Chủ Nhật, 6 tháng 5, 2018

Thơ hay mỗi ngày (13)

Thiếu nữ ngồi áo yếm trắng

1. THƯƠNG HỒ

Bao mùa xuôi ngược trên sông
Nghe con sóng bạc bềnh bồng khúc ca
Lớn ròng lấp loáng phù sa
Thương hồ chở những nắng mưa theo cùng

Ban mai rồi lại hoàng hôn
Bán mua sao hết vui buồn tháng năm
Nhìn lên từng áng mây giăng
Gió reo xao xác mênh mang cõi lòng

Cánh cò bay lả qua sông
Ngó về phương ấy mà trông quê nhà
Đường về mãi chập chùng xa
Nhớ đành cất giọng rồi hò buông lơi

Lục bình trên sóng còn trôi
Thì sông vẫn mãi đầy vơi nỗi niềm
Thương hồ chở nặng bao tình
Cũng mong về bến nơi mình ấm yên.

(Báo Cần Thơ)

Trần Thị Thùy Linh


Thiếu nữ áo dài tím


Thiếu nữ áo dài trắng, nón lá

2. CHỜ GIÓ ĐƯA TIN

Chờ nghe tin gió thoảng đưa
để chiều thôi phải làm mưa dỗi hờn
 
phai rồi mấy độ tuổi son
thon rồi một dáng mỏi mòn ưu tư
 
đừng buông tiếng khẽ hình như
để tình không phải mỏi nhừ dấu riêng
 
ai khêu phố nhỏ lên đèn
bâng khuâng một nửa gọi tên chiều vàng
 
thôi thì lỡ chuyến đò ngang
giọt thương vừa đủ làm tan cõi lòng
 
em ơi nếu đã sang sông
xin em đừng gửi lại dòng luyến lưu
 
chiều rơi một nửa lá thu
tình rơi một nửa lời ru với đời
 
chờ nghe tin gió thoảng vui
để còn thấy được nụ cười liêu trai
 
mắc gì ta gọi chiều nay
cho chiều vướng phải bờ vai đợi chờ.

(Báo Cần Thơ)

Phan Duy


Thiếu nữ ngồi áo dài tím

3. CHÚT MÙA ĐÔNG

Mải miết bầy thiên di
Sải cánh phía đường chân trời vô hạn
Những hoàng hôn im lìm từ từ lịm tắt
Có thật sự ngủ không hỡi mặt trời?

Cơn gió chạy tìm mùi hương ký ức
Ai đó vừa đánh rơi
Góc phố quen khẽ rụng màu hoa tím
Gợn chút gì niềm nỗi không tên...

Lưng chừng khoảng lặng
Bước chân vô định ngập ngừng
Che gì màn sương trắng
Chút mùa đông e ấp cất lời
Con đường trải dài hun hút
Không còn dấu tích chiếc lá mùa thu cũ
Những mặt người lướt qua nhòe nhoẹt chẳng rõ buồn vui

Nụ cười giấu vào đâu
Văng vẳng tiếng phong linh ngoài hiên đêm vắng
Chập chờn giấc chiêm bao gần sáng
Cánh bướm vụt bay khỏi giấc mơ
Xôn xao ngày
Gió khẽ lay giọt sương mắt ướt
Trong khu vườn chợt thức một tiếng chim…

(Báo Cần Thơ)

Tịnh Bình


Tố My

4. TỰ KHÚC SÔNG QUÊ

Tôi về qua bến sông xưa
Mái dầm khua sóng lưa thưa mắt buồn
Hàng cây đứng lặng bên đường
Soi vào năm tháng vết thương lỡ làng

Sông quê bao bận đò ngang
Cuộc về vấp phải muộn màng ngày sau
Em tôi nghiêng nón bên rào
Nụ cười trong vắt ngọt ngào duyên quê

Đã nghe từ buổi đi về
Câu ca em hát xuống xề rưng rưng
Mẹ còn khuya sớm đồng bưng
Gạn mùa chắt lép đong từng bát cơm

Vùi vào giấc ngủ rạ rơm
Mùi quê qua ngõ sớm hôm nhọc nhằn
Bông hoa nở đóa muộn mằn
Tôi về nghe tiếng chuông ngân gọi chiều

Đường làng mái ngói rong rêu
Có con bìm bịp khẽ kêu lớn ròng
Bước ra phía ấy nhìn sông
Nỗi buồn mắc cạn lông bông một đời…

(Báo Cần Thơ)

Nguyễn Chí Ngoan


Tố My

5. MUỘN MÀNG

Những nốt trầm rơi trong chiều lặng
tan sở rồi em về chưa
phố chợt nhớ cơn mưa
hay lòng vời vợi
góc nhỏ nào còn đợi bóng người quen
 
Người chờ ai khi phố thị lên đèn
chiều trôi mất một khoảng chiều biêng biếc
ta cũng lạc một chiều ta nuối tiếc
tan sở rồi em về chưa
 
Thôi những bụi mưa gieo lòng ta ngơ ngẩn
phong phanh buồn dai dẳng lên vai
thôi những lần gió khẽ lay lay
ta còn ta một vòng tay đơn lẻ
hay chỉ còn ta giữa hoàng hôn trôi nhẹ
thênh thênh bên phố âm thầm
 
Vẫn miên man từ nỗi xa xăm
ta trông đợi lối tan tầm ta đợi
dù tháng ngày có là vời vợi
cũng xin thương nhớ muộn màng.

(Báo Cần Thơ)

Phan Duy


Tố My

6. SANG NGANG

Hôm nay ngỡ đã quên anh
Ai ngờ có cả khoảng xanh biếc tình
Hôm nay ngỡ đã làm thinh
Ai ngờ đêm với hoa quỳnh tỏa hương
Hôm nay ngỡ chẳng còn  thương
Ai ngờ đôi bướm trong vườn cứ say
Hôm nay ngỡ đã chia tay
Ai ngờ chạm nhớ tháng  ngày cỏ hoa
Hôm nay ngỡ…
Hôm nay là…
Hôm nay đắng chát lượt là điểm trang
Hôm nay em bước sang ngang
Ai ngờ có kẻ phụ phàng tương tư

(Báo Cần Thơ)

Trầm Thanh Tuấn


Tố My

7. VỀ QUÁN CŨ MỘT TRƯA

Tôi ghé về đây một ban trưa
hay ghé về thăm một nụ cười
mắt duyên em gái còn không nhỏ
hay đã sang ngang lạc mất rồi

Tôi ghé về đây chỉ hoa thôi
nghe trưa thất thểu gió buồn trôi
một cánh hoa ban tím hồn phố
tím cả tình xa tím trong tôi
 
Em đã về đâu giữa nhớ thương
mà sao nắng cũ xuống phố phường
xuống cả đời trưa thay tiếng gió
quán còn... khách cũ chẳng còn em
 
Nhấp trọn buồn vui ánh mắt xưa
thềm quen mấy lượt gió đu đưa
tên người tôi cất trong hồn nhớ
trong buổi ban đầu tôi hỏi chưa
 
Để một lượt về quán đón tôi
kiếm tìm tôi chỉ thấy tôi thôi
váy ngắn tình em giờ đâu nhỏ
lạ người lạ phố lạ luôn tôi.

(Báo Cần Thơ)

Thụy Quân


Tố My

8. TRĂNG LÊN TỪ BIỂN

Đêm đã hẹn trăng lên từ biển
Hòn Tre lung linh trên sóng mượt mà
đường quanh đảo hương vườn thơm ngát
chợt ngậm ngùi nhớ tháng ngày xa

hòn đảo nhỏ rộn ràng quên ngủ
hớp vội cà phê, chút rượu quán đầu gành
người chật bến, tàu lưới về khuya khoắt
lịch kịch xe thồ chuông gõ lanh canh
 
đầy khoang đá cá ngừ, cá bớp
tôm tích, ghẹ, hàu, mực ống, mực nang
đời ngư phủ buồn vui, vất vả
sớm tối tươi nguyên vị biển nồng nàn
 
bãi đá đẹp ngỡ tay người sắp đặt
suối rì rầm chảy giữa hoang sơ
nào lên dốc cao cao mà ngắm
trăm đảo ngày đêm canh giữ cho bờ
                        ***
Mênh mang khúc biển tình bất tận
sóng chập chùng giục giã xa khơi
lòng gom hết trăm thương ngàn nhớ
Hòn Tre ơi, như đã gặp lâu rồi…

(Báo Cần Thơ)

Lê Chí


Tố My

9. CÀ PHÊ MỘT MÌNH

Có những lúc muốn ngồi trong góc khuất
Để thấy thời gian cứ lúc chậm lúc nhanh
Để thấy đời người là những bức tranh
Tranh vân cẩu vẽ trên nền trời rộng
 
Ta có lúc, thấy đời mình vô vọng
Như mây bềnh bồng, như gió vi vu.
Suốt một đời lãng đãng đỉnh sương mù
Chông chênh lắm, giữa một ngày thu muộn
 
Ta bỗng chốc muốn về trong cõi mộng
Quên hết đời. Quên cả những hư không.
Để hồn mình ấm lại giữa mùa đông
Bên bếp lửa... Ta đã thành dĩ vãng.

(Báo Cần Thơ)

Ngô Thị Trường Xuân


Tố My
10. MƯA PHỐ

Mưa lại về giữa lòng phố nhỏ
giọt buồn nào cuối ngõ bâng khuâng
một trưa nào nỗi nhớ tràn dâng
ta thiếu vắng nửa phiên tình muộn
 
Em còn đấy phương trời xa gió cuốn
ta còn đây lỡ dở mộng duyên tình
miền yêu dấu riêng lòng ai lặng lẽ
hóa trăm năm sỏi đá bên đường
 
Vẫn nghe như nhớ như thương
như cơn mưa lạc phố phường ban trưa
như tình qua những lối xưa
biếc khung trời rót mộng mơ tiếc nuối
 
Lỡ dở cơn mưa ngập hờn sóng nước
cũng u hoài theo nhịp mưa mau
sao không tạt đời nhau về chung lối
sỏi đá nào hờn dỗi dưới thềm quen

(Báo Cần Thơ)

Dĩ Lang


Thiếu nữ ngồi áo dài trắng

--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Tố My (dưới các bài thơ số 5, 6, 7, 8 và 9 - áo dài) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào :