Thứ Ba, 19 tháng 1, 2021
Thơ Lục Bát tháng 1.2021 P2 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
12. GIẾNG CẠN
Nghe chừng mùa đã hư hao...
Còn chăng? sót lại giọt nào... chưa rơi
Bâng quơ...
trắng
lọn mây trời...
Phủ bờ giếng cạn, khóc đời hanh khô...
Đỗ Anh Thư
13. BÓNG ĐỜI
Ngồi nhìn nắng đổ xiên khoai
Nghe chiều nghiêng xuống oằn vai bóng đời
Đưa tay nắn lại nụ cười
Gượng lên mà sống, làm người thế gian...
Đỗ Anh Thư
14. NGÀY MỚI
Qua rồi năm cũ thương đau
Bớt dần ác quỷ, mọt sâu cõi người
Mở toang ngày mới em ơi
Nắng vàng, mây trắng, đất trời ngàn xanh
Giọt sương chợt thức long lanh
Mở đường muôn sự an lành hanh thông
Gió còn e ấp chút đông
Em còn bối rối má hồng gọi xuân
Đường đời đã rộn bước chân
Đến cùng anh với thanh tân ngọc ngà
Bình minh tấu khúc hoan ca
Hương đồng gió nội mặn mà đắm say
Ngọt ngào hơi ấm vòng tay
Nồng nàn hơi thở dâng đầy trong nhau
Mặc đời bể thẳm sông sâu
Mình trăm năm giữ trọn câu ước thề
Xuân sang phúc lộc đề huề
Ta cùng giao bái, phu thê trọn đời.
Phạm Luyến
15. MÙA ĐÔNG LẺ BÓNG
Cuối năm gió lạnh đất trời
Mùa xuân ngàn dặm rồi trôi dần về
Bữa cơm chiều lạnh tái tê
Không gian trở rét lòng nghe trở buồn
Ngón tay gầy ngón tay suôn
Nâng lên tháng chạp gió luồn qua khe
Vai gầy áo mỏng se se
Mùa đan mây tím chở che đàn bà
Tháng năm mòn mỏi đi qua
Mùa đông lẻ bóng... rồi nhoà... nhạt phai.
Mạc Tường Vy
16. KHOẢNG CÁCH...
Cách nhau chỉ một đống rơm
Thấy hương lúa mới còn thơm ngoài đồng
Cách nhau chỉ một dòng sông
Nhìn sang bên ấy sao không thấy người?
Cách nhau chỉ một nụ cười
Lạc duyên qua tuổi hai mươi đợi chờ
Cách nhau chỉ một giấc mơ
Đừng ai hờ hững giả vờ đầy vơi
Cách nhau đã hết một thời
Dù trông thấy bóng cũng vời vợi xa
Cảm ơn em đến thăm ta
Gần nhau một thoáng như là đêm xuân...
Đặng Vương Hưng
17. BUỔI SÁNG Ở RỪNG
Te te chấp chới tiếng gà
Chim muông ríu rít ùa ra khắp rừng
Chú hươu nhảy nhót tưng tưng
Bác voi ngái ngủ lừng khừng bước đi
Thảnh thơi ông núi khù khì
Vươn vai nghe suối thầm thì bên tai
Mải xem lũ khỉ chơi bài
Mặt trời nhăn nhó ngã xoài ngọn cây.
Dịu dàng khăn lụa chị mây
Vắt ngang sườn dốc hứng đầy hương hoa
Bé thơ váy áo xập xòa
Gọi nhau địu chữ vượt qua cổng trời.
Hoài Khánh
18. TRÁI MÙA MƯA NGÂU
Câu thơ ai bắc làm cầu
Nối bờ sông Cấm gọi Ngâu trái mùa
Đợi nhau từ buổi táo chùa
Còn xanh như những câu đùa lửng lơ
Giọt mưa Ngâu cũng vu vơ
Cứ rơi thổn thức trong thơ mỗi chiều
Giọt nào nhớ, giọt nào yêu
Giọt nào mong ước những điều viển vông
Trái mùa Ngâu cũng phập phồng
Chiều mưa người ấy bên chồng có vui
Câu thơ lục bát ngậm ngùi
Làm cầu Ô thước hoá mui mủi lòng
Cầu thơ mấy nhịp chưa xong
Đôi bờ sông Cấm phập phồng mưa Ngâu...
Khuất Quang Thảo
19. TRĂNG EM!
Trăng em tròn tuổi chín vàng
Trai thành chết mẩn trai làng chết mê
Ngỡ rằm trăng sáng đêm quê
Bỏ treo* mười sáu trôi về phố xa
Bến sông mờ bóng đò hoa
Tiễn em… mắt nuối đuối nhòa trong mưa
Xin lòng mang liệm tình xưa
Giấu chôn kỉ niệm không lừa được đau
Trầu vàng vô vọng xanh cau
Mượn duyên vôi bạc đỏ màu trắng quên
Dần vui sao sáng kề bên
Đêm ba mươi chẳng bắt đền trăng em...
Ai ngờ phận bạc duyên đen
Có đêm trăng phố thẹn đèn dầu quê
Anh giờ ân ái phu thê
Níu sao cái mất thuộc về thời qua
Trăng khuya dạt lại quê nhà
Lạc đêm cô bóng khuyết tà quầng lu
Úa lòng đếm lá vàng thu
Ôm con úp mặt lời ru xuống buồn
Ru mình dỗ vụng trăng suông
Đỡ tình trở dạ đau luồn rách tim
Tàn xuân nhặt mót tiếng chim
Bới tro dĩ vãng đãi tìm ngày vui... !
Nguyễn Xuân Môn
20. SÔNG THƠ
Sông thơ chảy giữa biển đời
Sóng lòng dào dạt ru người sớm trưa
Tháng năm chợt lạ qua mùa
Sóng tràn chan chứa, tình vừa thiết tha
Nặng mang đâu chỉ mình ta
Đầy vơi chia sẻ gần xa phận người
Đa mang câu chữ khóc cười
Sông thơ mãi chảy tình tươi mưa nguồn.
Lê Huỳnh Diệu
21. SAU MƯA
Sau mưa nắng trắng phau phau
Lúa vàng ruộng trước, nương sau, bãi ngoài
Tay em vơ vội khuông trời
Gọn lên một gánh ngang vai giữa đồng
Thuyền anh áp mạn bên sông
Lúa về, trăng cũng theo cùng sang ngang
Vít sào gió mới khẽ khàng
Rằng: “Vàng bởi lúa, hay vàng tại trăng”?
Vũ Anh Vũ
22. CỤ GẠO QUÊ TÔI
Bên đường cụ gạo mốc già
Bà lom khom quét cánh hoa lìa cành
Quê nghèo đẹp tựa bức tranh
Khoảng trời cao mát trong lành tháng ba
Bao năm bông gạo chẳng già
Đỏ tươi thắp lửa vươn xa một vùng.
Bão giông nhiều đã còng lưng
Cổ cao thẳng đứng nở bừng sắc hương
Đón, chào, đưa, tiễn người thương
Gạo già phả sử bên đường chuyện ghi.
Đỗ Quang Đạt
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Luc Bat Viet Nam
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét