Thứ Năm, 15 tháng 6, 2023
Thơ Lục Bát tháng 6.2023 P2 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
11. DU NGOẠN LANG THANG
Se se ngọn gió thềm ngoài
Hằng Nga uể oải cho dài năm canh
Vỗ về mãi, giấc không thành
Cái trặn trở lại bắt mình lang thang
Lang thang hạ giới thiên đàng
Lập trình giấc ảo kê vàng mà chơi
Rồi xem đời diễn trò đời
Phim nhiều tập chuyện khóc cười thế gian
Phạm Hải
12. VIÊT CHO MẸ
Tết này con lại chưa về
Thế là bốn tết xa quê vắng nhà
Giờ này đào đã trổ hoa
Đỏ như mắt của mẹ già mong con
Mẹ ới! tuổi hạc hao mòn
Tắt đèn tối lửa mà con vắng nhà!
Mẹ thương con sớm bôn ba
Cánh chim bạt gió trời xa chưa về
Con thương mẹ ở ngoài quê
Mùa đông rét cắt mùa hè nắng nung!
Những khi đau gối mỏi lưng
Bữa ăn bát vực bát lưng nhọc nhằn
Mẹ như trăng đã cuối tuần
Như hoàng hôn đã tới gần đỉnh non
Như tằm rút ruột cho con
Biết bao gian khó mỏi mòn mẹ ơi!
Né tơ thì đã đầy rồi
Chỉ thương mẹ suốt một đời long đong!
Hoàng Tấn Đạt
13. HỒN LÍNH…
Tiếng chim kêu giữa rừng già
Dấu chân người lính lạc qua nơi này
Bao năm, bao tháng, bao ngày
Mà sao nước mắt vẫn cay mặt người?
Chạm đất thấy máu còn tươi
Chạm gió nghe tiếng ai cười đâu đây...
Hồn lính đã mọc thành cây
Hoá làm mây trắng bay đầy trời xanh
Linh thiêng các chị các anh
Bao người ngã xuống đã thành núi sông
Hài cốt như có, như không
Để bao người mẹ đợi trông bạc đầu
Trong hang tối, dưới khe sâu
Những ai nằm lại ở đâu chưa về?
Còn ai chưa chưa tỉnh cơn mê?
Một thời bom đạn, lời thề… lặng im
Từ trái tim… đến trái tim…
Cho bao hồn lính được tìm thấy nhau!
Đặng Vương Hưng
14. VÌ YÊU
Trời sinh ra cái mộng mơ
Để ta cứ phải làm thơ tự tình
Trời làm ra những nét xinh
Để ta tung lưới đắm mình vì yêu
Trời sinh cái dáng yêu kiều
Để ta cứ phải sớm chiều đón đưa
Trời còn trộn nắng vào mưa
Thì ta còn phải lưa thưa đôi lần
Cuộc đời là áng phù vân
Nên ta cứ phải lúc gần lúc xa
Người bao nhiêu tuổi là già
Vì yêu tôi cứ mặn mà với ai?
Vương Bảo
15. BÂNG KHUÂNG
Về thăm xóm khách năm xưa
Đường về quê vẫn nắng mưa vơi đầy
Nhìn em tóc nhuộm màu mây
Xa nhau mấy chục năm nay ngỡ ngàng.
Bỗng lòng như thấy xốn xang
Trời thu nắng ngả chiều vàng buông lơi
Bên em cõi dạ rối bời
Tìm trong ký ức một thời đi qua
Lê Xuân Nhiên
16. GỐM HƯƠNG CANH
Tôi về thăm đất Hương Canh
Giữa mùa hoa gốm nở xanh tháng Mười
Nhìn bao màu gốm sáng tươi
Hay đâu đời gốm đời người hòa chung
Tình người ăm ắp bao dung
Tình quê nghĩa đất chan cùng lệ mưa
Bàn xoay tạo tác sớm trưa
Nắng xiên ngày hạ, gió lùa đêm đông
Thật thà đất sét ven song
Đen than đỏ lửa hóa rồng phượng bay
Nghê thường vũ khúc mê say
Hương sen quyện gốm ngất ngây vị thiền
Tay tiên ai vẽ bát tiên
Bốn mùa ngưng tụ màu men trắng ngà
Gốm thon thiếu nữ bình hoa
Gốm mềm hương rượu, sắc cà, vị tương...
Trăm năm đong nhớ ủ thương
Người rời cõi tạm nắm xương tiểu sành
Đất về với đất mà xanh
Cỏ hoa lại mọc bên nhành cỏ hoa
Ai về Vĩnh Phúc quê ta
Có nghe hương gốm nở ra nụ cười
Mang theo hồn cốt đất trời
Gốm Hương Canh tỏa ngược xuôi trăm miền.
Nguyễn Chí Diễn
17. NẰNG
Nắng cong cớn sạm vai gầy
Ngày rưng rức lửa rải trầy trật nhau
Mồ hôi thấm mặn áo nhàu
Víu cong cả những nỗi đau đất cằn
Ghé vai gánh cái nhọc nhằn
Hạt sương, hạt lúa cứ oằn oại rơi
Gió nô đùa ở lưng trời
Hòa theo sóng lúa đang bời bời reo.
Quê hương giờ bớt gieo neo
Nhìn ai như quẩy nắng theo về làng.
Ngân Hậu
18. TÔI ĐI TÌM TÔI
Tìm về ánh sáng hỏi cây
Tìm về dào dạt hỏi ngay sông bồi
Học tươi mãi cỏ xanh tươi
Học chịu đựng đá suốt đời bền gan.
Vì sao trời đất trong ngần?
Vì sao sóng bạc lại cần biển xanh?
Học trăng…khuyết để đầy nhanh
Vượt lên còn - mất mong manh… tôi tìm?
Đặng Cương Lăng
19. TIẾNG LÒNG
Thôi em ở lại anh về
Lạnh se trả gió đầm đìa gửi sương
Cách nhau mỏng mảnh âm dươmg
Nát lòng nhau những nhớ thương não nề
Thôi em ở lại anh về
Một mình nằm giữa bốn bề gió mưa
Dãi dầu lá úa hoa khô
Côn trùng não nuột nấm mồ canh khuya
Thôi em ở lại anh về
Bưng tai nhắm mắt mà nghe tiếng lòng
Đớn đău buốt cả tầng không
Nỗi niềm cuồn cuộn sóng dòng sông quê
Thôi em ở lại anh về
Hẹn cùng đến mộng mà chia đôi buồn
Nửa cho xác nửa cho hồn
Để rồi ngồi giữa mỏi mòn thương nhau
Phạm Hải
20. VIẾT CHO CON GÁI
Cái gì bố cũng con trai
Lời con bạc tóc nay mai thân già
Thương con phận gái là hoa
Đường đời mưa nắng thuận hòa có không
Rồi mai khăn gói theo chồng
Rủi may nuớc mắt cậy trông nhà người
Trăm năm họ bố đâu rồi
Thương con phận gái về chơi nhà mình
Trời cho được đẹp đuợc xinh
Mẹ cho cái bóng cái hình khỏi lo
Một sông một bến một đò
Một đời cha biết bao giờ hết thương
Ở chùa thì đuợc thơm hương
Ở ao nhỡ đục bố thường lo xa
Từ ngày mẹ đẻ con ra
Vui là của bố, buồn là của ai
Thương con nhiều lúc thở dài
Nhỏ nhờ cha mẹ, lớn ngoài tầm tay
Mong cho phúc đức đặn đầy
Gái trai cũng một lòng này chở che
Sợ mai rũ áo ra về
Mình con đứng trước hoe hoe cỏ vàng
Mong sao vui nở buồn tàn
Gió mưa đừng có phũ phàng con tôi
Mong sao đời nở nụ cười
Trời xanh mây trắng lòng người bao dung
Tháng ngày trong nỗi mông lung
Muốn con mau lớn lại mong từ từ.
Nguyễn Hưng Hải
--------------------------------------------------
Ghi chú: Hoa hậu Jennifer Phạm (từ ảnh 2 đến 7) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Luc Bat Viet Nam
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét