31. BÀI THƠ NGÀY XUÂN PHÂN
Thôi rồi đã nửa mùa xuân
Nửa phần còn lại nắng gần nắng xa
Nhớ ngày xưa nắng tháng Ba
Mẹ cười mẹ bảo thế là tàn xuân
Trái xanh giờ cũng lớn dần
Bướm ong thành kẻ phù vân hững hờ
Cánh đồng như thực như mơ
Cánh cò chấp chới lượn lờ tầng không
Quãng đê ở cuối dòng sông
Từng chùm hoa gạo đỏ hồng bến quê
Chim kêu ríu rít bờ tre
Gió nam lồng lộng, chắc hè gần sang
Lê Hải Châu
32. CHỢT LÒNG
Nắng cười vắng lặng không gian
Chợt lòng với một phím đàn tự ngân
Chưa xa như thể rất gần
Bóng ai đi giữa đường trần nắng mưa
Rộn vui dễ phải giả vờ?
Lặng im dễ phải xô bờ cuốn nhau?
Ồn ào chuốc thấy biển đau?
Bạc đầu sóng vỗ nông sâu tỏ tường?
Vui một khắc nhận ngàn vương
Cứ chồm chộp ấy là đường thẳng đi
Cơn mưa buổi khóc vân vy
Mắt reo trong nắng có khi thấm lòng
Vô tư như cánh chuồn đong
Thản nhiên bay đậu vẽ vòng riêng riêng
Như mưa gió chẳng thể kiêng
Mấy ai tường tận để siêng hết lời
Chợt lòng chùng xuống ngày vơi
Bàn chân ngại bước một vài thấp cao
Lặng im vẫn thấy ồn ào
Nắng mưa vẫn nhịp rì rào quanh đây.
Đàm Quyên
33. GIAO MÙA
Giao mùa sấm dậy tháng ba
Cá rô rạch nước mưa òa đầy sông
Ếch kêu ộp oạp ran đồng
Lúa chiêm ngấp ngó đơm bông phất cờ
Mướp bầu vươn ngọn non tơ
Nụ hoa tròn mắt đón chờ thanh minh
Chim khuyên lích tích tỏ tình
Bới sâu kết tổ mưu sinh chuyên cần
Gió ào lá rụng đầy sân
Cơn mưa đầu hạ mây vần vũ trôi
Lạ chưa mưa trút một hồi
Lá xanh mướt lá, nụ chồi đơm hoa
Tháng ba nắng mới chan hòa
Bé lon ton dắt tay bà dạo chơi .
Vũ Văn Bôn
34. NHỚ NGƯỜI TẶNG ÁO NĂM XƯA
Co ro trong rét Nàng Bân
Về quê thắp lửa cho gần bên nhau
Đêm trăng tặng áo bên cầu
Để tôi còn nhớ bao lâu đến giờ
Về quê tìm lại tuổi thơ
Cổng làng lại đứng đợi chờ ngày xưa
Cá rô lạch nước đón mưa
Giỏ đầy chia nửa quá trưa mới về
Lối mòn vẹt cỏ triền đê
Đan thương dệt nhớ câu thề mà say
Sổ ghi chép vội thêm dày
Ba lô giữ áo len này làm tin
Đường xưa, lối cũ đi tìm
Ngác ngơ giữa chợ lặng nhìn người qua!
Nguyễn Đức Vân
35. GỬI NGƯỜI MẶC ÁO THÁNG BA
tháng ba
mặc áo hoa cà
tím trên là lụa
ta
và
em... xưa
tháng ba
nhốt nắng trong mưa
giọt thưa
giọt nhặt
giọt
vừa rụng nghiêng
tháng ba
đỏng đảnh làm duyên
thảo huyên mướt rượt xanh miền
cỏ may
chậm ngày hứng đọt gió lay
em
bày biện lại mùa này... tháng ba
và
ta
khép
cửa quỳnh hoa
khép
đêm vọng nguyệt đã nhoà nhạt trăng
mài kim thêu dấu buồn hằn
tháng ba hoa khói* đã đằng đẵng xa
Duy Phạm
36. PHỐ XƯA
Em ơi về thăm Hải Phòng
Tuy rằng sông Lấp mà lòng thanh tao
Cầu Rào nhưng chẳng ai rào
Trăng nghiêng đón gió biết bao nhiêu tình.
Một thời Bến Bính đẹp xinh
Dừng chân cùng ngắm bóng hình đôi ta
Sông Cấm ngọt màu phù sa
Vào mùa nước nổi trăng òa mênh mông.
Lạch Tray đường rộng phố đông
Mặn mà hương biển trắng bông mây chiều
Quán Bà Mau hết cô liêu
Xa xưa nơi ấy mang nhiều vấn vương.
Lạc Viên một nắng hai sương
Một thời Tám Bính văn chương Nguyên Hồng
Đồ Sơn hoa thắm rượu nồng
Dập dìu tài tử bóng hồng giai nhân.
Cầu Đất mà chẳng lấm chân
Câu thơ đọng mãi trong ngần đợi ai
Hải Phòng thoang thoảng hoa nhài
Tôi xin kể lại một vài phố xưa.
Trúc Đường
37. HƯƠNG SẮC THÁNG BA
Tháng ba ơi tháng ba ơi
Mộc miên thắp lửa đỏ trời làng ta
Lúa xuân xanh mướt mượt mà
Vải ra ngôi mận vãn hoa lưng đồi
Hương Sơn mơ chắc xanh tươi
Người đi trẩy hội ngược xuôi tìm về
Đất trời nồng ấm hương quê
Xuân qua già nửa não nề chúa đông
Cò bay chấp chới ngoài đồng
Người đi viễn xứ xa mong lỡ thề
Thắm nồng rượu ấm tình quê
Thanh minh hoa lễ nếp nề hỏa hương
Tháng ba ơi những nhớ thương
Đỗ Quang Đạt
38. MẸ!
Mẹ xưa má lúm đồng tiền
nét duyên, thần thái dịu hiền khuôn trăng
mượt mà mái tóc hàm rang
mắt nhung biêng biếc sánh bằng giọt Thu.
Mẹ thương nhớ những lời ru
câu Kiều mẹ hát lòng bù đơn côi
con yên giấc ngủ trong nôi
mà lưng áo mẹ mồ hôi ướt nhoài.
Mẹ lo hạt lúa củ khoai
sao cho giáp hạt giêng hai đủ đầy
cõng con theo bước trâu cày
thương chồng trận mạc hao gầy nét duyên.
Mẹ mong muôn nẻo bình yên
bầu trời, mặt biển, đất liền đảo xa
tiếp đời, nối bước ông cha
giữ sao cho vẹn đường xa lối gần...
Mẹ chỉ là nửa Thần Dân
Sơn Hà, Xã Tắc… Gánh phần nhiều hơn…
Cao Trần Nguyên
39. NẮNG TRÒN BÓNG MẸ
Mẹ như cây chuối làng ta
Gốc nuôi con cháu quả hoa dâng đời
Xàng xê vạt ruộng bờ ngòi
Nghiêng sông, vắt đất, hứng trời thành cơm
Hương đồng sậm sặt rạ rơm
Ghé vai gánh hết thảo thơm về nhà
Con cua, xấp muống, quả cà
Nắng tròn bóng mẹ đồng xa tảo tần
Dép giầy mấy dịp xỏ chân
Ngón tòe tãi nắng thóc sân óng màu
Bát cơm con trắng mẹ nâu
Một thìa gạo cõng một xâu khoai hà
Mẹ như cây chuối làng ta
Thác còn hòa lẫn phù sa dưỡng chồi
Loang chiều hoa cỏ mồ côi
Mẹ trồng cây đức muôn đời cháu con.
Phạm Luyến
40. CHA TÔI!
Mẹ về theo gió heo may
Đêm trăng chỉ một bóng gầy cha tôi
Tình còn khát ở bờ môi
Đời như mé lở, bãi bồi sông sa
Mẹ đi khi chửa kịp già
Giường đơn gối lạnh để cha gầy mòn
Hao hư ngày tháng năm tròn
Ôm bao kỷ niệm vẫn còn đầy vơi
Cha buồn chả khóc cha ơi
Bao nhiêu nước mắt nuốt đời thành no
Thương cha chở nặng chuyến đò
Bỏ quên mối lái, đắn đo lời thề
Ru câu Lục Bát vụng về
Nghe trong tiếng nấc vừa khê vừa nồng
Ngủ đi con, mẹ ngoài đồng!
Nửa còn dối. Nửa thật, lòng quặn đau!
Nguyễn Quỳnh
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét