Thứ Sáu, 7 tháng 10, 2011
Thơ 0237: Tu thơ (bản tứ tuyệt)
TU THƠ
Ta ngồi trên đá tu… thơ
Cắn tay làm bút đau ngơ ngẩn lòng
Thơ Yêu viết chất đầy đồng
Thơ Người đọc mãi vẫn không… thấy Người!
2007
(Tập thơ Quà Tặng Mùa Đông - NXB Văn Nghệ 2007)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Chưa bao giờ nước ta lại có rất nhiều nhà thơ như hiện nay, cứ ra ngõ thì gặp nhà thơ.
Có một số người tự xưng là "nhà thơ" nhưng thật ra không am hiểu gì về thơ đương đại. Họ đem những cái quan điểm cũ kỹ, bó buột của thơ trước năm 1932 để đi phê phán, bắt bẻ thơ của người khác...
+ Bài thơ đã đăng trên trang Lục Bát Việt Nam ngày 22.6.2022
+ Bài thơ đã in trong Tập thơ riêng Quà Tặng Mùa Đông - NXB Văn Nghệ 2007
-------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: Ảnh Nguyễn Trần Huyền My (từ ảnh 2 đến 5 và từ ảnh 10 đến 13), ảnh Photo Văn Tân (ảnh 6, 7, 8 và 9), Photo by NGUYENEW (từ ảnh 18 đến 22) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
12 nhận xét :
đau ngơ ngẫn lòng! hay quá
nỗi đau mấy ai hiểu được
hay và trầm lắng
ĐAU VÌ ĐỜI
cảm ơn ý kiến của tram an
đúng vậy bạn Trung La Quán
hay lắm
quá hay
@Nguyễn Văn Thái; rất cảm ơn bạn quan tâm
@mi van: rất vui vì ý kiến của bạn
a ngồi trên đá tu… thơ
Cắn tay làm bút đau ngơ ngẩn lòng
Thơ Yêu thì xếp đầy đồng
Thơ Người đọc mãi vẫn không… thấy Người!
hay quá nhiều tính chất triết học
tu thơ để thơ mang tính chất thiền đúng không anh Văn?
Đăng nhận xét