Chủ Nhật, 9 tháng 4, 2023

Thơ Lục Bát tháng 4.2023 P2 (nguồn Lục Bát Việt Nam)

Photo: Cao Anh Chung


11. NHỚ QUÊ XƯA

Quê xưa với những mái nhà
Lợp toàn mái rạ, thế là nhớ nhung
Quê xưa lặn lội mom sông
Cái cua con ốc no lòng tuổi thơ

Quê hương ơi hỡi bao giờ
Cho ta về với ngày thơ một thời
Quê xưa in đậm trong tôi
Cảnh quê nay cũng thay rồi nếp xưa

Trẻ thơ chẳng chốn vui đùa
Mái tranh rơm rạ che mưa chẳng còn
Đường quê nay đã bê tông
Bờ rào râm bụt mẹ trồng còn đâu

Tường xây thay lối bờ rào
Mái tranh này hoá nhà cao mọc đầy
Môi trường khí hậu đổi thay
Tìm đâu thấy cảnh những ngày tắm mưa

Bần thần ngồi nhớ quê xưa.

Nguyễn Ngọc Đấu


Lưu Đức Dũng



Lưu Đức Dũng


12. CUNG TRẦM

Khói xanh xanh khói thuốc lào
Bao năm cha đốt đốt bao nhiêu lần
Bây giờ cái điếu lặng câm
Vàng khè hơn phổi cha nằm chiêm bao.

Cha mơ về bến sông nào
Cửu tuyền có chở cánh diều tuổi thơ
Làng Chàm trong bụi sương tơ
Giăng giăng ao cá trăng mờ vườn cau.

Vực sâu nào hơn nỗi đau
Mắt con giờ đỏ có màu máu cha
Bao nhiêu mới gọi là già
Cha lần nữa bước bước qua ngưỡng đời.

Sống vui tận hưởng khí trời
Quây quần mới biết những lời yêu tin  
Cha cho con một trái tim
Trái tim biết hát biết tìm ước mơ.

Biết thương nhớ biết đợi chờ
Biết nhân biết nghĩa, biết thờ tổ tiên.
Biết nhìn xuống biết trông lên
Biết hờn giận biết làm mềm nỗi đau.

Gió lùa những chuyện đẩu đâu
Tóc con giờ cũng bắt đầu không xanh.
Trắng canh rồi lại sang canh
Cha đang thiêm thiếp hay nằm chiêm bao.

Có ai lại rít thuốc lào...

Nguyễn Quốc Trưởng


Lưu Đức Dũng

Lưu Đức Dũng


13. THÁNG TƯ

Loa kèn trắng muốt tinh khôi
Tả tơi gạo đỏ bời bời bến sông
Mặt trời hớn hở vừng đông
Bồng bềnh mây trắng, mây hồng đua bay

Nồm nam, lá múa như say
Mưa rào bất chợt ngang ngày rưng rưng
Ve con tập hát nửa chừng
Đỗ quyên khản cổ ngập ngừng gọi nhau

Hội tàn, hẹn gặp xuân sau
Chong đêm còn thức hồn đau đáu chờ
Lúa non lấp ló đầu bờ
Sấm non nô nức mở cờ mà xanh

Mắt nàng thôn nữ long lanh
Hồn nhiên đánh thức trong lành… hạ sang

Bùi Ái Nhân


Lưu Đức Dũng

Lưu Đức Dũng


14. THANH MINH

Nhẹ nhàng theo dấu gót chân
Bâng khuâng trong dạ lặng thầm nhớ thương
Con về thắp một tuần hương
Tổ tiên, cha mẹ thiên đường lãng du

Thanh minh mưa bụi âm u
Mây bay khói tỏa thiên thu mộ phần
Hình như tiếng mẹ ân cần
Xoa đầu nâng đỡ bước chân mẹ cười

Đừng buồn nghe nhé con ơi
Rồi ai cũng phải xa rời trần gian
Chữ tâm, chữ đức ngàn vàng
Con ngoan con vẫn dịu dàng đó thôi

Tuy rằng cha mẹ trên trời
Hằng ngày ở cạnh chưa rời xa con
Cây cao bóng ngả càng tròn
An nhiên tự tại chẳng mòn đức tâm

Nguyễn Văn Kết


Lưu Đức Dũng

Lưu Đức Dũng


15. VỀ VỚI HỘI LIM

Ngày xuân về với hội Lim
Nghe câu Quan Họ con tim rối bời
Nhớ thương chẳng nói nên lời
Dùng dằng người ở người ơi... đừng về...

Cỏ non xanh mướt chân đê
Ngàn năm vẫn một tình quê đậm đà
Bổng trầm khoan nhặt í a
Đọng trong câu hát lời ca ngọt ngào

Ba tầm nón thúng quai thao
Miếng trầu cánh phượng em trao duyên lành
Nụ tầm xuân nở tươi xanh
Yếm đào má thắm để anh thẫn thờ

Trào dâng ngàn vạn ý thơ
Sóng trong lòng bỗng mấy bờ xôn xao
Rõ ràng không phải chiêm bao
Mà anh vẫn ngỡ lạc vào trong mơ!

Đồng Kế


Lưu Đức Dũng

Lưu Đức Dũng


16. MỘT THOÁNG LẠNG SƠN

Thoảng đưa hương sắc hoa hồi
Cung đường Xứ Lạng núi đồi như mơ
Kỳ Cùng dòng nước nên thơ
Điệu Then, đàn Tính tỏ mờ lòng ta

Người về Xứ Lạng Tháng Ba
Vui Xuân trẩy hội, bao la tháng ngày
Mẫu Sơn gió lộng tuyết bay
Mận đào thắm nở, đẹp say lòng người

Tam Thanh chuông thỉnh gọi mời
Để nàng Tô Thị, lưng trời mờ sương
Sắc chàm tím nhuộm trên nương
Núi rừng như trải bên đường xanh xanh

Đông Kinh phố thị chạy quanh
Đồng Đăng đền mẫu như tranh họa đồ
Chi Lăng xưa vạn nấm mồ
Ngàn năm nỗi hận cơ đồ nhà Minh

Nắm nem bầu rượu quê mình
Lạng Sơn ta đó đậm tình miền biên
Một vùng sơn cước thiên nhiên
Con người Xứ Lạng...
Hữu duyên tuyệt vời!

Đoàn Việt Cường


Lưu Đức Dũng

Lưu Đức Dũng


17. TÌNH DANG DỞ

Thời gian chẳng ngại gì đâu
Chỉ cần đã hứa bao lâu cũng chờ

Sông ơi sông chớ hững hờ
Để con thuyền mãi đứng bờ đợi trông

Hoàng hôn đổ xuống triền song
Mà người năm ấy sao không thấy về

Để ai dang dở một bề
Thuyền tình không bến biết về nơi nao?

Nghiêm Thị Xuân


Lưu Đức Dũng

Lưu Đức Dũng


18. ĐẤT VÀ NGƯỜI BẾN TRE

Tôi về với xứ Bến Tre
Dừa xanh bát ngát nắng hè mênh mang
Đường quê muôn dặm khang trang
Thăm Lăng Đồ Chiểu nắng vàng lung linh

Trầm hương một nén tâm thành
Rưng rưng đứng lặng lòng mình nhớ thương
Giang sơn những bậc đế vương
Núi sông lớp lớp dân thường máu tô

Thuyền văn muôn cuộc sóng xô
Dân đen, con đỏ xương khô mấy trùng!
Hiển vinh người có nhớ không
Máu đào, lệ suối Lạc Hồng bao phen?!

Bến Tre dải đất dịu hiền
Nối đời sáng mãi hóa miền địa linh
Trai trung hiếu, gái nghĩa tình
Dòng kênh mát, bóng dừa xanh mượt mà

Ơi em gái nhỏ quê nhà
Dáng em, lời hát mãi là thân thương!

Nguyễn Khoan





19. HƯƠNG BƯỞI TÌNH EM

Trời gom sợi nắng tháng ba
Kết vào hoa bưởi kiêu sa thắm tình
Chùm hoa sương đọng lung linh
Tóc mai vương vấn bông xinh cài đầu

Hoa tươi khởi sắc thắm mầu
Sắc xuân hương bưởi mong cầu nên duyên
Tươi hồng tuổi trẻ trinh nguyên
Trước thềm hạnh phúc thiên nhiên dạt dào

Hương tình cảm xúc dâng trào
Duyên lòng rạo rực ngọt ngào đầy vơi
Bao la bát ngát trùng khơi
Tình em hương bưởi khắp nơi tràn về .

Lê Thanh Hải




20. BÓNG ĐỜI

Ngồi nhìn
nắng đổ
xiên khoai
Nghe chiều
nghiêng xuống
oằn vai
bóng đời

Đưa tay
nắn lại
nụ cười
Gượng lên mà sống
làm người
thế gian.

Đỗ Anh Thư




--------------------------------------------------
Ghi chú: Photo: Cao Anh Chung (ảnh 1), Photo: Lưu Đức Dũng (từ ánh 2 đến 15) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào :