Thứ Bảy, 24 tháng 4, 2021

Thơ Lục Bát tháng 3.2021 P4 (nguồn Lục Bát Việt Nam)

Photo: Bùi Thiên Sơn


32. HOA BAN VỀ PHỐ

Cánh hoa nói hộ tình tôi
Tím hồng trắng đỏ cho đời ta yêu
Hoa Ban gửi gắm bao điều
Điện Biên năm ấy bấy nhiêu nghĩa tình...

Trời nắng nõn, em tươi xinh
Dắt đàn “bướm trắng” rập rình mùa vui
Hoa từ miền đất xa xôi
Cho ta gần lại khoảng trời ngày xưa

Tiếng trống trường, tiết học trưa
Âm vang trống trận, gió mưa bão bùng…
Cây muôn ngả, chữ viết chung
Hoa về phố, em lên rừng trồng cây.

Trịnh Toại


Áo trắng cô dâu



Áo trắng cô dâu


33. HỒI ÂM

Đã lâu không thấy hồi âm
Hỏi người liệu có hiểu nhầm gì không
Hay là sống quá thành công
Cho nên quên bạn mới không trả lời....

Thôi thì như lẽ ở đời
Bạn bè quen biết thăm chơi thôi mà
Động viên, chia sẻ làm quà
Cùng nhau xả trét cho ta cho mình ....

Chúc nhau hạnh phúc yên bình
Chúc nhau đoàn kết gia đình yêu , vui
Khó khăn gian khó đẩy lùi
Cho nên thăm hỏi tới lui mỗi ngày ...

Hồi âm như nắm bàn tay
Tình bạn gắn kết đắm say tình người
Hồi âm cho ánh mắt tươi
Cho đời xuân trẻ nụ cười thêm duyên ...

Hạnh Văn


Cô dâu áo trắng


34. XUÂN VÀ EM

Trên cầu
em ngắm
hoa xuân

Để ai thả bước
tần ngần
ngắm em

Giọt xuân sao
nỡ
buông rèm

Tình xuân góp nhặt
nhờ đêm
ươm mầm.

Phạm Xuân Hưng


Photo: Bùi Thiên Sơn


35. BẾN PHÀ CHIỀU THU

Bức tranh yêu vẽ tặng nhau    
Chập chờn hạnh phúc đớn đau phận đời   
Ai đem hạt nắng mảnh phơi  
Heo may đầy đặn góc trời mông lung!  

Tơ vò bên ngọn đèn chong  
Bến phà lạnh cóng còn mong mỏi  chờ ?  
Tựa đêm gỡ rối vần thơ  
Dùng dằng không thoát khỏi bờ cõi mê  

Thương mình uống mối tình khê  
Nuốt cơn si dại ngấm tê tái buồn  
Ai người toan tính thiệt hơn  
Tấm phù vân phủ phía đường còn xa   

Chiều nghiêng đổ giấc mơ qua  
Kết thành vị  đắng bến phà chiều thu.

Hương Nguyên


Photo: Bùi Thiên Sơn



36. RÉT NÀNG BÂN

Trời thương cái nghĩa phu thê
Xua đi nắng ấm gọi về gió đông
Nàng Bân đan áo cho chồng
Dù xuân gần hết vẫn không muộn màng

Rét nàng Bân rét đài trang
Vẽ lên bức họa xuân đang chuyển mùa
Mây còn nấn ná gieo mưa
Gió mang hơi lạnh như vừa heo may

Cuối xuân lại khoác áo dày
Thương sao cánh én nghiêng say lạc miền
Rét nàng Bân một nét riêng
Yêu sao vẻ đẹp dịu hiền Việt Nam.

Nguyễn Quang Nhật Nam


Thiếu nữ áo dài trắng


37. NƠI ẤY TRĂNG LÊN

Nhìn về nơi ấy trăng lên
Một vành bàng bạc treo trên đỉnh trời
Tôi và trăng ở hai nơi
Không cười, không nói, không lời tri âm

Trăng nhìn tôi cứ lặng câm
Tôi từng đêm cũng âm thầm nhìn trăng
Dường như sau phút dùng dằng
Trăng lên,
Tôi,
mất thăng bằng trong tim

Tôi giờ như mỏi cánh chim
Chỉ còn ao ước nổi chìm trong mơ
Chỉ còn man mác câu thơ
Trăng lên nơi ấy vu vơ nơi này

Trăng lên nơi ấy tròn đầy
Thơ tôi hẫng hụt nơi đây mấy vần
Tình câm cũng hoá phù vân
Nhìn nhau để xoá dấu chân đã từng...

Khuất Quang Thảo


Thiếu nữ áo yếm đỏ bên giếng nước


38. GIÓ THỔI ĐẰNG XA

Người ơi gió thổi đằng xa
Cớ chi lật được cái tà áo bay
Nắng non rót mật mà say
Chân em dẫm nát đường cày ruộng tơ

Người ơi gió thổi trong mơ
Mà sao em cứ ngẩn ngơ suốt ngày
Chập chờn trong giấc ngủ chay
Muốn ra ngoài ngõ đi vay nợ người

Cho xin mắc nợ tiếng cười
Đằng xa gió thổi xoè tươi nụ đào
Cái xuân rạo rực xôn xao
Để cho em thấy nơi nào cũng xanh

Đằng xa gió thổi mong manh
Cớ chi xào xạc động cành trong tim
Hồn tình ríu rít tiếng chim
Dấu cha dấu mẹ đi tìm người dưng.

Nguyễn Lâm Cẩn


Thiếu nữ áo yếm nâu




39. TÌNH HOÀNG HÔN

Đọc câu lục bát mà say
Ánh chiều rớt xuống sắc mây đã vàng
Gặp đôi mắt biếc mơ màng
Sóng thu tràn ngập ngỡ ngàng lòng ai.

Tưởng rằng cửa đóng then cài
Lá rơi lác đác bên ngoài mái hiên
Ngổn ngang những chuyện ưu phiền
Bâng khuâng duyên lạc mất duyên khó tìm.

Chạnh lòng thấy nhói con tim
Thương phận mình mãi nổi chìm nơi nao?
Ráng chiều tít tắp trên cao
Mây bay phảng phất xôn xao sóng tình.

Chẳng e một mảnh trăng xinh
Sợ câu lục bát khuấy tình hoàng hôn.

Trang Nam Anh


Thiếu nữ áo dài xanh lam


40. TRĂNG THẸN

Hoàng hôn quệt nhọ lưng đèo
Mây lang thang kéo nhăn nheo cả trời
Anh đang đứng gác đỉnh đồi
Ngắm nhìn biên giới thấy vời vợi xa

Chiều nghiêng bóng núi nhạt nhoà
Đàn trâu lắc mõ ngang qua bồi hồi
Lưa thưa vài đốm sao rơi
Vén mây cõng gió lên trời để hong

Ánh vàng lạc giữa mênh mông
Một mình em xuống bến sông nõn nà
Thẹn thùng trăng đứng đằng xa
Vai trần khoả nước vỡ oà ánh trăng!

Huy Liệu


Thiếu nữ áo dài trắng ngồi trên ghe nhỏ


41. RÉT GÌ?

Rét gì! Rét lộc đấy thôi
Chút se se lạnh cho tôi nhớ người
Bên thềm quyên vẫn đỏ tươi
Chìm trong gió lạnh, nụ cười còn duyên.

Đêm nay trăng nửa vầng nghiêng
Nõn nà, mềm mại dịu hiền như sơ
Rét gì sương mỏng như tơ
Ôm chăn, ôm cả giấc mơ đêm dài.

Rét tràn khung cửa ban mai
Vẫn nghe oanh hót cho ai xao lòng
Rét tô môi má em hồng
Mắt huyền lúng liếng, như dông sắp về.

Rét gì chẳng tái, chẳng tê
Cho tôi thêm ước đêm về có anh
Nép vào vồng ngực an lành
Cám ơn rét lộc đã dành tình yêu.

Kim Phượng


Thiếu nữ áo tứ thân nâu


--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào :