Thứ Năm, 1 tháng 7, 2021
Thơ Lục Bát tháng 7.2021 P1 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
1. VỀ THĂM MẸ
Con về thăm mẹ chiều nay
Tóc sương cứ ngỡ mây bay trước nhà
Sữa dồn con lớn đi xa
Lưng còng cúi rạp tạo đà con vươn
Chăm con xưa thức đêm trường
Nay chưa ngon giấc vẫn thương con nhiều
Mong con tựa cửa liêu xiêu
Con về cuống quýt bao nhiêu là mừng
Vỗ về chăm chút chiều cưng
Thương người trăn trở rưng rưng vơi đầy
Lá vàng đang ở trên cây
Gió ơi nhè nhẹ chớ lay xót lòng
Vương Xuân Ánh
2. MẸ TÔI ĐI BÁN HÀNG CANG
Trời còn vẫn trắng hơi sương
Mẹ xuống khỏi giường đi bán hàng cang
Đi qua bao xóm bao làng
Đôi vai nặng trĩu gánh hàng đất nung
Đường xa bóng tối mịt mùng
Bước cao bước thấp như chung phận người
Mẹ già trước tuổi ba mươi
Vấn khăn mỏ quạ nụ cười héo hon
Dăm đồng kiếm đủ nuôi con
Hai đồng dành dụm thuế còn trước sau
Chợ tan nắng đã đỉnh đầu
Ăn vội miếng trầu cạp nón méo vênh
Quay về gồng gánh nhẹ tênh
Bước đi của mẹ bồng bềnh giữa trưa
Lót giành có mấy quả dưa
Con trẻ vui sướng đón đưa nội già
Nắng giòn vỡ cả tháng ba
Chiều đôi quang gánh lại ra ngoài đàng
“Mẹ tôi hãnh diện nhất làng
Quần manh áo vá chân vàng quanh năm “
Rồi sang mùa rét căm căm
Cái ổ rơm nằm chưa đủ ấm lưng
Cuối thôn gà gáy ngập ngừng
Trở mình mẹ dậy nửa mừng nửa lo
Đời người như những chuyến đò
Qua bao ghềnh thác dặm dò nông sâu
Ấy mà thành chuyện từ lâu
Quả cau chưa héo lá trầu vẫn chưa
Đời còn những nắng với mưa
Mà cha thì đã người xưa bao giờ
Con về gom nhặt câu thơ
Mẹ thành Lục Bát bên bờ sông quê!
Nguyễn Quỳnh
3. HẠ MƠ
Mộng mơ ôm giấc ngại ngùng
Khuya cài canh vắng kéo chùng hạ xanh
Tương tư ấp nụ duyên lành
Đêm bâng khuâng dạ trăng thanh chếch thềm
Hương nồng còn ấm gối em
Tình trong bối rối khát thèm ngực say
Đã yêu yêu trọn kiếp này
Phận trao mắc nợ trả vay cũng đành.
Lại Quốc Bửu
4. ÁO TÍM
Chiều tà áo tím ai bay
Nghiêng nghiêng vành nón búp tay nõn nà
Tuyết in còn thẹn màu da
Vành môi tươi rói cho hoa thẹn thùng
Em đi mây cũng ngập ngừng
Đàn ai lỡ nhịp buông chùng phím loan.
Bùi Đình Thạo
5. MÙA HOA CẢI
Vào mùa hoa cải đơm hoa
Nhớ về một thuở chúng ta ú tìm
Tìm hoài… trống ngực… nhịp tim
Nấp sau luống cải… Em nhìn lén anh!
Dưới trời rau cải vẫn xanh
Gió bay hoa nở tìm anh chốn nào?
Tình quê sâu lắng ngọt ngào
Ta đem thương nhớ… trả vào tuổi thơ!
Tháng năm sao quá hững hờ
Tìm hoài chẳng thấy bên bờ cải xanh
Vào mùa hoa lá đầy cành
Mắt ai còn lén nhìn anh thuở nào…?
Ngô Thái
6. TÌNH THU CHO EM
Tình thu...
Trong vắt...
Như gương...
Trăng hôn khẽ sóng...
Nhớ thương vỗ bờ...
Lá vàng phiêu lãng vu vơ
Để anh gửi nhớ thẫn thờ nơi em...
Heo may nhẹ vuốt tóc mềm
Nắng vàng nhún nhảy bên thềm cùng hoa
Bồng bềnh mây trắng bay qua
Ghé vào khung cửa xuýt xoa ngắm nàng...
Bướm xinh e ấp cúc vàng
Tình thu đằm thắm nhẹ nhàng bên em
Hương yêu dịu ngọt môi mềm
Nụ hôn anh gửi dịu êm đất trời...
Thu đem mật rót vào đời
Anh đem tình giấu trong người mình yêu
Yêu thu yêu biết bao nhiêu
Mắt đằm trong mắt lãng phiêu cuối trời...
Trần Thị Thu Hà
7. MƯA NGÀY
Thật mừng được bữa trời mưa
Cây cau đẫm nước, cây dừa hả hê
Mưa ngày rỗi việc nhà quê
Vợ ra đằng ngoại mới về chiều qua
Trẻ còn đi học trường xa
Lợn vừa xuất bán, lũ gà còn no
Tội gì phí của trời cho
Để dê gãi ngứa, để bò nằm không !
Mưa ngày, nhất sỹ nhì nông
Tạnh mưa ta lại ra đồng làm ăn.
Lê Hải Châu
8. CHIỀU NGẨN NGƠ
Anh xách nước em tưới rau
Nụ cười ta đã trao nhau sớm chiều
Cuộc đời đẹp lắm em yêu
Buồn vui nói hết những điều xưa xa
Ngước nhìn cánh hạc bay qua
Vuốt đầu tóc rụng, ngỡ là mây rơi
Nước đây anh xách về rồi
Tưới rau đừng ướt nụ cười nghe em
Trên cành đôi sáo ngó xem
Líu lo chim hót ngợi khen vườn nhà
Vườn rau đẹp tựa vườn hoa
Bướm ong trăng gió la cà xuống thăm
Luống nào rau cũng tươi xanh
Bóng em thấp thoáng thơ anh dại khờ
Bay qua bướm hỏi mượn thơ
Đọc xong bướm cũng ngẩn ngơ cả chiều.
Trần Kim Trung
9. VỀ VỚI CHỢ XANH
Mai ta về với chợ Xanh
Mớ cua mớ ốc bát canh ngọt ngào
Bưởi vàng lấm láp đồng dao
Bánh đa bánh đúc thuở nào xa xưa
Nhà quê vẫn nắng vẫn mưa
Người giờ ra phố đón đưa thị thành
Gió từ sông Đáy mát lành
Trầu cau vôi vỏ bà thành ca dao
Mớ rau muống đỏ mưa rào
Cải ngồng mắm cáy thuở nào dành con
Con đi khắp nẻo nước non
Nón mê mẹ đội hao mòn chợ quê
Nắng chiều đổ bóng bờ đê
Cầu Âu, cầu Gỗ ta về rưng rưng.
Nguyễn Quỳnh Anh
10. LẠC BẾN TRĂNG QUÊ
Đêm nào lạc bến trăng quê
Thuyền tình neo sóng tràn trề ánh trăng
Nhớ gì con nước dùng dằng
Nửa đi nửa ở nửa giăng sao trời
Câu hò ai thả chơi vơi
Mái chèo khua nước lả lơi ngọc ngà
Người đi lên chốn phồn hoa
Sông quê lẻ bóng Hằng Nga dỗi hờn
Hoa trôi liễu rủ mây vờn
Sáo ai tấu khúc nguồn cơn ly sầu
Người đi biền biệt bến đâu
Để sông uốn khúc, để cầu còng lưng
Người dưng ơi hỡi người dưng
Niềm riêng bát ngát mấy từng mênh mang!
Khum tay uống ánh trăng vàng
Nước trào ngân ngấn lệ chan xuôi dòng
Sông còn gạn đục khơi trong
Bến quê lạc bước hoài mong người về!
Nguyễn Minh Huệ
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Luc Bat Viet Nam
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét