Chủ Nhật, 5 tháng 12, 2021

Thơ Lục Bát tháng 12.2021 P4 (nguồn Lục Bát Việt Nam)

Thiếu nữ ngồi áo dài trắng


31. CHUÔNG CHÙA

Gió luồn qua tiếng chuông ngân
Người đời nghiêng ngả bao lần trăng treo
Còn xưa tiếng một quê nghèo
Ngày rằm mười bốn mang theo lên chùa.

Không ham thắng, chẳng lo thua
Trên đồng lúa chín thơm mùa vàng rơi
Âm vang tựa tiếng đàn trời
Người luôn kính lễ trăng khơi suối ngàn.

Tiếng xa chạm giọt sương tan
Bay về quyện tới bên làn khói hương
Chuông ngân sáng mọi cung đường
Nguyện cầu giữ trọn lời thương bên người.

Hoàng Minh Thuận


Thiếu nữ áo dài trắng, nón lá



Thiếu nữ ngồi áo dài trắng


32. CHUÔNG ĐỜI

Chạnh thương cả nấc chuông chùa
Phải chăng cây táo cũng chua vị đời
Còn bao nhiêu tiếng mõ rơi
Cho thơ lảo đảo thành lời hát văn

Nâu sồng che bớt phong trần
Cây đề thay lá trước sân mấy mùa
Chẳng còn bấn bận bán mua
Cuộc người kệ những ganh đua một thời

Câu kinh xa xót đầy vơi
Hạt tràng lân nhẵn rối bời ngày xưa
Vách sầu treo ướt gió mưa
Tóc huyền quấn phận lược thưa bẽ bàng

Trộn chiều vào mái chèo sang
Còn vương nhịp phách chắn ngang cửa thiền.

Lại Quốc Biểu


Thiếu nữ ngồi áo dài hồng

Thiếu nữ ngồi áo dài trắng


33. CŨ VÀ MỚI…

Hình như anh đã cũ rồi?
Còn em nóng hổi như hồi mới yêu!
Anh vừa ngố lại vừa nghèo
Nhà quê guốc mộc vớt bèo nướng khoai...

Một lần cầm phải tay ai
Như cá thấy nước cứ hoài nhớ mong
Một lần đã hẹn lại không
Một lần gặp lại thấy lòng trống trơn...

Như căn nhà cũ tróc sơn
Gió lùa hai phía cho sờn áo nâu
Dẫu nghèo vẫn biết đợi nhau
Đón em về để làm dâu nhà mình...

Đặng Vương Hưng


Thiếu nữ áo dài trắng

Thiếu nữ áo dài đỏ


34. BẾN SÔNG XƯA

Anh về qua bến sông xưa
Tìm em cô gái sớm trưa lái đò
Dòng sông uốn khúc quanh co
Lòng người thay đổi ai dò nhục vinh

Bến xưa mang nặng ân tình
Đi vào câu hát quê mình dân ca
Bên bờ sông lặng phù sa
Vẳng nghe điệu hát theo ta sớm chiều

Nửa đời tìm lại chữ yêu
Tìm cô gái dáng diễm kiều mắt nâu
Ngày về với bến sông sâu
Giữa mùa phượng nở, nhịp cầu chênh vênh.

Hoài Hiền Hiền


Thiếu nữ áo dài trắng

Thiếu nữ áo dài xanh


35. QUẢ ĐĂNG

Em là Quả Đắng - Chiều nay
Chang chang nắng hạ, ắp đầy ước mơ
Hữu tình qua những trang thơ
Tiếng trầm tiếng bổng vu vơ giữa đời

Má hồng duyên dáng nụ cười
Giọt cà phê đắng dụ người khôn ngoan
Người ơi! Ở cõi trần gian
Vị cay vị đắng vẫn đang ngại ngùng

Người về mang những ước mong
Bao giờ Quả Đắng đi cùng người dưng
Ngọt bùi sao chẳng vui mừng
Đắng cay ai chẳng đã từng trải qua

Còn điều chi nữa mà ngờ
Cứ mơ Quả Đắng cứ chờ đò sang

Vương Bảo


Thiếu nữ áo dài trắng dựa tường

Thiếu nữ áo dài trắng, mang kính


36. TIẾNG TRE

Gió nồm vặn vẹo cành tre
Nắng nung bỏng cát lối về làng em
Hè trưa vẳng tiếng ru mềm
Tre già để đọt măng thêm nảy chồi

Vẳng đâu vẫn tiếng đưa nôi
Nồm nam kẽo kẹt ru hời tiếng tre
Ta là cô bé ngày xưa
Hôm nay bóng ngả tre vừa mới cong

Ru con, ru cháu ta bồng
Con cò be bé trắng trong lòng bà
Ơi à... sáo đậu ngọn đa
Cánh diều nghiêng một bài ca đợi chờ

Trăm năm bến vẫn con đò
Lời ru chở cả cánh cò qua sông.

Vũ Huyền


Thiếu nữ ngồi áo dài trắng

Thiếu nữ áo đầm hồng


37. EM GÁI HÀ THÀNH

Đường khuya vọng tiếng chổi tre
Quét dài trên phố đêm hè nóng oi
Đèn đường hòa ánh trăng rơi
Soi nghiêng bóng đổ theo người lao công

Bộn bề rác rưởi phố đông
Vô tư người xả chất chồng gần xa
Mảnh mai thân gái vào ca
Tóc dài chia nửa thân tà áo xanh

Dải sơn phản sáng thắt quanh
Ôm eo lưng gái Hà Thành trong đêm
Phố dài khuya một mình em
Mồ hôi, sương thấm ướt mềm bờ vai

Chổi tre đêm vắng miệt mài
Em gom rác bụi để mai sạch đường
Ban ngày đi giữa phố phường
Ai tin em đã quét đường đêm qua...

Hồ Đình Bắc


Thiếu nữ áo dài Tết

Thiếu nữ áo dài Tết


38. RÉT QUÊ

Cỏ gà trơ gốc triền đê
Trâu bò gặm đất tái tê lạnh buồn
Mục đồng hun rạ đốt rơm
Khói bay mờ mịt hoàng hôn xám mầu…
 
Vạc cò lận đận đồng sâu
Trong veo tôm tép ẩn đâu… mỏi tìm?
Mưa phùn lất phất trời đêm
Mập mờ thấp thoáng ánh đèn ma trơi
 
Ánh sao vụt tắt cuối trời
Gió hun hút thổi tơi bời sắt se
Dập dờn sóng vỗ chân đê
Đồng không mông quạnh vó bè cất không…
 
Thương đời giấc ngủ đêm đông
Chốn nghèo dâu bể thấu lòng… Rét quê !…

Phạm Văn Tự


Thiếu nữ áo dài Tết

Thiếu nữ áo dài Tết


39. NÔNG - SÂU

Chả dò dẫm hết nông sâu
Cứ thì thòm tát mẻ gầu bàn tay
Đêm nào dài tựa đêm nay
Ngày nào ngắn thể ngày này người ơi

Người mang khay đựng trầu cơi
Hay mang mỏng mảnh mà phơi lỡ làng
Trầu phơi khô đến mỏng tang
Cau phơi cong chiếc thuyền nan ru chiều

Gió trời người bán bao nhiêu?
Tôi mua làm lửa tự thiêu lấy mình.

Vũ Ngọc Thư


Thiếu nữ áo dài Tết

Thiếu nữ áo dài Tết


40. HẾT DUYÊN

Gặp nhau chẳng biết nói sao
Hững hờ tay nắm, chênh chao ánh nhìn
Ngỡ còn rạo rực con tim
Hoá nhoà nhạt. Hết yêu tin thật rồi!

Thôi về gom đủ nụ cười
Lời thơ thổn thức trả người cạn duyên
Phượng hồng ai ngắm say đêm
Bằng lăng tím chẳng làm nên nồng nàn.

Ta về gặm nhấm bẽ bàng
Chơi vơi cảm xúc, mênh mang nỗi buồn...!

Lê Thị Tâm Chung


Thiếu nữ áo dài Tết


--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào :