Thứ Ba, 14 tháng 11, 2023

Thơ Lục Bát tháng 11.2023 P5 (nguồn Lục Bát Việt Nam)



41. CHIỀU QUÊ XỨ NHÃN

Tiếng chuông chùa điểm nhịp xa
Lẫn trong ngọn gió thoảng qua chiều hè
Nhãn lồng trĩu quả ven đê
Hương sen ngào ngạt thơm về chùa Chuông

Nắng vàng mấy sợi còn vương
Nhẹ nhàng hôn đám oải hương tím chiều
Cánh cò trắng vẫn phiêu diêu
Cõng theo cả tiếng sáo diều ngân nga

Khói trầm theo gió bay xa
Khoan thai nhịp mõ vãi già tụng kinh
Chiều quê xứ nhãn thanh bình
Đẹp thay phong cảnh quê mình chùa Chuông.

Chu Thanh Hải







42. NẮNG ĐÔNG

Nắng đông sao quá ngọt ngào
Xua đi giá lạnh, đi vào thơ em
Nắng đông sao quá dịu êm
Nắng không gay gắt lại thêm ánh vàng

Nắng lên lòng thấy xốn xang
Lên thăm anh, lại mơ màng ngày xưa
Buổi chiều nghiêng tiếng chim gù
Thoảng hương hoa sữa anh về đón em

Cùng xây cuộc sống ấm êm
Ngọt ngào hạnh phúc êm đềm ngày đông
Nắng đông gợi nỗi nhớ mong
Tình em ăm ắp ngóng trông tháng ngày

Nguyễn Phương Nga





43. VỀ ĐI

Về đi xâm xẩm chiều rồi
Về nơi quê cũ một thời tóc xanh
Đường làng vàng rộm nắng hanh
Lúa mùa đang độ chín nhanh vàng đồng

Về đi kẻ nhớ người mong    
Mấy mươi năm ấy đã đong đầy rồi
Chần trừ gì nữa người ơi
Quê hương vẫn mãi là nơi yên bình

Là nơi sau trước vẹn tình
Chẳng lo thua thắng nhục vinh ở đời  
Vẫn còn đầy ắp tiếng cười
Vui như thủa trước của thời tóc xanh

Về đi em đợi chờ anh    
Về nơi quê mẹ ngọt lành lời ru

Nguyễn Hữu Két





44. NỘI TÌNH

Rồi đây nắng diễm mưa kiều
ngày yên tháng ổn ít nhiều nhớ khi
chuyện đời ngắn ngủi qua đi
giữa công nguyên có còn chi phỉnh phờ

Đúng sai trông lại cũng ngờ
mắt xưa dấu hận bên bờ thiên thu
thế phần nhân kỷ âm u
hẳn hoi phi lý ngoài chu vi buồn

Mỏi chân biết tận đâu nguồn
khẳng khiu níu nhẹ linh hồn nguy nga
vĩnh hằng lăng kính sâu xa
bói không ra chỉ vì ba sáo mòn

Đứng tên trên cõi sống bòn
nhỏ nhoi hạnh phúc vuông tròn riêng ai!

Đỗ Trọng





45. HƯƠNG QUÊ

Con về với mẹ chiều nay
Gió mang hương lúa bao ngày đơm bông
Nắng mưa mẹ vẫn trên đồng
Mô hôi đổ xuống nắng hồng trên lưng

Nhớ về quê mẹ rưng rưng
Thủa xưa khi bé mẹ từng chăm lo
Bờ mương sải bóng con cò
Còng lưng mẹ xới vun cho lúa vàng

Cánh đồng gió lộng mênh mang
Du dương tiếng sáo diều vàng trên đê
Quê hương nặng nghĩa câu thề
Tình cha, mẹ dẫn lối về ấm êm

Trăng khuya sáng trắng màn đêm
Con đi mẹ dắt dạ trêm tơ lòng
Con giờ khôn lớn vẫn mong
Được say giấc mộng trong vòng tay yêu

Lời ru mẹ những sớm chiều
Chở che cánh võng bao nhiêu tâm tình
Cả đời mẹ vẫn hy sinh
Cho vầng trăng của quê mình sáng trong

Phạm Hoàng Oanh





46. BỞI CHƯNG

Em như trái chín đầu mùa
Cười xinh như thể bỏ bùa người ta
Anh quê kiểng đến thật thà
Trời cho một chút đào hoa mẽ ngoài

Em thôn Đông, anh thôn Đoài
Gần nhau mà cứ nhớ hoài…khổ không?
Bây giờ chưa phải mùa Đông
Mà sao lành lạnh khi không gặp người

Trong mơ được thấy em cười
Tỉnh ra trống vắng… đâu người mến thân?
Bởi chưng là kẻ phàm trần
Em xinh nên ước được gần em thôi.

Phạm Ngọc Lại





47. ĐỢI CHỜ

Con đò neo đậu bến quê
Chờ ai đi mãi không về đò ơi
Thời gian qua đã lâu rồi
Đò kia vẫn nhớ một người... là anh

Hàng tre rủ bóng sông xanh
Cắm sào đứng đợi chòng chành đò ơi
Thời gian thì vẫn cứ trôi
Sao đò đợi mãi một người đi xa

Chiến tranh giờ đã đi qua
Cắm sào đứng đợi đò già từ lâu
Vẫn còn đau đáu đợi nhau
Dẫu sông nay đã có cầu bắc ngang...

Thu Quỳnh





48. MẸ TÔI

Bão giông xen lẫn cuộc đời
Gồng ghênh sớm tối, ngược xuôi đêm ngày
Bát cơm vội, quả cà cay
Thương con mưa xối, nắng say nhọc nhằn…

Giêng hai trảy hội mùa xuân
Vội vàng mẹ đổ cả vầng trăng khuya
Tháng ba cho đến cuối thu
Bán lưng cho nắng mẹ lo mùa màng.

Nhà người, vòng xuyến, nụ vàng
Mẹ tôi tấm áo cũng nhường phần con
Còn đâu da trắng lưng thon
Chiều đông trút gánh bồ hòn…mẹ xa !

Bồng bềnh mây trắng lối hoa
Mẹ tôi đi giữa la đà sương may…

Trang Nhung





49. BUỔI SÁNG MÙA ĐÔNG

Trời còn mờ ảo bờ cây
Đã nghe chim hót mở ngày vườn bên
\Đường thôn dần tắt ánh đèn
Mặt trời nhúc nhắc bò lên rõ dần

Đàn gà chao chác ngoài sân
Chú mèo đủng đỉnh lên trần nằm phơi
Bờ đê thấp thoáng bóng người
Đàn cò vẫy cánh như bơi giữa đồng

Nắng dần trắng cả bờ sông
Gió ru nhè nhẹ, mây hồng nhởn nhơ
Con thuyền như thực như mơ
Ngoái trông đã tới phía bờ sông xa

Gần trưa, nắng đã nhạt nhòa
Học trò lớp Bảy lớp Ba đã về.

Lê Hải Châu





50. NHỚ PÙ LUÔNG

Chân dồn leo đỉnh Pù Luông
Đung đưa cánh võng rừng bương thuở nào
Em xưa ở bản mường nao
Nhìn lên thác đổ ầm ào suối reo

Nhấp nhô nương sắn, núi đèo
Khăn piêu, áo cóm trông theo bóng người
Mây che khuất đỉnh Cổng trời
Mà sao vẫn thấy nụ cười trao duyên

Ngược xuôi Thanh Hoá một miền
Đường mòn nay đã nối liền nơi nơi
Bồng con xuống chợ noọng ơi
Xa xôi vẫn nhớ một thời gian lao

Đêm đêm hát Khắp ngọt ngào
Cầu mùa giã gạo nơi nào có em
Xòe ô che bóng say men
Mai về còn nhớ thắp đèn chờ nhau!

Nguyễn Đức Vân





--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào :