Chủ Nhật, 6 tháng 10, 2024
Thơ Lục Bát tháng 10.2024 P4 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
31. NGÀY ẤY XA RỒI...
Chén sầu cạn - cũng vừa say
Chập chờn tỉnh - thức, đong đầy mắt xưa
Hỏi người - rằng đã về chưa?
Cuộc vui mới đó - giờ đưa tiễn rồi
Chuông chùa đồng vọng xa xôi
Một trời đơn lẻ bóng người bên song
Vui buồn - còn mãi đếm đong
Ai đâu nhớ lúc thương mong ngọt ngào
Bến sông mưa - kỷ niệm nào…
Đôi bàn tay ấp - dạt dào tình say
Buông trôi tháng rộng, ngày dài
Thiên di vỗ cánh vụt bay trước thềm
Gió mơn vóc liễu dịu mềm
Nhìn con sóng gợn bập bềnh cõi xưa
Lá trên dòng - nước đẩy đưa
Biết về đâu? - phút giao thừa đã qua!
Đỗ Anh Thư
32. NỢ ĐỜI
Ai mua tôi bán khúc sông
Bao nhiêu cũng bán
nhưng không bán bờ
Tôi xin bớt lại bến đò
Có doi cát nhỏ em chờ đón tôi
Bên kia tình lở đã trôi
Bên này thương nhớ cứ bồi đầy thêm
Mái chèo khua vỡ trăng đêm
Lặng con sóng
lại êm đềm trăng soi
Ai bán
xin mách dùm tôi
Để tôi mua lại cái thời trẻ con
Quả me chua thế mà ngon
Tuổi thơ rơi ở lối mòn quanh co
Lớn dần theo những hẹn hò
Tôi đi ra trận em chờ phong thư
Giá bán
đắt đến thế ư
Cả đời tôi trả vẫn dư nợ nần
Dương Đoàn Trọng
33. ĐÊM THỊ MẦU
Chuông chùa Tiểu đánh tiếng ghen
Ở ngoài sân khấu là đêm đi rình
Ai giam được cái chữ tình
Thị Mầu tay quạt, tay phanh áo hờ
Trách gì cái đứa lẳng lơ
Sao em ăn táo để chừa tụng kinh
Biết là Tiểu cũng như mình
Làm thân con gái còn rình gì nhau
Ở ngoài sân diễn là đâu
Cửa trước thì đóng cửa sau thì mời
Bão đâu ở tận cuối trời
Em là nắng của một thời còn mưa
Một thời kẻ đón người đưa
Vào chùa mới biết sân chùa lắm rêu...
Nguyễn Hưng Hải
34. NÀNG THU
Nàng thu dịu ngọt móng rồng
Hương thơm ướp cả cầu vồng sau mưa
Heo may nhún nhảy đong đưa
Nắng vương ngực áo quả vừa chín cây…
Nàng thu đỏng đảnh lắm thay
Mây buông dải yếm buộc say nồng nàn
Nàng thu quá đỗi dịu dàng
Mà hừng hực cháy rám vàng bưởi yêu…
Đủ lạnh sớm, đủ ấm chiều
Đủ thương đủ ghét, đủ yêu đủ ngờ
Nửa như thực, nửa như mơ
Nửa da diết, nửa hững hờ thế thôi...
Thu vàng đỏng đảnh trêu ngươi
Khiến anh ngơ ngẩn một đời đắm say
Anh tìm sợi gió heo may
Neo nàng thu ở ngất ngây bến tình!
Trần Thị Thu Hà
35. THU XA
Ngước nhìn trời rộng thênh thênh
Lửng lơ mây trắng cứ bềnh bồng trôi
Hướng về phương ấy xa xôi
Người ơi sao chẳng một lời... chờ mong
Ai như đã nguội lửa lòng
Để ta chín ngóng mười trông đợi chờ
Xa rồi đằm thắm câu thơ
Xa rồi một thuở mộng mơ mây ngàn
Ngước nhìn trời biển mênh mang
Mà nghe thổn thức ngỡ ngàng... thu xa.
Nguyễn Minh Tâm
36. LIỆU AI CÒN NHỚ
Hồn làng giờ đã phôi pha
Không còn cổ tích như là ngày xưa...
Vẫn bốn mùa nắng với mưa
Nhưng tình làng đã dần thưa nghĩa đời
Cái tăm cũng vắng tiếng cười
Bờ tre nay đã theo thời đi xa...
Chuyển canh thưa thớt tiếng gà
Chỉ còn nghe tiếng đài loa sập sình
Cây đa bến nước sân đình
Đã dần quên lãng bóng hình cố nhân?
Còn bao điển tích ngàn năm...
Mấy ai còn nhớ... xót thầm nỗi đau!
Trải qua cát bụi bể dâu
Hồn làng - kí ức sắc màu xa xôi
Nông thôn nay đã đổi đời
Liệu ai còn nhớ về thời quê xưa...
Phạm Tự
37. THÁNG MƯỜI
Sen tàn, cúc lại trổ bông
Heo may se lạnh, lúa đồng uốn câu
Cánh đồng vàng rực một mầu
Hình như Thu sắp lên tầu rời ga.
Đông còn tít tắp ngoài xa
Cây dừa trút bỏ tầu già xác xơ
Mấy chàng cò trắng ngây thơ
Rỉa lông, rũ cánh bên bờ đê quai.
Sương chiều giá lạnh hai vai
Bờ sông vạt cải nhà ai xanh rì
Đêm dài, ngày chợt ngắn đi
Mưa rào đã dứt, nắng thì hanh hao.
Nằm nghe sóng biển rì rào
Chè khô khó ngủ, cồn cào nhớ quê...
Người đi kéo lưới trở về
Áo vương hương biển khê khê nồng nồng.
Nguyễn Quang Toản
38. TÌNH ĐÔNG
Bao ngày se lạnh sương thu
Hôm nay giá rét sương mù bao quanh
Heo may lay động lá cành
Lập đông chim nhạn bay nhanh tránh mùa
Đông về mang những hạt mưa
Để lòng trống trải lưa thưa giọt buồn
Mưa rơi tí tắch mưa tuôn
Người đi Người ở vấn vương đợi chờ
Sông quê hoa cỏ đôi bờ
Để cho ai chép vần thơ cuối ngày
Đông về mưa lạnh heo may
Hòa theo nỗi nhớ tháng ngày khôn nguôi
Tình Đông mây gió mãi trôi
Lênh đênh một dải phương trời mênh mông
Mong xuân đến thắm duyên hồng
Xây nên mộng đẹp tình nồng sắc son
Hương Hương
39. HỒI SINH
Đêm buồn vắt cạn câu thơ
Nước mênh mông nước đất chờ hồi sinh
Ngày mai mình có là mình?
Cho cây đơm nụ cho tình nở hoa
Ngày mai gần, ngày mai xa
Hỏi người tri kỷ nhắc ta bao lần?
Ngày mai xa, ngày mai gần
Ngọt tình chát đắng bớt dần nổi trôi?
Cái đêm mưa gió tơi bời
Tiếc người nhặt chiếc lá rơi cuối mùa!
Nguyễn Quỳnh
40. CHỢT NGHE...
Chợt nghe lòng thấy chơi vơi
Vai trần chạm giọt mưa rơi ngoài thềm
Chợt nghe tình khúc gọi đêm
Thì thầm hơi thở dịu êm ngọt ngào
Chợt nghe trong gió ... ào... ào
Vào Đông còn có mưa rào hay mơ
Nghe trong mộng khép mi hờ
Nồng nàn say đắm tựa bờ môi ai !
Đâu còn giọt nắng Thu phai
Nghe xào xạc lá bên tai mơ màng...?
Tiễn thu và đón đông sang
Chợt nghe tuổi mới dạo đàn đón xuân
Nhật Nam
-----------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Áo Dài Ly Nguyễn minh họa sưu tầm từ internet.
Nhãn:
Luc Bat Viet Nam
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét