Thứ Hai, 15 tháng 3, 2021
Thơ Lục Bát tháng 3.2021 P1 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
1. LỤC BÁT THÁNG BA
Giao mùa Xuân Hạ - tháng ba
Ong đi tìm mật phấn hoa cạn rồi
Chớm hè hoa gạo đỏ trời
Chùa nghiêng mái cổ thưa người vào ra
Lúa thì con gái tháng ba
Nghẹn đòng dáng vẫn kiêu xa giữa đồng
Chờ mưa con nước lưng sông
Chớp nguồn dần dật, đằng đông mây vần
Chắc còn đợi rét nàng Bân
Nắng về e thẹn cuối sân chờ hè
Lẻ loi con én qua đê
Lạc đàn không biết bay về phương nao
Nóng oi chờ đón mưa rào
Bà còng đi chợ lạc vào cơn mưa
Trống chèo giục giã sớm trưa
Tháng ba lễ hội say sưa sân đình
Người đông tảo mộ - thanh minh
Nhớ về nguồn cội đẹp tình nhân gian
Đường làng rụng tím hoa soan
Mùa chim làm tổ ngập tràn tiếng chim
Hồ Đình Bắc
2. NÚI ĐÔI
Núi Đôi có tự bao giờ?
Mà nằm phơi giữa tơ hơ đất trời
Hà Giang ơi! ngọn núi đôi
Căng tròn như thể cặp xôi xuân thì.
Bao mùa mưa nắng qua đi
Bao nhiêu du khách hiếu kỳ ngắm trông
Nàng sơn nữ say giấc nồng
Tràn đầy nhựa sống giữa bồng bềnh mây.
Du xuân ta cũng tới đây
Ngẩn ngơ đứng giữa đất dày trời cao
Tình yêu hóa đá khi nào?
Mà nay nghe vẫn xôn xao lòng người.
Nom kìa! non nước đẹp tươi
Có hình, có dáng con người rẻo cao.
Phạm Ngọc Lại
3. CHỐN THIỀN MÔN
Mõ thưa vọng tiếng trái mùa
Long cong tiếng guốc rụng khua lá đề
Câu kinh rữa bớt đam mê
Tụng vào đâu những ê chề đeo mang
Tóc xanh rắc xuống đường làng
Hạt tràng lân ngón lang thang cửa chùa
Gặp đây vẫn nét xuân xưa
Nâu sồng đem giấu chát chua thuở nào
Mẫu đơn thắp lửa xôn xao
Nơi thiền tình vẫn dạt dào con tim.
Lại Quốc Bửu
4. THÁNG BA
Tháng ba hoa bưởi đưa hương
Dịu dàng như nỗi nhớ thương một người
Hoa sưa trắng tựa mây trời
Giăng bên ô cửa nhắc lời hẹn xưa
Tháng ba hay đổi gió mùa
Bỗng nhiên rét lại cho vừa lòng ai
Vẫn còn lưu luyến tháng hai
Bằng lăng đơm nụ một mai hạ về
Đỗ Thu Yên
5. NHỚ HỘI LIM
Xuân này lỡ hẹn hội Lim
Không về Quán Dốc đi tìm người ngoan
Qua ngày giêng tím hoa xoan
Nhớ ai đêm hát phượng loan ăn xoài
Tháng Giêng cứ rộng cứ dài
Sông còn dải yếm chị hai thắm mầu
Nhẫn nào chìm dưới dòng sâu
Để ta dối mẹ qua cầu đánh rơi
Hội Lim nhớ lắm người ơi
Câu thơ vướng lại ở nơi mạn thuyền
Biết rằng đến hẹn lại lên
Chửa quên câu hát còn duyên thì về
Tháng giêng lỗi hẹn lời thề
Áo khăn gói lại bộn bề tình xuân.
Bùi Hùng
6. NỢ
Nợ tiền trả hết lại vay
Nợ tình trả hết kiếp này có xong?
Nợ anh trả đủ bằng không
Nợ em trả đủ càng chồng chất thêm…
Nợ ngày có thể trả đêm?
Nợ cứng vẫn trả lãi mềm được sao?
Dù cho giàu có thế nào
Cũng không trả nổi khát khao nợ đời!
Đặng Vương Hưng
7. YÊU THẦM
Tháng ba hoa bưởi ngát hương
Nét duyên trong mắt yêu thương nụ cười
Anh thầm yêu trộm một người
Gửi vào trong gió những lời đắm say...
Tháng ba giọt mật ngất ngây
Dịu dàng đằm thắm đong đầy trong em
Đất trời dường cũng lên men
Mây say loạng choạng hôn lên nắng đào
Tháng ba hương vị ngọt ngào
Áo ai tim tím vương vào mắt anh
Em như tia nắng trong lành
Chắt chiu chồi biếc đầu cành đơm bông!
Tháng ba xuân rót ánh hồng
Nụ cười má lúm cho lòng anh say
Thương thầm anh gửi vào mây
Gió khe khẽ hát: “Tim này yêu em!”
Trần Thị Thu Hà
8. HOA BƯỞI THÁNG BA
Chỉ là hoa bưởi nhỏ nhoi
Mà thơm phưng phức khoảng trời tháng ba
Khoe duyên trinh trắng nõn nà
Níu chân anh bước đường xa lại gần
Vẫn còn xuân mãi còn xuân
Qua mưa nắng quả ngọt phần yêu anh
Gốc thân vững, tốt lá cành
Cho con cháu cứ xanh xanh mùa mùa
Vũ vần mưa nắng sớm trưa
Vẫn trong trẻo tiếng chuông chùa âm vang
Ấm êm nghĩa phố tỉnh làng
Mẹ già trông cậy, xốn xang hương nồng
Em như hoa bưởi trắng trong
Hương ngan ngát tỏa trên đồng chữ yêu.
Trịnh Toại
9. SẮC QUÊ
Chớ suy nhạt phấn phai đào
Trẻ qua - già tới vẫn chào sắc xuân
Soi gương dẫu có tần ngần
Tháng năm dòng chảy vũ vần đi qua
Đã khô phận liễu thướt tha
Nào ai níu được, dáng hoa tuyệt vời
Ngày xuân trẩy hội ai ơi
Ta gom sức lực dạo chơi.... tội gì
Giêng hai xuân đến rồi đi
Tịnh tâm giữa chốn từ bi nguyện cầu
Quên đi tóc bạc trên đầu
Hiện tại quá khứ hai màu sắc hương.
Vũ Văn Thịnh
10. LỘC XUÂN CỦA MẸ
Ở đâu giữa chín tầng trời
Trăm lần gọi mẹ ngàn lời gió đưa
Bóng mờ nhòa nhoạt trong mưa
Hay là dáng mẹ như vừa qua đây!?
Lá treo vàng ở trên cây
Xuân xanh của mẹ hao gầy rụng rơi
Nhặt lên tay nặng nỗi đời
Mẹ đi để lại một trời hư vô
Mẹ ơi biết đến khi mô
Mẹ về trong cõi lô xô sóng đời
Cái ăn miếng rụng miếng rơi
Miếng cho thì rắn, miếng mời thì xương
Phận người mỏng mảnh hạt sương
Nỗi niềm nhân thế trăm đường ngổn ngang
Mẹ lên được chốn Thiên đàng
Hay còn theo gió lang thang chốn nào?
Trời thì vẫn ở trên cao
Đất thì vẫn cứ lao xao tiếng người
Mẹ ơi con nặn tiếng cười
Lộc xuân của mẹ đang rười rượi đây.
Nguyễn Lâm Cẩn
11. ĐÓI, NO NHỚ MẸ...
Chưa đầy tháng đã đầy năm
Chưa đặt lưng nằm gà gáy sang canh
Quê nghèo một mái nhà tranh
Mưa thau hứng nước, nắng thành sao đêm
Mùa sang rơm bó lạt mềm
Chắt chiu từng sợi, đệm êm thay giường
Mẹ già một nắng hai sương
Đất cằn sỏi đá chẳng nhường bước chân
Bao nhiêu thì đủ phong trần
Tháng năm có bớt được phần âu lo
Sông sâu mới hiểu con đò
Hiển vinh nhớ bữa đói no mẹ từng!
Nguyễn Quỳnh
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Luc Bat Viet Nam
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét