Thứ Hai, 10 tháng 6, 2024
Thơ Lục Bát tháng 6.2024 P4 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
31. GIAO MÙA
Chân trời nắng trải mênh mông
Phượng khoe sắc đỏ, gió lồng tiếng ve
Xuân đi chao động hàng me
Để cho Hạ tới tứ bề xôn xao...
Biển chiều bãi cát nghiêng chao
Loang xa vạt nắng, sóng trào tung hoa
Giao mùa khúc nhạc thướt tha
Dâng tràn ngập cả tình ta...giữa trời
ÔI! Lòng sao cứ chơi vơi
Ngẩn ngơ, trông đợi...mong lời yêu thương...!
Trần Châu Hoàn
32. HỎI
Ai người gánh củi lên rừng
Ai vò chão bện dây thừng buộc chân
Ai còn vay mượn phân vân
Ai làm trâu trả nợ nần kiếp xưa?
Ai còn nhấm nháp cơn mưa
Mồ hôi muối mặn buổi trưa nóng bầm
Ai gieo đá đợi nảy mầm
Ai mang chữ lạ ra đồng văn chương?
Ai còn hành khất giữa đường
Cơn ghen vất vưởng, vô thường ghé thăm
Ai còn dan díu ăn nằm
Gió đông cào cấu gai dằm nhức đâm.
Ai đang vớt mảnh trăng thầm
Hong làm dấu hỏi đợi rằm xá vong
Ai đang trót dại ăn đong
Gạn lời dối trá mà không quý tàm?
Ai còn xách tấn cơn tham
Ai còn hãnh diện huyênh hoang sự càn
Ai còn cười trước đám tang
Còn ai xấu hổ khi phàm uế ô?
Ngàn câu hỏi đến ngây thơ
Có ai dám xếp vần thơ vấn đời
Có ai mang chữ ra phơi
Có ai bút thép đâm trời chọc mưa?
Chữ tham vơ mấy không chừa
Chữ sân như lửa đốt vừa đức công
Chữ si đen mắt tối long
Môn quan mạt pháp hồn đông xếp hàng ?
Hỏi người trong pháp thế gian
Ai trì ngũ giới
ai mang hạt tràng?...
Đinh Minh Thiện
33. LÁ RỤNG VỀ CỘI
Thôi mình trở lại với quê
Dù gì lá cũng rơi về cội thôi
Nhà cao cửa rộng đất người
Là nơi bơn trải, một thời thanh xuân
Già rồi run rẩy bước chân
Gom dành lại hết - nhượng phần cho con
Quê hương, là xóm là thôn
Là nơi thanh thản - hương hồn mẹ cha
Là nơi, nước mắt đi qua
Là mồ hôi quyện, dưa cà, cơm khoai
Ta về với quê hương thôi
Khói nhang thờ phụng, ấm người ngàn năm
Đất xưa, vườn cũ, ta chăm
Hàng cây nặng quả - bóng râm trưa hè
Nhà nhà, sau những hàng tre
Tình quê - quanh bát nước chè râm ran
Gom từng kỷ niệm thời gian
Bạn xưa - nghĩa cũ, ngập tràn niềm vui
Quê nhà đất Mẹ ta ơi!
Sinh ta rồi đến cuối đời nhận ta
Vũ Văn Thịnh
34. ĐỪNG CƯỜI…
Đừng cười ta đắm trong mơ
Trước hoa đời, trước nàng thơ nồng nàn
Tình như: sông nước lũ tràn
Gieo niềm vui với đa đoan… nỗi người
Xin ai! Lượng thứ đừng cười
Giấc mơ ta vẽ… cho người ta thương
Mốt mai gối đất, nằm sương
Câu thơ đau nỗi đoạn trường gửi ai?
Cười mình vơ vẩn dông dài
Trong mơ đã ngỏ cùng ai nỗi niềm
Buồn - đau, ta học cách quên…
Cho niềm vui mới… mọc trên “cành buồn”!
Trần Trọng Giá
35. NHEN LỬA GIẤC MƠ
Quay về nhen lửa đam mê
Nhẹ tay vuốt mái tóc thề em xinh
Hít hà ngọn gió bình minh
Hồn nhiên uống mắt rung rinh… em cười
Bóng xinh khao khát một thời
Em duyên dáng thế bao người mê em
Âm thầm ủ nhớ lên men
Bóng si ký ức đào đem về trồng
Chợ phiên mua mớ cải ngồng
Rủ em ra bến Sông Hồng tắm trăng
Mầm tình tua tủa như măng
Dắt tay mơ mộng thung thăng đường giời
Đong đưa ánh mắt gọi mời
Hân hoan thơ viết muôn lời thỉnh yêu
Xuân còn có được bao nhiêu
Xin dâng em hết… mỹ miều giấc mơ
Bùi Ái Nhân
36. ÁO NÂU
Áo màu giản dị vô cùng
Thế mà nhớ lạ, nhớ lùng… Ừ ha!
Còn in dấu mãi trong ta
Cái màu bền bỉ, đậm đà: Áo nâu
Từ hồi cắt cỏ, chăn trâu
Đã tươi thắm lắm sắc màu bùn non
Thế rồi em đẹp, em giòn
Em mang áo ấy nom còn xinh hơn
Cả khi áo đã bạc sờn
Cả khi em có giận hờn vẫn xinh
Ta yêu màu áo trắng tinh
Càng yêu vẻ đẹp chung tình: Áo nâu!
Phạm Ngọc Lại
37. NHẶT CÁNH PHƯỢNG HỒNG
Ta về thăm lại trường xưa
Nhặt hoa phượng đỏ bỗng vừa rơi nghiêng
Vội reo ký ức khắp miền
Tinh khôi màu áo bên hiên năm nào
Nụ hồng ngày đó xôn xao
Theo dòng mực tím sóng trào yêu thương
Bàn tay âu yếm tan trường
Xôn xao màu nắng giọt sương đêm về
Tiếng đàn vang vọng tỉ tê
Cung thương nghèn nghẹn lời thề tócmây
Mùi thơm quyến rủ hây hây
Mộng ôm từ ấy bóng gầy ngang sân
Nhớ người thấp thoáng xa gần
Trường xưa còn đó góc sân đợi chờ
Phượng hồng chao cánh vần thơ
Gởi người em gái bên bờ Vệ Giang
Thanh Đoàn
38. CHIỀU PHỐ QUÊ
Bóng xiên sau lũy tre làng
Vài tia nắng rớt lang thang cuối đồng
Cánh diều lướt nhẹ tầng không
Dải đuôi nhuộm đỏ ánh hồng trời xa
Nồm nam chút gió la đà
Đôi làn mây trắng diễu qua cánh đồng
Diều như đứng giữa tầng không
Rộn ràng bầy trẻ thỏa lòng hò reo
Lẫn trong ráng đỏ trời chiều
Nghé con lạc mẹ liêu xiêu gọi bầy.
Nhạt nhòa sau nhừng hàng cây
Đàn trâu chậm chạp cuối ngày về thôn.
Lê Hải Châu
39. VÀO VIỆN CHĂM CHỒNG
Chị vào bệnh viện chăm chồng
Cầm theo cả một cánh đồng thôn quê
Muối vừng cơm nắm liền kề
Khuôn gày gió nổi bốn bề mưa tuôn
Quanh năm tất tả ruộng vườn
Niềm vui thâm hụt nỗi buồn thặng dư
Ngăn lòng chất kín tâm tư
Mắt vàng chứa cả mùa thu cũng vàng
Chỉ tay vẽ nét tuềnh toàng
"Đói nghèo thì nổi giàu sang thì chìm"*
Người im cái bóng cũng im
Giọt truyền rơi tựa niềm tin vơi dần
Nhìn chồng xơ xác tấm thân
Phiếu thu viện phí... cầm gần nghĩ xa
Anh đi trống cả căn nhà
Bao nhiêu của cải cũng đà đi theo
Lặng tờ bốn phía gieo neo
Nét xuân vừa khóa nét chiều vừa buông
Chị ngồi lạnh một góc giường
Mắt đằm theo phía con đường mờ xa
Hôm nay bỗng một đóa hoa
Bên vườn bệnh viện nở ra nắng hồng
Chị cười vui cả mênh mông
Bình minh lưng vợ lưng chồng tựa nhau.
Nguyễn Chí Diễn
(*) Thơ Hoàng Anh Tuấn
40. CẢNH SẮC LONG VÂN
Đắm mình cảnh sắc Long Vân
Hoa lan ngan ngát tần ngần bước đi
Đâu nào có phải hội thi
Chim ngân khúc nhạc lâm li lòng người
Thong dong đàn cá dạo chơi
Bể non bộ gọi mây trời soi gương
Cọ xanh nghiêng bóng bên đường
Sen xòe ô hứng ánh dương chiều tà
Bạn bè hội ngộ gần xa
Cổng vườn rộng mở tách trà chung vui.
Lê Duyên
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo by Ninh Tran (ảnh 1), Photo by Nguyễn Đình Tròn (từ ảnh 2 đến 13), Le Hiep Studio (từ ảnh 14 đến 16), Tiệm Ảnh Nàng Thơ Sài Gòn (từ ảnh 17 đến 20) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Luc Bat Viet Nam
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét