Thứ Hai, 25 tháng 1, 2021
Thơ Lục Bát tháng 1.2021 P5 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
44. CHẠM NHAU
Ngày xuân thơ mộng êm đềm
Cỏ cây xanh mướt buông mềm... chạm nhau
Gió gài cành trước cành sau
Trăm hoa đua nở ghé đầu bên hoa
Đường tình muôn nẻo gần xa
Đời không đưa đẩy cho ta chạm nàng
Bình minh nắng trải tơ vàng
Chim ca bướm lượn mơ màng chạm xuân
Đường đời nhộn nhịp bước chân
Sao ta đi mãi chưa lần chạm nhau
Giờ này em ở nơi đâu
Mũi Nam, ngọn Bắc hay cầu miền Trung
Dù cho xa cách ngàn trùng
Chạm nhau để tới tận cùng cõi yêu
Tình ơi khao khát thật nhiều
Chạm rồi, chạm nữa mà phiêu với đời
Hỡi nàng thơ của ta ơi
Theo mây, gửi gió, khuông trời... cánh chim
Bao giờ chạm đến trái tim
Hai ta hai nửa đã tìm thấy nhau.
Phạm Luyến
45. HOA LƯ NINH BÌNH
Hẹn nhau về với quê mình
Hẹn nhau về với Ninh Bình quê ta
Con tàu về tới sân ga
Vượt qua bao những cách xa hỡi nàng
Về đây với biển lúa vàng
Dòng sông bến nước mênh mang… con đò…
Qua rồi sóng cả gió to
Quê hương mình đó ấm no đẹp giàu
Núi rừng biển cả sông sâu
Ruộng nương làng xóm một màu biếc xanh
Ngàn năm nhân kiệt đất lành
Dấu xưa còn đó sử xanh muôn đời
Dù cho đi khắp muôn nơi
Vẫn không quên được những lời mẹ ru
Sáo diều ai thả vi vu
Trên quê mình đó Hoa Lư, Ninh Bình!
Đồng Kế
46. LÀNG TÔI
Lâu lâu mới lại về Làng
Gặp cơn gió thoảng lang thang ngoài đồng
Mẹ tôi cắt cỏ bên sông
Nặng đôi quang gánh uốn cong nắng chiều
Quê tôi biết mấy thân yêu
Trời xanh vọng tiếng sáo diều đâu đây
Hồ sen vẫn nở bông đầy
Bên con đê của những ngày ấu thơ
Kìa đàn cò trắng ngẩn ngơ
Chúng dang rộng cánh nối bờ sông quê.
Thiện Thanh Xuân
47. MẮT AI LỆ NHOÀ
Bạn từ cái thuở chiến tranh
Biết bao nhiêu đứa bỏ mình rời xa
Non sông thống nhất một nhà
Bạn tôi nằm đó sương sa trắng trời
Khói nhang gom nhặt niềm vui
Côn trùng ve vãn thay lời ái ân
Chiều đông viếng bạn tôi nằm
Tâm linh gửi gắm nén nhang tự tình
Ước gì có cảnh hồi sinh
Bạn tôi vui hưởng thái bình hôm nay
Chiều đông bóng đã lăn dài
Nén nhang viếng bạn mắt ai lệ nhoà...!
Nguyễn Ngọc Đấu
48. THƯƠNG LẮM
Nếu như cô-vít bung, toang...
Hẹn nhau mà cứ hoang mang ngại ngùng
Xin đừng gặp gỡ ngồi chung
Đừng gần nhau quá mà cùng lây lan
Nhìn ai cũng thấy bất an
Cũng lo nhiễm bệnh cũng bàn cách ly
Buồn trông kẻ ở người đi
Em đừng giận dỗi bởi vì lại xa
Như từ cổ tích bước ra
Như từ ngã bảy ngã ba hiện về...
Một mình thương lắm hồn quê!
Đặng Vương Hưng
49. EM LÀ...
Em là người của muôn dân
Thuận theo em những thiên thần đáng yêu
Gót son đất nhuộm chưa nhiều
Mà lòng trắc ẩn sớm chiều chưa yên
Bởi còn lũ ngập mái hiên
Cuốn trôi của cải bạc tiền… trắng tay
Người còn mất tích chưa hay
Kiếm tìm đã mỏi… vận may chưa thành
Em là người của lá lành
Đi đùm lá rách phủ xanh cho đời
Tới vùng lũ lụt động trời
Chân dài vẫn lội đến nơi trao quà…
Cao Trần Nguyên
50. XA GẦN MÙA COVID-19
Covi bùng phát lại rồi
Côn Sơn- Kiếp Bạc khoảng trời đâu xa
Đường chốt dịch, nhà cách nhà
Thương em bên ấy xót xa lệ sầu
Đôi bờ sóng vỗ Lục Đầu
Chi Viên mưa nắng dãi dầu nhớ ai
Chùa Hun, Đền Hoá, Thanh Mai...
Mõ khua, chuông điểm canh dài đêm vơi
Covi bùng phát lại rồi
Buồn vui chia sẻ với người Chí Linh
Ước ao qua lại Bến Bình
Ngược xuôi Thành phố địa linh xuân về
Thạch Bàn gió lạnh tái tê
Rừng thông vi vút bốn bề sương rơi.
Covi sắp đẩy lui rồi
Linh Từ Ngũ Nhạc cầu trời bình an
Đào phai đã thắm non ngàn
Tiếng hô "Sát thát" vẫn vang tháng ngày
Ba Đèo vương vấn tóc bay
Xa gần chờ đợi Xuân này đón nhau!
Nguyễn Đức Vân
51. VỀ VÂN LĨNH
Về thăm Vân Lĩnh chiều nay
Đồi xanh bát ngát, trắng mây nông trường
Bao năm xa cách quê hương
Bồi hồi bên những yêu thương ngọt ngào!
"Sông Lô, sông Chảy, sông Thao"...
"Ngã ba sông" đã đi vào thơ anh
Vẫn đồi chè bát ngát xanh
Cọ xoè ô mát vòng quanh trên đầu
Quế, hồi, sưa... đứng kề nhau
Sau mưa đội đất măng vầu ngoi lên
Nông trường nơi đã nuôi em
Nhọc nhằn nắng gắt cháy miền trung du
Về nơi tìm lại tuổi thơ
Lại ngân vang tiếng hát cô hái chè!
Lê Thị Tâm Chung
52. THĂM LẠI CHÙA XƯA
Eo thon mặc áo nâu sồng
Khăn chùa thay mái tóc bồng ngày xưa
Để giờ mõ sớm, kinh trưa
Mắt buồn xuân cũ như vừa ướt mi.
Thinh không chùa vắng từ bi
Quên sao ngày ấy em đi lễ chùa
Tóc dài vương những sợi mưa
Cầu duyên khi tuổi mới vừa sang xuân.
Không ngờ duyên nợ phong trần
Tình tan như nắng qua sân dãi dầu
Còn đâu duyên lễ, duyên cầu
Khói hương chùa vắng - tình đầu ai quên?
Ngày xưa chùa ấy cầu duyên
Giờ em thành bóng sư thiền lặng thinh
Bỏ buồn, bỏ nhớ sau mình
Âm thầm sớm mõ, chiều kinh mặc đời.
Hồ Đình Bắc
53. DẠO KHÚC
Bóng ai nghiêng cả đêm dài
Hương xuân rắc xuống bờ vai vô tình
Nụ cười lấp lánh môi xinh
Tiếng lòng khe khẽ cựa mình liêu trai
Áo khuya trễ dải khuy cài
Búp non đợi nắng ban mai rực hồng
Phím mềm eo ót lưng ong
Cung thương nảy khúc chong chong chờ người.
Lại Quốc Biểu
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Luc Bat Viet Nam
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét