Oản xôi chưa sắp mà sư tới rồi ...
Phấn son chưa kịp xoa môi
Chưa ươm hạt xuống mầm chồi khảo tra

Bâng khuâng lòng cứ mặn mà
Bước chân vô định đi ra, đi vào
Đem lòng nặng những khát khao
Người ta rấp ngõ gai rào dọc ngang.

Nguyễn Quang Huỳnh


Thiếu nữ áo đầm hồng

19. CHIỀU TRÊN SÔNG HÀN

Em xa rời bến sông Hàn
Nắng chao chát đổ, gió ràn rạt bay
Lắt lay một mảnh trăng gầy
Câu yêu gởi lại với ngày rụng rơi.

Bời bời đêm rủ lơi lơi
Thuyền nghiêng nghiêng nổi, mây rời rời trôi
Sợi buồn, tóc rụng ngang môi
Giọt buồn, sao rụng ngang trời mưa sa.

Bến xưa, bướm cũ, vườn cà...
Cung đàn đứt nhịp theo tà áo bay
Em đi sương lạnh hương đầy
Ta về yêu mãi những ngày yêu em.

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Thiếu nữ áo đầm hồng

20. CÔ ĐƠN MỘT TRÁI TIM VÀNG

Từ anh xa biệt đến giờ
Ngày xanh cứ mãi hửng hờ trôi qua
Bơ vơ ngày tháng ngọc ngà
Chiếu chăn buốt lạnh theo qua tuổi đời

Lượt gương thôi chẳng buồn soi
Môi mềm dần cũng nhạt vơi nét hồng
Máu tim như cũng cạn dòng
Không luân lưu chảy khắp trong mạch lòng

Hồn em khoảng trống mênh mông
Nhớ thương lắng đọng theo dòng thời gian
Nợ duyên ngày ấy lỡ làng
Cô đơn một trái tim vàng anh ơi!

Phạm Nhật Quỳnh


Thiếu nữ áo đầm hồng hở vai

21. QUÊ NGHÈO MIỀN TRUNG

Một đời đói rách quê hương
Bốn mùa mưa nắng mà thương quê nghèo
Nhà quê khốn khó gieo neo
Chân trần, áo vá vẫn theo ruộng đồng

Ngày mưa nước ngập tràn sông
Ruộng vườn, nhà cửa như không có gì
Mùa khô hạn hán chân đi
Đáy trơ nứt nẻ còn gì con sông

Thương đời, xót lắm ruộng đồng
Trái mùa mưa nắng đau lòng người quê
Bước chân nhiều lối đi về
Mùa hè lắm gió triền đê vắng người.

Mai Trọng Giới


Thiếu nữ áo đầm trắng, vườn hoa trắng

22. CÒN THƯƠNG ÁO TRẮNG MỘNG MƠ

Nhớ thời áo trắng mộng mơ…
Nghiêng che vành nón bài thơ dịu dàng
Bâng khuâng kỷ niệm… Hè sang
Còn vương ký ức rộn ràng đầy vơi

Thương sao xe đạp một thời
Con đường đến lớp phương rơi thắm hồng
Tóc mây gió nhẹ bềnh bồng
Theo sau bao gã trong lòng thầm yêu…

Nắng thơm vai lụa mỹ miều
Tuổi hoa đèn sách những chiều trường tan
Đùa vui bắt bướm, hoa ngàn
Giờ nghe nuối tiếc thời gian qua rồi

Luyến lưu lắm xe đạp ơi!
Còn trong giấc mộng bồi hồi… vấn vương
Nhớ thời áo trắng mà thương
Giỏ xe đạp chở ngát hương phượng buồn.

Nhật Quang


Thiếu nữ ngồi áo đầm trắng, vườn hoa

--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet.

Không có nhận xét nào :