Thứ Sáu, 6 tháng 4, 2018

Thơ hay mỗi ngày (9)

Thiếu nữ áo yếm trắng đứng tựa cửa

1. CHO MÙA PHƯỢNG NỞ SÂN TRƯỜNG

Em chở nhớ về đâu mùa xa ngái
Hè chớm sang vọng lại tiếng ve kêu
Phượng đã nở ươm sắc màu tươi thắm
Trang vở thành ngọc ấn tuổi hoa niên.
 
Em chở nhớ một thời ta mê mải
Phía miền yêu vọng lại tiếng trống trường
Dòng lưu bút giấu gì bên trong ấy
Má ửng hồng con gái chẳng nói đâu.
 
Em chở nhớ đi rồi ta ở lại
Nắng sân trường như rải những miền thương
Phượng cứ nở gieo bao điều tâm tưởng
Ký ức nào giục giã ve gọi hè.

(Báo Cần Thơ)

Từ Dạ Linh


Thiếu nữ áo dài trắng đứng tựa cây


Thiếu nữ áo dài trắng

2. RÁNG CHIỀU

Khỏa vệt nắng hoàng hôn
Ráng chiều buông đỏ ối
Lướt thướt cọng gió mềm
Đưa chiều vào sụp tối

Trôi về đâu mây trắng
Lững lờ khúc sông quê
Con đò neo bến vắng
Chở thương nhớ đi về

Thân cò hay dáng mẹ
Gánh hoàng hôn nhọc nhằn
Giọt mồ hôi lam lũ
Sớm hôm những tảo tần

Bâng khuâng làn khói mỏng
Chiều hững hờ chiều buông
Đồng xa con chim cuốc
Vọng lời chi buồn buồn...

(Báo Cần Thơ)

Tịnh Bình


Thiếu nữ áo dài hoa ôm hoa

3. PHỐ NHỎ ĐÊM VỀ

Đêm nghe con đường nhỏ
thì thầm tiếng xe qua
lá khua dài xuống ngõ
chút phố phường du ca
 
Chiếc lá vàng bỏ ngỏ
một chuyện tình xa xôi
đêm nhọc nhằn mắt đỏ
tiếng xe buồn ngược xuôi
 
Bước chân về phố nhỏ
vẫn còn những suy tư
đêm nằm nghe vách trọ
nghỉ hờ kiếp phiêu du
 
Chợt thương thành phố nhớ
có dấu xưa đi tìm
đã một thời kỷ niệm
đong đếm tình bơ vơ
 
Đêm nào mưa phố trọ
mưa nhẹ nhàng tiếng rơi
chậm đều như tiếng thở
hay tiếng lòng buông lơi...

(Báo Cần Thơ)

Phan Duy


Thiếu nữ áo dài tím ngồi đội nón lá

4. GỬI LẠI...

Gửi vào chiều chút nhớ
Gói trong vạt nắng vàng
Gửi vào gió lang thang
Vần thơ còn dang dở
 
Có một miền hạ thắm
Sau ánh mắt thẹn thùng
Đường về vương cánh phượng
Thắp lửa lòng mông lung
 
Có tiếng ve thổn thức
Ru chiếc lá xa cành
Cơn mưa mùa hạ cũ
Thấm giọt buồn long lanh
 
Nhớ thương xưa lỡ hẹn
Ghế đá chiều chơi vơi
Có mùa hoa hẹn ước
Bỏ quên giữa dòng đời
 
Cánh phượng rơi ngõ vắng
Theo bước chân ngập ngừng
Ai cúi nhặt kỷ niệm
Gửi lại mùa rưng rưng...

(Báo Cần Thơ)

Trần Thanh Thoa


Angela Phương Trinh

5. BÓNG DÁNG QUÊ NHÀ

Bước chân về lại quê nhà
Khói vương sợi nắng thôn xa chập chờn
Đất thêu màu cỏ xanh rờn
Bên sông thấp thoáng hoàng hôn chín vàng.
 
Mơ màng một thoáng hè sang
Bông ô môi tím dịu dàng lối xưa
Bồi hồi đợi một cơn mưa
Vun mầm nhựa sống cho mùa ngát thơm.
 
Về bên mái lá chiều hôm
Bếp hồng lửa ấm ru hồn bâng khuâng.
Đi qua bậu cửa trong ngần
Ôn miền cổ tích vầng trăng nhiệm màu.
 
Tiếng gà gọi giấc ca dao
Khung trời xanh biếc dạt dào mênh mông,
Tuổi thơ chân bước trên đồng
Cánh diều năm cũ đợi trông ngày về…

(Báo Cần Thơ)

Ngô Hồng Cẩm


Thiếu nữ ngồi áo dài đỏ

6. CHIỀU QUÊ...

Cánh cò quê trắng xóa
Chở giấc mơ lặng thầm
Gió qua chiều mơ đắm
Giọt nắng hiền trong veo

Con diều xưa đứt chỉ
Rớt lại nơi cánh đồng
Triền đê chiều bối rối
Gọi nhớ về mênh mông
 
Mục đồng quê lơ đễnh
Tiếng sáo diều vi vu
Bầy trâu già say giấc
Cánh hoa rơi khẽ khàng
 
Ngọn khói đồng cay mắt
Hỏi người về nơi đâu
Con sông buồn không nói
Nước chảy về xa xôi
 
Bàn chân qua ngõ vắng
Lời ru xưa vọng về
Cơn mưa chiều ướt đẫm
Một nỗi nhớ lên mầm...

(Báo Cần Thơ)

Du Miên


Thiếu nữ ngồi áo dài hồng

7. MẸ NGỒI NHẶT BÓNG MÙA RƠI

Mẹ ngồi câu bóng
Mùa rơi
Nhớ quên
Mẹ gửi về trời
Nhẹ tênh
Mẹ giờ nhớ tuổi quên tên
Buồn như chiếc lá bên thềm lơi bơi.
 
Lạy trời
Trả nhớ mẹ tôi
Trả tôi gian khó bời bời mẹ mang
Tôi từng ngang dọc dọc ngang
Biết đâu đời mẹ bẽ bàng
Vì tôi.
 
Mẹ giờ ngồi đếm sao trời
Đếm đi đếm lại
Vọng lời ru xưa
Mẹ giờ trộn lẫn nắng mưa
Thấm vào xương tủy
Lá vừa vàng cây.
 
Cầu trời đừng để gió lay
Mẹ đừng như trái chín cây
Về trời
Mẹ ngồi
Nhặt bóng mùa rơi
Tôi mong trả mẹ cái thời xuân xanh.
 
Ầu ơ
Lá vẫn trên cành
Gió đừng lay nữa
Mẹ thành mây bay
Tôi giờ trắng cả bàn tay
Nhìn mẹ tóc bạc
Trắng ngày tiễn đưa.

(Báo Cần Thơ)

Từ Dạ Linh


Thiếu nữ áo dài trắng, mắt kính

8. MIỀN HẠ XƯA

Tiếc xuân sao vội đi qua
Để mùa hạ đỏ cho ta cháy lòng
Nhớ ai thả tóc bên sông
Hương vương gió thoảng cánh đồng lúa reo
Nhớ người ánh mắt trông theo
Đường xa mấy dặm cheo leo núi đồi
 
... Mưa mùa hạ ướt môi cười
Màu hoa phượng đỏ một thời thanh xuân
Về qua trường cũ bâng khuâng
Trưa hè vọng tiếng ve ngân chạnh buồn
Tìm đâu dáng nhỏ tôi thương
Áo ai trắng những con đường thân quen
 
Chiều đi... Phố đã lên đèn
Còn  tôi... Còn lại một miền hạ xưa!

(Báo Cần Thơ)

Đặng Hoàng Thám


Thiếu nữ áo dài trắng

9. BAO GIỜ PHỐ VUI TRỞ LẠI

Phố bỗng im lìm phố nhớ ai
cơn trưa say gió kín then cài
đâu đây phố xá buồn rưng nắng
gói chút vơi đầy đọng tiếng rơi
 
Phố ngủ trưa rồi vắng dấu chân
ngoài kia xao xác nắng phai dần
em che một nửa tình thu nhớ
chừa lại riêng nhau ngõ tâm hồn
 
Ai gác mơ màng phố mênh mông
bâng khuâng trống trải khối tơ lòng
nhạc xưa buồn vọng còn đâu Diễm
phố ngủ trưa rồi Trịnh biết không?
 
Quạnh vắng đêm ngày phố đợi em
cô đơn tóc biếc lạc sau rèm
chỉ còn gió ru lòng thao thức
lá gửi thì thầm rót điệu êm
 
Bao giờ phố xá vui trở lại
cho những ban trưa rợp nắng đầy.

(Báo Cần Thơ)

Dĩ Lang


Thiếu nữ ngồi áo dài xanh

10. HÁT RU LỤC BÌNH

Thôi em
Gửi nhớ vào chiều
Liu điu
Thì vẫn liu điu phận mình
Ầu ơ
Ru một chữ tình
Bến trong bến đục
Lục bình tím trôi.

Ầu ơ
Tình đã thôi nôi
Trăng tàn đáy nước
Gửi lời về đâu
Dòng sông xanh ngắt một màu
Ầu ơ
Ru khúc giang đầu
Ta ru.

(Báo Cần Thơ)

Từ Dạ Linh


Thiếu nữ ngồi áo dài trắng



--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Angela Phương Trinh (dưới bài thơ 4) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào :