Thứ Tư, 28 tháng 4, 2021
Thơ Lục Bát tháng 4.2021 P4 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
31. TƠ VƯƠNG THÁNG TƯ
Giao mùa gom cánh hoa rơi
Xuân qua hạ đến rực trời tơ vương
Bước chân nghiêng ngả trên đường
Bên đình ai đợi mà thương phận mình
Vẳng nghe điệu hát trúc xinh
Người ơi ở lại cho tình đắm say
Đĩnh Đào bèo dạt, mây bay
Mạn thuyền cùng tựa qua ngày cạn đêm
Duyên quê gần ngõ mà nên
Miếng trầu cánh phượng em têm chào mời
Tháng tư lá rụng nắng rơi
Vương lên mái tóc rối bời tuổi thơ!
Nguyễn Đức Vân
32. NGƯỜI ĐÀN BÀ KHÓC MƯỚN
Đầu làng một goá phụ già
Chồng con về với ông bà đã lâu
Phận nghèo thừa nỗi thương đau
Làm nghề khóc mướn cơ cầu mưu sinh
Trăm nghìn cuộc tiễn đưa linh
Sắm vai kể vạn tâm tình xót xa
Nghẹn chiều con gái khóc cha
Quặn đêm các cháu khóc bà, khóc ông
Tiếng kêu buốt nỗi mất chồng
Lời than mất vợ trắng đồng mưa tuôn
Vật mình khôn xiết nguồn cơn
Tưởng như vắt cạn linh hồn phạc phơ
Có ai biết, có ai ngờ
Nhập vai mà ruột vần vo rã rời
Bao nhiêu nước mắt khóc người
Bấy nhiêu máu nhỏ khóc đời hẩm hiu
Hôm qua mưa trút ngập chiều
Đám tang goá phụ bao nhiêu gió hàn
Chẳng nghe một tiếng khóc than
Chỉ vài tiếng nhị bẽ bàng cò cưa.
Nguyễn Văn Song
33. CHỢ CẦU ĐÔNG
Mỗi lần thăm chợ Cầu Đông
Mẹ như vẫn ở mênh mông dõi về
Áo nâu đôi vạt sớm khuya
Đang phơ phất tận bên kia cuộc đời
Trông lên mây gió bời bời
Ước gì mẹ có khoảng trời thật trong
Cõi trần vẩn đục bão giông
Mẹ như thuyền lá vít cong mái chèo
Ngày ngày bóng chiếc gieo neo
Đêm đêm lại dỗ cái nghèo ngủ say
Gánh gồng khóc thật cười vay
Bên con bên những tháng ngày nổi nênh
Mẹ sàng lép vụn cho mình
Chắt chiu hạt gạo nguyên lành phần con
Nay con thừa dại thiếu khôn
Chông gai muôn nẻo có còn mẹ đâu
Bấy nhiêu nắng dãi mưa dầu
Chỉ vời vợi gió quặn đau bốn mùa
Bước trên lối mẹ sớm trưa
Chỉ e đau ngọn cỏ thưa ven đường.
Nguyễn Thị Ngọc Hà
34. TIẾC THẦM
Trời cho đôi mắt lá dăm
Lông mày lá liễu, nét cằm chẻ đôi
Mỗi khi em thả nụ cười
Xuống chiều xuân muộn làm tôi rối lòng
Biết em tăm cá dưới sông
Chim trời chưa muốn vào lồng của ai
Em mang ngày rộng tháng dài
Chia đều tình muộn cho ai đèo bòng
Gần ba mươi tuổi chưa chồng
Vẫn mang xuân lỡ phơi đồng nắng hoang
Tiếc thầm đôi mắt của nàng
Đổi về toàn những lỡ làng vô duyên
Bao giờ ván đóng thành thuyền
Bao giờ thuyền được đỗ yên bến chờ?
Hồ Đình Bắc
35. BÓN CHÁO CHO CHA
Cha ơi cha hé miệng nào
Mà ăn thìa cháo ngọt ngào vừa đơm
Thịt bằm cháo nóng thay cơm
Còn hương gạo mới còn thơm mùi hành.
Nhìn cha ốm yếu sao đành
Họng khô miệng đắng da xanh thân gầy
Thảo thơm bát cháo đong đầy
Tình con ấm áp một ngày bên cha.
Khói lay sợi nắng chiều tà
Lá vàng chao trước hiên nhà gọi đêm
Ăn nào cha... giọng con êm
Một thìa... thêm... một thìa... thêm... một thìa...
Một thìa cha bón xưa kia
Yêu thương ăm ắp sẻ chia dỗ dành
Ăn đi con lớn cho nhanh
Đạp lên cánh sóng mà canh biển trời.
Con thành chiến sĩ xa khơi
Mang theo kí ức thiếu thời bên cha
Hôm nay nghỉ phép thăm nhà
Ngờ đâu cha ốm tròn ba tháng rồi.
Nghẹn ngào bón cháo cho Người
Mà nghe rưng rức nỗi đời lắng sâu
Nguyện theo một tiếng kinh cầu
Nâng niu thìa cháo lần đầu dâng cha.
Nguyễn Chí Diễn
36. THÁNG TƯ
Tháng Tư, nhuộm tím bằng lăng
Hạ về! Xuân vẫn còn giăng tơ lòng
Lả lơi Phượng rắc cánh hồng
Lối xưa vẫn dắt nhau cùng dạo qua
Bây giờ hai nẻo chia xa
Đường xưa, lối cũ, em đà lãng quên
Hạ thì đúng hẹn vẫn lên
Nặng lòng anh lắm nỗi niềm bâng khuâng
Hỏi lòng có nhớ? - Rằng không!
Chỉ là muốn ngắm Phượng Hồng lả lơi
Bỗng như cuối nẻo, xa vời
Thoảng qua có bóng dáng người năm xưa
Tháng Tư, nắng vẫn lẫn mưa
Tím bằng lăng mới nửa mùa nhạt phai!
Nguyễn Quốc Anh
37. CHỈ CÒN
Bao năm tháng đã âm thầm
Nâng lên nỗi nhớ lại cầm nỗi đau
Bao ngày tháng đã qua mau
Hình như mình đã mất nhau thật rồi
Đêm ngồi đếm hạt sương rơi
Gọi tên chỉ thấy đất trời lặng thinh
Người đi mang cái chung tình
Ngẩn ngơ ở lại với mình mình thôi
Nửa tình như áng mây trôi
Nửa còn dan díu như hồi đang xuân
Nửa xa nửa lại như gần
Hỏi ai năm tháng vơi dần khát khao?
Bây giờ còn chút thanh tao
Ta mang gói lại gửi vào câu thơ!
Nguyễn Quỳnh
38. SAY NGƯỜI QUAN HỌ
Sông Thương bên đục bên trong
Nghe câu quan họ, đã mong gặp người
Gặp đôi mắt biết nói cười
Biết giao duyên cả những lời thiết tha
Ai về Hà Bắc quê ta
Dừng chân ghé hội dân ca... xứ tình
Dùng dằng liền chị, liền anh
Hát bè hát đối, ngọt lành dễ thương
Lúng la lúng liếng mắt hường
Miếng trầu mời bạn mời phường thắm môi
Quý nhau tiếng hát, nụ cười
Say nhau tưởng đất với trời...cũng say !
Thái Giang
39. LỜI HẸN NẺO VỀ
Hoa loa kèn gọi tháng tư
Nhẹ bung cánh mở như từ trong mơ
Yêu em, thuở tự ngày xưa
Mộng còn lưu giữ mãi giờ chưa phai
Đượm hương ủ nỗi nhớ hoài
Nhụy vàng như tháng năm dài ước mong
Tháng tư lắng lại cõi lòng
Khát khao niềm nhớ, em đong thêm đầy
Ươm vào khơi dậy đắm say
Trắng trinh tình buổi thơ ngây, trong ngần
Dường như còn chút phân vân
Tháng ba nối mối tình xuân vào hè
Loa kèn đánh thức đam mê
Tháng tư - Lời hẹn - Nẻo về tình em!
Nguyễn Quốc Anh
40. MÙA HOA GẠO
Chiều cong cong tiếng chuông gần
Đền thiêng thánh lảnh hương trầm quyện bay
Sóng chưa đổ rượu đã say
Cho quên ảo hão gió mây nửa chừng
Khạo khờ khóc với kẻ dưng
Thế gian đâu dễ rưng rưng đất trời
Vết thương ngày cũ chưa nguôi
Mùa hoa kịp đỏ ru hời tháng ba
Cời lên quầng lửa mắt nhòa
Vịn vào sắc thắm thiết tha nguyện cầu
Vua bà ngự ở trên đầu
Độ trì đời hết bể dâu nhọc nhằn
Vạn Chài như một vuông khăn
Đan từ nắng ấm buộc giăng lối chờ
Sắc hoa gạo nhuộm câu thơ
Thánh nương tứ vị mộng mơ tang bồng
Lạc vào sắc sắc không không
Mặc cho tím biếc lam hồng nhẹ phai
Lần hồi chuỗi hạt trên tay
Buông xuôi nhẹ tễnh một mai úa vàng
Cánh hoa rụng đất phai tàn
Chạnh lòng thương kiếp dã tràng chuyển luân
Màu hoa đỏ đến bần thần
Muốn cơi trên ngực mùa xuân dậy thì
Kìa ai đến, kìa ai đi
Kìa ai cúi đất ôm ghì cánh rơi...
Một tôi cảm với một tôi...
Gió xuân mong mỏng chạm môi nồng nàn...
Bùi Thị Thu Hằng
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Luc Bat Viet Nam
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét