41. MÙA CHIA XA
Đường chiều rả rích tiếng ve
Màu xanh mát mắt đam mê khoảng trời
Bên đường hoa phượng đỏ tươi
Bồi hồi giây phút nụ cười chia xa...
Một năm học sắp đi qua
Thầy trò bạn hữu chan hòa yêu thương!
Rồi đây xa lớp xa trường
Đong đầy kỷ niệm vấn vương tháng ngày!
Khuôn vàng thước ngọc, lời hay
Thầy cô dạy dỗ từng ngày lớn khôn
Trang đời trái ngọt hoa thơm
Ghi lòng tạc dạ công ơn biển trời.
Mai ngày tung cánh muôn nơi
Thầy cô, bè bạn suốt đời nhớ thương
Phạm Văn Tự
42. NÚI NON NƯỚC
Chênh vênh Dục Thúy mãi còn
Cỏ cây, hoa lá, chon von bến bờ…
Nhân gian bao thuở đề thơ
Nét xưa hồn vọng tỏ mờ còn đây.
Khắc vào đá rợp nhành cây
Những dòng tâm tưởng, giãi bày nước non.
Núi soi bóng dáng khuyết mòn
Hình chim trả tắm gội hồn, gió lay
Nước non, Non Nước xưa – nay
Địa linh, nhân kiệt… đắm say lòng người.
Phạm Ngọc Khánh
43. CHÂU VỀ HỢP PHỐ
Gió đưa giọt nắng lên thềm
Tiếng chim đây đó hót mềm trái cây
Vàng sân thóc luống phơi đầy
Kĩu cà kĩu kịt vai gầy mẹ tôi
Ngân nga chuông đổ từng hồi
Ngỡ em ở cuối chân trời cầu kinh
Dòng sông yêu lắm trùng trình
Sớm mai chảy ngược rập rình triều xuôi
Chở đầy thương nhớ khôn nguôi
Nhớ ngày nhớ tháng mặn mòi phiêu diêu
Cánh cò chẳng quản sớm chiều
Cõng về bên ấy bao nhiêu ân tình...
Nghe lòng bảo dạ đinh ninh
Châu về hợp phố chúng mình hợp duyên
Hẹn ngày trăng mãn đầy thuyền
Bến quê tái hợp đêm huyền trăng say!
Nguyễn Minh Huệ
44. LỠ HẸN THÁNG BA
Cuối trời mưa bụi trắng rơi
Hoa xoan tím rụng bồi hồi lòng ta
Mình về lỡ hẹn tháng ba
Để Xuân tóc rối, để hoa nhạt màu
Nhớ thương chia nửa hai đầu
Nửa mòn con mắt, nửa đau rối lòng
Dặm ngàn cách núi ngăn sông
Người về phương ấy, đợi trông nơi này
Vầng trăng ai xẻ mà gầy
Thuyền tình không bến cứ đày đọa nhau.
Giá mà còn có kiếp sau
Để ta nối lại nhịp cầu dở dang.
Vũ Nhang
45. CÔNG CHA
Bao năm cha đã đi xa
Hằng đêm con nhớ bóng cha thuở nào
Nhà nghèo rau cháo lao đao
Vay tiền, vay gạo con nào biết đâu
Tháng ngày lam lũ đồng sâu
Thân gầy cha phải thay trâu kéo cày
Chỉ mong áo ấm, cơm đầy
Cái nghèo níu kéo đến ngày cha đi…
Lời cha con mãi khắc ghi
Muốn không nghèo khó con thì học chăm
Việc làm chịu khó, siêng năng
Kiệm, cần đời mới có chăng thoát nghèo
Nhà ta hết cảnh gieo neo
Gương cha cần kiệm con theo suốt đời
Lấy gì đong hết mồ hôi
Của cha nhỏ xuống cho đời con xanh.
Nguyễn Quang Huỳnh
46. CỐI NẾP ĐẦU MÙA
Thơm thơm cối nếp đầu mùa
Trăng soi ánh nước chày khua thậm thình
Dáng ai thoăn thoắt bước nhanh
Con tim thấp thỏm chợt thành niềm vui.
Một mùa gạo mới em ơi!
Một mùa thương nhớ đầy vơi một mùa.
Đêm nay dưới ánh trăng thưa
Tình ta nồng thắm như vừa có nhau.
Tiếng gà tỉnh giấc gáy mau
Bờ môi tìm đến cho nhau ngọt ngào.
Trăng tà trên đỉnh non cao
Suối Phà bến nước rì rào chảy xuôi.
Đinh Công Ninh
47. LỜI VÀNG CHO EM
Trời quê lối cũ hao mòn
Chiêm bao lao dốc em còn đôi tay
Còm nhom với mảnh hình hài
Tháng năm gồng gánh canh dài bão dông
Chị ơi! Nứt nẻ ruộng đồng
Vịn vào đâu! Cá chờ trông vượt bờ
Hoang mang dỡ bỏ giấc mơ
Ôm buồn lê bước bơ vơ ngả đường
Gặp người bạn rộng lòng thương
Giang tay chỉ lối con đường phía xa
Núi cao, biển thẳm cõi bờ
Mót cho mình những vần thơ cỗi cằn
Lời vàng, ý ngọc chị dành
Cho em ấm cõi đêm lành lạnh đông.
Hương Sinh
48. THƠ CHO NGƯỜI BỚT LỖI LẦM
Thơ cho người bớt lỗi lầm
Biển xanh cũng vợi sóng gần bão xa
Nỗi niềm nhàu nhĩ cỏ hoa
Tay gầy vừa chạm ngỡ là cầm gai
Mải tìm hồn vía ban mai
Trượt chân vấp quãng đường dài đam mê
Chợ đời lắm kẻ khen chê
Tỉnh say con chữ gọi về nhịp tim
Kiếp tằm mấy đận nổi chìm
Thời gian hằn vết chân chim cuối mày
Người còn hát để em say
Câu thơ ngân ngấn bàn tay lấm bùn.
Bùi Thị Thu Hằng
49. CHỜ THU SANG
Mẹ tôi cấy ở đồng xa
Một đời bão táp phong ba - dáng gầy
Ước mơ thành một đám mây
Ô che bóng mẹ tháng ngày nắng quê
Đường xưa lối tắt con về
Bàn chân lấm đất mệt mê nóng chiều
Quê nghèo biết bấy mùa yêu
Cổng làng, giếng nước, cánh diều, tuổi thơ
Nhớ thương mẹ đến vô bờ
Gom bao sợi nắng để chờ thu sang!
Nguyễn Đức Vân
50. NGHỀ NÔNG
Tinh mơ dậy, xế chiều về
Nhà nông công việc mải mê, bộn bề
Ruộng gần, ruộng trũng, đồng quê
Hai sương một nắng, cái nghề chơi vơi
Tiếc thương ruộng mật bờ xôi
Thâm canh tăng vụ tháng mười, tháng năm
Chẳng nề phận kiếp con tằm
Năng lo chuyển vụ gắng chăm tứ thời
Thói quen ngấm máu chưa nguôi
Làm ăn manh mún lâu rồi nếp xưa
Năm đôi, ba vụ cày bừa
Cái nghèo đeo bám từ xưa hóa ỳ
Năm qua đi, tháng qua đi
Thu đông, xuân hạ nhị kỳ truân chuyên .
Đỗ Quang Đạt
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Trần Nguyễn Thiên An - Jack minh họa sưu tầm từ internet
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét