Thứ Sáu, 12 tháng 4, 2024
Thơ Lục Bát tháng 4.2024 P1 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
1. NẮNG THÁNG TƯ
Giật mình, đã nắng tháng tư
Gió Lào bảng lảng thổi từ đồng xa
Đường hoa - giờ chẳng còn hoa
Bến quê xanh biếc cỏ gà triền đê
Đôi ba cánh phượng lập loè
Trời đang dồn nắng để ve gọi bầy
Chim kêu ríu rít bờ cây
Nắng lên mới độ nửa ngày mà oi
Đó đây lúa đã trỗ rồi
Chờ qua Cốc Vũ mưa rơi dưỡng đồng
Nước đầy ăm ắp dòng sông
Mấy nhà vào vụ cá lồng đầu năm
Thanh mimh, rồi sẽ qua rằm
Lại lo mai mốt tháng Năm nắng nhiều.
Lê Hải Châu
2. CHỢ VIỀNG
Tháng ba lễ hội Phủ Dầy
Mẹ tôi ước một lần này về quê,
Vị Hoàng còn đó triền đê
Mà dòng sông đã ngủ mê Chợ Viềng….
Qua rồi mưa bụi tháng giêng
Hoa cau rụng cả nợ duyên trắng vườn
Kẻ mua người bán Chợ Viềng
Âm dương sấp ngửa mấy phiên cõi người ?
Mẹ đừng sang đó mẹ ơi !
Sương mù dấp ngõ, nẻo trời thì xa
Tiếng thoi Nguyệt Mại tháng ba
Hành Quần quê nội, la đà hương cau.
Vầng trăng Vụ Bản rơi đâu ?
Mà thơ của mẹ vắng câu hẹn hò...
Phủ Dầy nhang khói như mơ
Thêm lần này nữa mẹ chờ tháng ba.
Trần Thị Bảo Thư
3. VỚI NHAU
Với nhau đã mấy mươi năm
Với nhau khô ướt chỗ nằm cạnh con
Với nhau từ lúc còn son
Với nhau mặn nhạt vẫn ngon chẳng hề
Với nhau những lúc hả hê
Với nhau những lúc bộn bề khó khăn
Với nhau chiếu đắp thay chăn
Với nhau cơm muối vẫn ăn ngon mà
Với nhau trên thuận dưới hòa
Với nhau hạnh phúc trong nhà ấm êm
Với nhau hiếu nghĩa hai bên
Với nhau dạy bảo con hiền cháu ngoan
Với nhau bao việc vẹn toàn
Với nhau đến lúc hỷ hoan tuổi già
Với nhau mình vẫn với ta
Với nhau gìn giữ nếp nhà gia phong
Hồ Thực
4. XUÂN VỀ
Ủ trong giá lạnh mùa đông
Sắc hương giấu kín chờ mong tặng đời
Bỗng đâu gặp hạt mưa rơi
Ngàn hoa tung cánh ngời ngời sắc hương
Xuân về khắp chốn cùng phương
Muôn màu rực rỡ phố phường làng quê
Mùa xuân như có bùa mê
Hút hồn ong bướm tụ về lượn bay
Chim non ríu rít gọi bầy
Chuyền cành tơ biếc sum vầy cùng xuân.
Phương Thúy
5. NGOÀI THỜI GIAN
Cuối xuân ngày rộng tháng dài
Cỏ cây nảy lộc - em ngoài thời gian
Xuân đi qua ngõ vội vàng
Với tay níu chút hồng nhan cuối mùa
Cành đào mắt lá đong đưa
Nhớ trăng mười sáu ngày xưa dậy thì
Nhẹ nhàng Xuân đến rồi đi
Trái tim em khuyết thầm thì kêu đau
Thơ buồn viết chẳng thành câu
Tháng năm tóc trắng bạc phau má đào
Hoa tàn lòng dạ nao nao
Ngẫm như một giấc chiêm bao đã già…
Nguyễn Thị Thúy Ngoan
6. TIẾNG LÒNG
Ừ thôi, ta nhắm mắt vào
Để nghe gió nói thì thào điều chi?
Nghe mình lặng lẽ bước đi
Trên con đường cũ còn gì vấn vương?
Sau thời phiêu bạt tha hương
Bây giờ trở lại luyến thương có còn?
Bây giờ gối mỏi, gót mòn
Lời yêu thương đã vẹn tròn hay chưa?
Giật mình nghe tiếng như mưa
Thấy thương thương quá xá bừa mới hong
Mẹ ta giờ đã lưng còng
Giọt mồ hôi vẫn ròng ròng…thương sao!
Ừ thôi, ta nhắm mắt vào
Nghe từ sâu thẳm nao nao tiếng lòng.
Phạm Ngọc Lại
7. NHẮN NHỦ
Có nhà ở cũng tốt rồi
Cháo rau qua bữa tình người ấm êm
Sớm khuya tắt lửa tối đèn
Khó khăn hoạn nạn... vẫn bền nghĩa nhân
Nước non lên xuống thăng trầm
Thời nay cuộc sống xa gần lên ngôi
Bớt đi nghèo khó cuộc đời
Nhưng mà tiếc nuối tình người thuở xưa...
Đất bùn tôm tép ốc cua
Nuôi ta khôn lớn sớm trưa ấm lòng
Sang giầu còn có nhớ không
Hay là quên hết tổ tông cội nguồn...?
Ai ơi ! Nước chảy đá mòn
Hãy luôn gìn giữ vẹn tròn đạo xưa...!
Phạm Tự
8. GÁI QUÊ XỨ NHÃN
Gái quê mộc mạc chân trần
Tóc hoe màu nắng bồ quân má đào
Tại ăn trái nhãn ngọt ngào
Tinh hoa đất mẹ đọng vào hồn quê
Lúm đồng tiền- Chẳng bùa mê
Mà lời ướp mật chảy về vui sao
Tóc hương bồ kết quyện vào
Thoảng qua quân tử lạc vào cõi mơ
Ai mang võng mắc đợi chờ
Để vần lục bát ngẩn ngơ tháng ngày
Gái quê chân chất thẳng ngay
Nào đâu dám ủ men say tặng người.
Lê Duyên
9. ƯỚC
Biết bao nhiêu chuyện ở đời
Cố tình chen lấn vào người tuổi cao
Trăng tròn vẻ đẹp thanh tao
Chỉ mon men tối đi vào giấc mơ
Ước gì trở lại tuổi thơ
Để ta được sống vô tư giữa đời
Được nghe lại tiếng à ơi
Được nhìn mắt Mẹ khoảng trời xanh cao
Bạc đầu lòng vẫn khát khao
Tuổi thơ ơi hãy tràn vào trong ta
Để ta thấy được ngàn hoa
Để ta thấy được thi ca rộn ràng…
Đỗ Đức Năm
10. SẮC HOA MÙA HẠ
Đẹp sao hoa phượng đầu mùa
Sắc hồng rực rỡ gió lùa mơn man
Trời xanh mây trắng non ngàn
Xuân đi tạm biệt chứa chan hè về
Cánh diều lộng gió triền đê
Tự nhiên lại vẫn nhớ về năm nao
Cái mùa phượng cuối tình trao
Chép dòng lưu bút ngọt ngào cho nhau
Bâng khuâng nhớ mối tình đầu
Thế mà chẳng nói nổi câu tỏ tình
Thời xa vắng của chúng mình
Hạ về nhớ thuở học sinh ngày nào
Một thời thật lắm ước ao
Như chim tung cánh bay vào trời xanh
Gió làm xao động trên cành
Ve sầu vẫn ngủ ngon lành dậy chưa?
Rất mong trời đổ cơn mưa
Để hoa phượng thắm hè vừa chợt sang.
Học trò thuở ấy vương mang
Sắc hoa phượng vĩ bẽ bàng mùa thương.
Hương Thảo
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo by Nguyễn Đình Tròn (từ ảnh 1 đến 11) minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Luc Bat Viet Nam
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét