Chủ Nhật, 1 tháng 8, 2021
Thơ Lục Bát tháng 8.2021 P1 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
1. GOM
Cha gom nắng ấm, gió lành
Mẹ gom mưa tưới mát xanh lúa đồng
Đường làng gom bước chênh chông
Mòn vai khuya sớm gánh gồng ngược xuôi
Làn môi gom những nụ cười
Mắt gom sợi nhớ gửi người mộng mơ
Thi nhân gom những vần thơ
Chắt trong cay đắng, luyện cho cuộc đời
Em gom từng hạt nắng rơi
Tan vào hoa trái cho ngời sắc hương.
Phương Thúy
2. TRỞ VỀ
Giã từ quê mẹ tôi đi
Hai mươi năm – trải lối về rộng thênh
Núm nhau chôn góc sân đình
Bời bời hoa gạo luôn dành riêng tôi
Hai mươi năm một phần đời
Chân trời góc bể khôn nguôi góc làng
Vệt bùn ruộng dộc tôi mang
Gió heo may vẫn vẽ hàng chân chim
Những mùa bão tố thót tim
Ráng chiều hấp hối nổi chìm trong tôi
Gầu dai như một trò chơi
Buộc nghìn năm với một đời vào em
Trong vòng danh lợi đua chen
Những mầm cây vẫn nhen lên xanh rờn
Cây và em với ngọn đèn
Cho tôi ngơ ngẩn trước thềm nguyên sơ
Hai mươi năm với bây giờ
Rưng rưng đến, rưng rưng chờ đợi nhau
Đoàn Hữu Nam
3. RU TÌNH
Ngày xưa vẫn cứ ngày xưa
Ta về hoài niệm nắng mưa xanh ngời
Người xa... xa lắm người ơi...
Ru tình đôi khúc lả lơi như là...
Rối lòng tóc gió chiều qua
Ngày xanh e nỗi tình già mất thôi
Dung nhan ngày ấy đâu rồi
Phấn son hờ hững vành môi thuở nào
Đường chiều ong bướm lao xao
Mười thương chín nhớ ngọt ngào rước đưa
Tiễn mùa vạt nắng về chưa?
Cõi tim khép cửa cho vừa lòng ai...
Tịnh Bình
4. MỎI MÒN ĐỢI MONG
Tiễn anh qua bến đò sông
Quê nhà em hứa chờ mong nhớ nhiều
Cuối con đường nhỏ liêu xiêu
Mờ xa hút bóng một chiều đầu xuân
Mười năm hi vọng tắt dần
Bắc nam cách trở ngàn lần xa xôi
Hoàng hôn buông xuống núi đồi
Một dòng nước chảy lặng trôi lững lờ
Thời gian phủ lớp bụi mờ
Chỉ còn một nỗi thẫn thờ buồn trông
Chiều tàn gió rét đêm đông
Còn đây một bến không chồng tàn hoang
Tìm trong chói lọi huy hoàng
Chỉ còn những xác lá vàng tả tơi
Có hay không hỡi ông trời
Còn đâu một giấc mộng đời hôm nao!
Đồng Kế
5. HOA TRINH NỮ
Bên đời cỏ dại hoang sơ
Vẻ riêng e thẹn chen bờ cỏ may
Lược thưa chải tóc xanh dày
Đêm sương ngấm lạnh quen ngày nắng mưa
Gai dày găm áo dậu thưa
Yếm cài khuy tím dấu xưa duyên thầm
Nết người chẳng lụy vàng tâm
Hồn mai cốt cách hồ cầm một khi
Đồng quê thôn nữ dậy thì
Lòng vui mở hội mùa thi áo dài
Thuyền quyên sánh với anh tài
Chân lề cỏ dại gót hài thư sinh
Đời yêu em khéo khép mình
Là hoa trinh nữ thắm tình riêng ai
Rập rìu ong bướm sớm mai
Giữa trời hoe nắng lỏng cài mắt xanh.
Đỗ Duy Ninh
6. VỀ QUÊ!
Lâu rồi mới về thăm quê
Con đường nho nhỏ bộn bề gió giăng
Mảnh mai một ánh trăng rằm
Mà thao thiết nhớ, mà thăm thẳm buồn
Em ngày ấy mải giận hờn
Chẳng cho anh được nguồn cơn giãi bày
Tình đầu như cát trong tay
Chưa qua nổi những tháng ngày bão giông
Biết còn thương mến nhau không
Thẳm sâu là đất, mênh mông là trời
Đã đi quá nửa cuộc đời
Với người xưa, vẫn tiếc hoài tình xưa
Về qua lối cũ sau mưa
Nhớ ai như thể mới vừa biết yêu.
Ánh Nguyệt
7. XÍN MẦN NHỚ
Gập ghềnh... đèo Gió như tranh
Thác Tiên nước chảy, rừng xanh ngút ngàn
Nửa chiều nắng hạ chói chang
Xa xa... thấp thoáng bản làng trên cao
Hương chè gió thoảng ngọt ngào
Du dương tiếng lá chạm vào trái tim
Ruộng bậc thang lúa vươn lên
Bồn chồn phím nhớ về miền đất thơ...
Men tình... say đến ngẩn ngơ
Bức tranh thổ cẩm mộng mơ... Xín Mần!
Phạm Tự
8. LIỀN EM
Mỗi năm đến hẹn hội chùa
Cái duyên quan họ bỏ bùa cho tôi
Sắc màu âm nhạc đầy trời
Hòa trong ánh mắt gọi mời giao duyên
Sao em lại gọi là "Liền"
Chân bùn tôi ngỡ chân tiên giáng trần
Trách thầm đáy áo tứ thân
Làm cho tôi cứ bần thần chênh chao
Trà em dâng quá ngọt ngào
"Người ơi người ở" làm sao nỡ về
Gửi em vạt áo em đề
Câu thơ đến hẹn tôi thề lại lên.
Thuyền tình mắc cạn trong tim
Miếng trầu cánh phượng làm tin với "Liền"
Đầu xuân cầu lộc cầu duyên
Hồn tôi gửi lại một miền Hội Lim.
Nguyễn Quang Nhật Nam
9. TINH KHÔI
Tiếng cười từ phía nhà ai
Thơm ngan ngát thức ban mai dậy cùng
Trắng trong e ấp thẹn thùng
Sấm non thấp thoáng ì ùng…tháng ba
Đầy vườn từng cụm đơm hoa
Tinh khôi cánh trắng kiêu sa dịu dàng
Ngây thơ mắt lá mơ màng
Rung rinh áo nắng khẽ khàng cởi hương
Nồng nàn dịu ngọt vấn vương
Xốn xang hoa nở, lòng tương tư người
Em như hương nhụy diệu vời
Thơ hôn ngây ngất lên mười ánh trăng.
Ái Nhân
10. NGÕ QUÊ
Rơm vàng trải khắp NGÕ QUÊ
Thơm hương lúa mới ta về tìm xưa
Sáo diều buông tiếng đung đưa
Câu thơ lục bát vẫn chưa tròn vần
Ru bờ sóng nước trăng ngân
Xa xăm gửi trọn một phần tuổi thơ
Bến sông sào cắm đợi chờ
Gập ghềnh chín khúc ngu ngơ bước đời
Mặn mòi chua chát đầy vơi
Phận người lưu lạc một thời hiểm nguy
Tuổi xanh trai tráng đương thì
Chiến chinh trận mạc nhiều khi mất còn...
Ơn trời vui với nước non
Mượn câu lục bát thả hồn NGÕ QUÊ
Lại Quốc Bửu
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Luc Bat Viet Nam
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét