Thứ Sáu, 7 tháng 5, 2021
Thơ Lục Bát tháng 5.2021 P6 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
51. RƯỢU TÌNH
Rượu tình dốc cạn cho say
Uống đi sợ lỡ mai này không nhau
Chạm ly khe khẽ kẻo đau
Tàn đêm để biết ngày sau có còn...
Rượu nồng uống với môi son
Lời nào cũng thấy ngọt ngon lúc đầu
Hoa đời nở giữa trời ngâu
Cụng suông chén nữa cho sâu nặng lòng.
Ngân Hậu
52. ĐÊM HẠ
Ra đi từ vạt đất quê
Mốc mê chiếu trải đêm hè còn oi
Mảnh trăng vàng võ đơn côi
Bình vôi nghiêng chỗ mẹ ngồi têm khuya
Đồng xa tiếng cuốc vọng về
Cánh diều khát gió đang ngoe nguẩy chùng
Dế rên rỉ nỗi niềm chung
Trái bầu kéo lá ngượng ngùng che thân
Dãi dề mưa nắng phong trần
Mắt ngân ngấn lệ bước chân thấm nguồn.
Lại Quốc Bửu
53. SÀNG KHÔN
Chiều buồn nhớ lại ngày xưa
Từ bàn tay mẹ sàng đưa vòng tròn
Ân cần mẹ dạy cho con
Dẻo tay khéo léo gạo còn tấm rơi
Sàng như cái lẽ ở đời
Loại ra xấu tốt chọn nơi chân thành
Sảy đều tay hất tinh nhanh
Trấu bay theo gió gạo lành giữ nguyên
Thảo thơm lòng mẹ dịu hiền
Cho con vững bước bình yên giữa đời
Nhớ thương muôn nỗi đầy vơi
Chiều in dáng mẹ khoảng trời mênh mang
Đinh ninh lời mẹ ngàn vàng
"Đi một ngày đàng học một sàng khôn".
Nguyễn Quang Nhật Nam
54. BÊN THÀNH CỔ
Cùng vùi chung một nấm mồ
Thắng thua giờ cũng hư vô cả rồi!
Hữu danh mỗi xác một ngôi
Vô danh cát bụi mồ côi tan tành.
Như còn la liệt dưới thành
Ngập sâu bùn máu nồng tanh thuở nào.
Trong bắn ra, ngoài bắn vào
Thành xưa biết ngả bên nào mà nghiêng.
Phải vì muôn nỗi đau riêng
Mà nên Quảng Trị đất thiêng ngàn đời?
Nguyễn Quang Tuyến
55. NÍU CHÂN MÙA HẠ
Anh yêu tia nắng cuối hè
Gió khe khẽ hát hàng me thầm thì
Yêu màu hoa tím lưu li
Phượng hồng lưu luyến họa mi hót mời...
Anh yêu mây trắng buông lơi
Cánh diều vi vút khoảng trời nhớ thương
Bằng lăng tiếc nuối con đường
Sen hồng sót lại vấn vương bên hồ...
Anh yêu chiều tím ngẩn ngơ
Gót son em dạo thẫn thờ phố xưa...
Nhớ người sáng đón chiều đưa
Mắt đằm trong mắt trốn mưa cuối chiều...
Tóc thề buông xõa anh yêu
Trăng lên soi bóng yêu kiều thướt tha
Hương yêu nồng ấm mặn mà
Ru em tình khúc ngân nga mỗi ngày...
Trần Thị Thu Hà
56. VỀ MIỀN CA DAO
Thủ đô Hà Nội đâu xa
Nghe câu lục bát ngân nga gọi mời
Bạn bầu từ khắp muôn nơi
Nhờ câu lục bát mà khơi cội nguồn.
Từ thành phố Cảng thân thương
Vần thơ nhuộm tím hoàng hôn quê nhà,
Cánh cò bay giữa bao la
Bay vào nỗi nhớ của ta của mình.
Ngọt ngào quan họ Bắc Ninh
Chị Hai lúng liếng môi xinh mời trầu
Yêu nhau bắc mấy nhịp cầu
Chát tom, tom chát, nhả câu ca trù.
Tràng An ơi! Một thoáng thu,
Câu thơ ai vắt lời ru sang chiều
Giá gương được phủ nhiễu điều
Có thơ lục bát thêm yêu cuộc đời.
Mặn mòi nước mắt, mồ hôi
Để câu lục bát đầy vơi nỗi niềm.
Hôm nay mở hội em tìm
Bên anh ta lại về miền ca dao
Câu thơ ai buộc nhau vào
Để cho lục bát ngọt ngào nghĩa nhân.
Đỗ Thị Vinh
57. TỰ RĂN MÌNH
Buồn thì hãy khóc thật to
Vui thì thoải mái cười cho vang nhà
Giận ai đừng để bụng ta
Muộn phiền gì cũng cho qua nhẹ long
Chẳng cần đến Tết mới xong
Hãy buông bỏ hết như không là gì
Thờ ơ với cái sân si
Cuộc đời là những chuyến đi không ngừng...
Ngắn dài gì cũng vui mừng
Miễn là tới chỗ chưa từng hôm qua
Tôi ơi phía trước còn xa
Cố lên sẽ đến như là ngày mai...
Đặng Vương Hưng
58. CÁNH ĐỒNG MÙA HẠ
Cánh đồng vừa mới gặt xong
Vũng bùn chưa cạn, vẫn nồng đất quê
Có đàn có trắng bay về
Có con Chim gáy mải mê kiếm mồi
Áng mây hồng lững lờ trôi
Đó đây tiếng máy, tiếng người reo vui
Tháng Năm-Nắng đã dữ rồi
Mồ hôi nhỏ giọt, mồ hôi chảy tràn
Gió Lào vẫn thổi miên man
Đêm đêm chớp bể mưa ngàn trời xa
Người đi lúc nắng nhạt nhòa
Người về lúc bóng đồng xa chập chờn
Đồng chiều ráng ửng hoàng hôn
Cánh diều no gió nhẹ vờn tầng cao.
Lê Hải Châu
59. THẮM TÌNH ĐỜI
Ngày qua – Ngày lại qua ngày
Gió lay giấc tỉnh, hồn lay giấc đời
Và kia vẫn ánh mặt trời
Đêm trăng vẫn sáng nụ cười vầng trăng
Sá gì mấy áng mây giăng
Phiền lòng chi cánh sao băng rụng rời…
Nghĩa tình đã ngấm cuộc chơi
Mồ hôi thấm đất, xanh tươi giàn trầu
Tám mươi tuổi chửa bạc đầu
Bình minh tỏa sáng trước sau mặn mà
Sớm ngắm nụ chiều ngắm hoa
Vườn trăng hòa sắc gần xa mỉm cười
Hồn xanh đã thắm tình người
Ngọt lòng sắc tím dẫu trời có sao…
Bóng chiều bến nhớ thâm sâu
Sắc yêu còn tím hơn màu hoa xoan
Mái đầu trộn lớp gian nan
Màu vương bóng nhớ dâng tràn bến quê
Vướng neo lời hẹn câu thề
Còn nghe như sóng bùa mê lòng người
Chia xa từ thuở hồng tươi
Trông về dạ lại mỉm cười hoàng hôn.
Bùi Đức Kiềm
60. NGƯỜI ĐI
Ven sông gà gáy chiều chiều
Giăng giăng nỗi nhớ cô liêu ùa về
Người đi hơi ấm chân đê
Ráng chiều chạng vạng, mái quê nhuốm vàng
Chuông ngân kinh vọng thiên đàng
Tiếng gà giục giã đò sang bến tình
Ngược xuôi ngấn nước chùng chình
Lòng sông gạn đục nhục vinh bể sầu
Luống cày úp mặt bùn nâu
Ấp ôm no ấm... nhịp cầu nước non
Tiếng gà da diết mỏi mòn
Đã nghe trăn trở vuông tròn tương lai
Dòng trôi ai nhớ nhớ ai
Đông đang rét ngọt thổi hoài ngóng xuân
Nguyễn Huệ
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Luc Bat Viet Nam
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét