Chủ Nhật, 11 tháng 10, 2020
Thơ Lục Bát tháng 10.2020 P1 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
01. NẮNG THU
Thu đi đã quá nửa mùa
Giận hờn chi nắng cứ đùa ...nắng ơi
Vẫy vùng khắp chốn, khắp nơi
Khê nồng, cháy rát đường đời nhân gian.
Nắng thu sao cứ chói chang
Bưởi vàng héo rũ, nhanh tàn sắc hoa.
Gió đưa mây trốn nơi xa
Để cho nắng quẫy rát da, bỏng người
Trung thu đón nắng chơi vơi
Người ra ngóng nắng giữa trời mặt căng
Đêm nay liệu có còn trăng
Dịu êm tỏa sáng như rằm đêm nao
Tay ngà lại đón ánh sao
Theo cơn gió lạ rơi vào lòng em.
Phương Kim
02. ĐỜI MẸ VÀ EM
Mẹ về qua cánh đồng Bùng
Nắng lên dáng mẹ ngỡ chừng đời sen
Gió vi vu. Những hạt phèn
Dính bên tóc bạc lấm lem cánh cò
Cơm đùm thuở ấy tàu mo
Cau thơm rót xuống câu hò năm xưa
Bóng quê thả dưới rặng dừa
Em còn nơi ấy? Chiều mưa bên làng...
Liên Phương
03. BÂNG KHUÂNG THÁNG MƯỜI
Tháng mười thu ngát lối về
Hương mềm mại gió tóc thề nghiêng bay
Long lanh ánh mắt mơ say
Chắt chiu hẹn ước… tháng ngày yêu thương
Tháng mười dệt mộng tơ vương
Trao em một đoá diệu hương nồng nàn
Tình anh trăng sáng mơ màng
Đong đưa em giấc mộng vàng đêm thu
Tháng mười ấm áp lời ru…
Môi ngoan đắm đuối ngọt từ tiếng yêu
Tình thu ủ ấp hương chiều
Chờ đêm Nguyệt mộng bao điều thầm trao
Ươm vần thơ đắm ngọt ngào
Ru em vào giấc chiêm bao…tình nồng
Nâng niu nhẹ áng thu hồng
Bâng khuâng tay chạm…mênh mông tháng mười.
Nhật Quang
04. BẤT CHỢT
Bỗng dưng lại muốn được yêu
Nhìn lên mây trắng nắng chiều đã phai
Bỗng dưng chỉ muốn gặp ai
Nói đôi câu chuyện thở dài cũng hay
Bỗng dưng quên tháng quên ngày
Tưởng mình trẻ lắm giời đày còn lâu
Tạm xa nón lá áo nâu
Rủ nhau về phố làm chầu bia hơi...
Dại gì không tự rong chơi
Mai này bất chợt nhớ thời tình tang
Rằng ai con của xóm làng
Buồn vui bất chợt lại càng dễ thương…
Đặng Vương Hưng
05. LỤC BÁT CẢM KIỀU
Bởi chưng giây phút động lòng
Bên mồ vô chủ tuôn dòng châu rơi
Đề thơ cảm tác đôi lời
Nào hay ứng quả cuộc đời trầm luân
Đoạn trường vận kiếp thanh tân
Ông cao sẵn định cho phần trái ngang
Thương thay tình chị lỡ làng
Mệnh trời đặt để rõ ràng duyên em
Cung thương nức nở sau rèm
Giọt sầu thổn thức bên đèn Hoạn Thư
Bẽ bàng lệ đắng tâm tư
Thanh lâu mấy bận nát nhừ tình hoa
Thác đi, sống lại... bôn ba
Cửa thiền ngỡ đã nâu già lãng quên
Gặp chàng... mộng đẹp trao duyên
Tưởng dòng hạnh phúc con thuyền êm trôi
Biết đâu phận số do trời
Sa cơ Từ Hải ra người cõi âm
Thuyền quyên chữ tín trao lầm
Anh hùng chết đứng lặng thầm đớn đau
Trời xanh sao khéo cơ cầu
Chữ rằng bạc mệnh, lại câu oan tình!
Chẳng tròn hương lửa ba sinh
Ngàn năm Kiều vẫn thương mình... xót xa.
Đỗ Anh Thư
06. BẾN XƯA
Bến xưa ngày ấy sông Cầu
Vời trông non nước mà nhàu nơi tim
Hỏi sông sông vẫn lặng im
Hỏi đò đò vẫn nổi chìm mênh mông
Hỏi mây mây cứ bềnh bồng
Hỏi gió gió thoảng vẫn không trả lời
Hàng tre trĩu nặng sương rơi
Bến xưa sóng gợn người ơi nát lòng
Mỏi mòn năm tháng hăng mong
Tìm về ký ức dấu trong đợi chờ
Về đây con nhện vương tơ
Vẫn đây bến đợi sông chờ tuổi thơ
Thôi đành gói gom giấc mơ
Thả hồn phiêu đãng, ngẩn ngơ sông Cầu.
Lê Thanh Xuân
07. TÌM
Suốt đời ta đi tìm ta
Tìm trong gió rít, mưa sa, sương mờ
Tìm về cái cõi xa xưa
Câu thơ muốn viết mà chưa rõ vần
Tìm xuân tuổi thất ngũ tuần
Đường sang bên ấy... thấy gần đâu đây
Tìm trong muối mặn gừng cay
Sấu chua, ổi chát, men say, lạc bùi
Tìm trong nước chảy bèo trôi
Trở về ký ức một thời đó đây
Ta đi tìm lại tháng ngày
Tuổi thơ xưa với đong đầy ước mơ...
Nhân tình thế thái - ai ngờ
Ta tìm biết đến bao giờ thấy TA!?
Vũ Lệnh Năng
08. SÁNG SỚM TRÊN SÔNG NHẬT LỆ
Đêm Đồng Hới nỏ tày gang
Gió hầm hập nóng dở dang canh chầy
Râm ran vang tiếng dô huầy
Đẩy thuyền rời bãi căng đầy triều lên
Mái chèo khua ướt ánh đèn
Bóng trăng ngủ giữa khoang thuyền cũng say
Tàu bè tấp nập qua đây
Sóng vờn róc rách đợi tay kéo chài
Khơi xa vừa ló ban mai
Giật mình trước tiếng gà ai ó ò
Rặng dừa xanh biếc câu hò
Đàn chim ríu rít theo đò ngược sông
Vòm trời bỗng ửng má hồng
Cửa sông như gái cưới chồng tối qua
Nên bây chừ mới nhận ra
Bao điều đáng sống mà ta ngại ngùng.
Hoài Khánh
09. HOÀI NIỆM
Ngồi buồn nhớ mẹ cha xưa
Con trâu túc tắc, cái bừa vác vai
Mưa giăng đồng cả mả dài
Phận nghèo trời chẳng thương ai gọi là
Ngại thay cái đất gan gà
Trâu cày mướn mãi người ta xót lòng
Cách sông - đành phải đi vòng
Nợ đời trả mãi mà không trọn đời
Cái ngày xưa… đã xưa rồi
Mà sao bầm dập trong tôi nặng nề
Có ai sắm được tàu xe ?
Tôi xin một vé để về ngày xưa.
Lê Hải Châu
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Luc Bat Viet Nam
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
1 nhận xét :
Tuyệt vời những áng thơ hay
Làm tôi thấy nhớ tháng ngày ấu thơ
Đăng nhận xét