Thứ Hai, 26 tháng 4, 2021
Thơ Lục Bát tháng 4.2021 P2 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
11. GHÉ
Vầng trăng ghé lại giấc mơ
Con đò ghé bến đợi chờ khách sang
Hương thơm ghé mái tóc nàng
Giọt mưa thánh thót đêm xuân ghé vào.
Trôi đi sóng gió, ba đào
Tím duyên vẫn cứ ngọt ngào bến sông
Rồi mai xuân cạn, hạ nồng
Gió thu khắc khoải, mưa giông kéo về
Đông gieo buốt lạnh tái tê
Tình ai còn ghé bến quê chiều tà
Hay chăng chỉ gió thoảng qua
Như làn sương mỏng, như hoa đổi màu.
Ngày mai trên bến Vân Lâu*
Biết ai còn đợi bóng màu tím thương
Hiểu đời vạn sự vô thường
Lửa hồng ủ ấm cõi dương tự mình
Kim Phượng
12. VỀ LẠI QUÊ HƯƠNG
Sót cơn gió lạnh mùa đông
Khách xa về lại đi vòng tháng ba
Thoi đưa mấy chục mùa qua
Thời gian hoen ố vườn nhà vẫn xanh
Quê hương như mái nhà tranh
Bẻ cam, trèo mít là thành tuổi thơ
Chiều nay về lại giấc mơ
Vành nôi thuở mẹ đu đưa ngày đầu
Dây trầu trồng dưới gốc cau
Nuôi linh hồn ngoại mà cao vút trời
Bao nhiêu hoài niệm đánh rơi
Mải mê cơm áo một đời chưa hay
Dặm trường hun hút trời mây
Mà nghe ký ức hao gầy quê hương
Chiều nay về giữa đồi nương
Nghe gà vỗ cánh chợt thương quá chừng !
Mạc Tường Vi
13. MƯA RƠI
Em ngồi nhặt tiếng mưa rơi
Vá cho kín những rối bời chiều nay
Bới tìm từ phía chân mây
Lang thang một ánh trăng gầy buồn tênh
Người đi về phía lênh đênh
Có nghe xối xả thác ghềnh quạnh hiu
No nê vị đắng mưa chiều
Giọt rơi tý tách mỹ miều mỏng tang
Dòng sông vắng chuyến đò ngang
Lửa bùng cháy giấc mơ vàng đêm qua.
Hương Sinh
14. LỤC BÁT NGHIÊNG
Nghiêng chiều đổ nắng vào đêm
Nghiêng hai bốn chữ uốn mềm câu thơ
Bồng bềnh sú vẹt nghiêng bờ
Dòng sông nghiêng rót phù sa bốn mùa
Trăm năm nghiêng cuộc hơn thua
Đức tâm tài lộc nghiêng đùa trí nhân
Đời nghiêng ngả bước phong trần
Cánh cò thấp thoáng nghiêng vần ca dao
Thuyền ai nghiêng bóng con sào
Để người nghiêng nón tình trao gửi tình
Nghiêng mình em... vẫn cứ xinh!
Nghiêng tà áo trắng đoan trinh rạng ngời
Nghiêng con sóng bạc xa xôi
Xô nghiêng ánh chớp giữa trời bão going
Trăng nghiêng xoã... gió hư không!
Mắt nghiêng ánh mắt say nồng nàn tim
Tâm tư nhỏ giọt nghiêng tìm
Lao xao mặt nước nghiêng chìm bể dâu
Nghiêng đông lạnh ngắt một màu
Giữa dòng Lục Bát nghiêng câu tự tình.
Lương Hải Thuận
15. TÌM VỀ YÊU THƯƠNG
Tôi về xớ rớ bờ sông
Sông nghiêng nỗi nhớ bên lòng xa xôi
Tuổi thơ ngụp lặn mây trời
Tóc xanh nay đã bạc rồi liêu xiêu!
Mẹ tôi nắng sớm sương chiều
Gánh gồng mùa vụ hắt hiu bám đầy
Rạ rơm mẹ gánh lắt lay
Bên bồi bên lở bàn tay chai sần!
Dấu xưa nỗi nhớ trong ngần
Gió đưa gió đẩy khuất lần hương quê
Ngược xuôi trăm nỗi bộn bề
Lần trong ký ức tìm về yêu thương!
Phạm Ánh
16. MẸ PHƠI GỐI CƯỚI NGÀY XƯA
Tháng tám nắng rám da trời
Mẹ tôi mang gối ra phơi cả chiều.
Lần tìm mũi chỉ đường thêu
Mẹ ngồi gom lại bao điều xa xưa.
Mẹ rằng ngày ấy tiễn đưa
Cha tôi nhập ngũ tuổi vừa đôi mươi.
Chỉ hồng, chỉ tím thắm tươi
Mẹ thêu lên gối tặng người đi xa
Thế rồi năm tháng trông qua
Trường Sơn đằng đẵng quê nhà biệt tin.
Bao lần mẹ thức trắng đêm
Chong đèn mang ảnh ra nhìn cho khuây.
Cầm giấy báo tử trên tay
Một ngày bất hạnh một ngày đau thương.
Tư trang của lính chiến trường
Còn mùi khói súng còn vương máu đào
Xót thay gối cưới năm nào
Mảnh bom xé rách còn đau đến giờ.
Đôi chim câu mẹ thêu xưa
Chỉ hồng đứt quãng nhạt nhòa tả tơi
Chiều buồn mang gối ra phơi
Mẹ tôi phơi cả đầy vơi nỗi niềm.
Gió thu phảng phất hàng hiên
Mẹ nhìn đăm đắm về miền xa xăm…
Phùng Văn Đủ
17. TÌM LẠI THÁNG BA
Hoa gạo rụng đỏ bến sông
Lặng lẽ chị bước theo chồng sang ngang
Bâng khuâng em đứng nhìn sang
Lá diêu bông đã úa vàng lắt lay
Hoa gạo rụng đã bao ngày
Bến sông cũng đã đổi thay bao lần
Chị đi biết mấy mùa xuân
Em còn vẫn đợi tần ngần bến sông
Mỗi mùa hoa gạo trổ bông
Em vẫn khắc khoải diêu bông đi tìm
Bến sông ngày ấy lặng im
Bóng chị vẫn khuất - trái tim nghẹn ngào
Hoa gạo lại đỏ chênh chao
Lá diêu bông của thuở nào còn đây
Thấy em cầm lá trên tay
Chị cười bước tiếp - em ngây ngô nhìn
Nguyễn Thị Hồng Hạnh
18. BÚI TÓC QUẢ CAU
Ngồi đi
Tôi chải tóc cho
Khổ thân cứ vắt buồn lo lên đầu
Thế nên tóc sớm phai màu
Tôi trắng khói, mình bông lau xoã trời.
Ngồi đi mình
Hãy mau ngồi
Cho tôi vuốt lại một thời thanh xuân
Đen dài
Nước hố bom ngâm
Dày suôn
Sốt rét mười phần rụng năm.
Ầm ình
Bom pháo còn gầm
Mảnh xuyên da thịt, mảnh âm trong đầu
Lật bàn tay đếm chỉ đau
Ao buồn tát mãi bao gầu chẳng vơi.
Mồm lẩm bẩm
Đứa dở hơi
Nửa đêm hét toáng
Bầm ơi! Nhớ bầm
Đứa thèm yêu
Khóc
Đồ hâm
Đứa hết thở
Xẻng vẫn cầm
Chẳng buông.
Ngồi đi cô gái mở đường
Để anh chải những sợi thương trên đầu
Gội thơm hương cỏ mần trầu
Hong khô anh búi quả cau cho mình.
Trần Thị Hoa Hồng
19. ĐÔNG TÀN
Tháng ngày chả biết về đâu
Để cho nỗi nhớ theo nhau đi tìm
Hoàng hôn sương phủ nhấn chìm
Màn đêm xa thẳm con tim lạc đường
Bao năm nhặt bước tha phương
Nay về chốn cũ tìm vương vấn gì
Đá gầy rêu phủ lối đi
Ngọn đồi hoang hoải ôm ghì phai phôi
Lửa hồng rực cháy trên môi
Khát khao chực chạm để rồi lại tan
Giọt sầu hôm cũ chứa chan
Giọt thương giọt nhớ khô khan đợi chờ
Giận hờn trút cả vào thơ
Lòng tê tái với nỗi ngờ nghệch say
Đông tàn cạn gió heo may
Đêm tàn lại đến một ngày rất xa...
Nguyễn Quỳnh
20. GIỌT MƯA
Cơn mưa màu trắng nhạt nhòa
Giọt rơi, giọt vỡ, giọt òa mắt mi
Giọt nào tan nát vô vi
Giọt nào rơi rớt thiên di thật buồn
Giọt nào chạm tới ngọn nguồn
Giọt nào đủ ướt cánh chuồn ngày xưa
Giọt nào bán, giọt nào mua
Giọt nào vay trả thiếu thừa thế gian
Giọt nào tan chỉ để tan
Giọt nào thẩm thấu cơ hàn tháng năm
Giọt nào hời hợt xa xăm
Giọt nào buốt lạnh thấm găm tủi hờn
Giọt nào dại, giọt nào khôn
Giọt nào thắm lại tâm hồn úa khô.
Lê Văn Cường
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Luc Bat Viet Nam
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
1 nhận xét :
Chùm thơ hay, tks !
Đăng nhận xét