Thứ Bảy, 26 tháng 8, 2023
Thơ Lục Bát tháng 8.2023 P2 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
11. VÀO NGỒNG
Lời thề người để gió bay
Tủi lòng có kẻ tu chay mơ tình
Vầng trăng mất cắp vô hình
Nỗi đau âm ỉ bất bình gió mưa
Người giờ êm ấm hay chưa
Ở đây động đất như vừa mới thôi
Lời tình còn đọng trên môi
Mà lau ngơ ngác cuối trời sắc tang
Liễu buông rưng rức bên đàng
Đêm lu trăng khuyết bẽ bàng hẹn xưa
Mịt mù trời đổ cơn mưa
Đọa đày cây đứng bóng trưa xót lòng
Hồng nhan phận bạc má hồng
Bên sông cải đã vào ngồng đắng cay
Đồng xôi mật bỏ cấy cày
Xuân hồi ai biết có ngày còn xanh?
Bùi Ái Nhân
12. VIẾT TRƯỚC NGÀY SINH
Xanh trời, mùa đã vừa sang
Bảy mươi năm cứ ngỡ ngàng, thế ư?
Tròn trăng, tháng tám, mùa thu
Dạ đề có khóc, ai ru dỗ mình?
Miếng cơm cha mớm nghĩa tình
Bữa no, ngày đói bóng hình xa xôi
Dòng sông bên lở bên bồi
Mẹ cha cứ lở cho tôi đủ đầy
Cội già thân cộc, tóc mây
Vẫn mơ xa lắm một ngày lớn khôn
Công cha nghĩa mẹ vuông tròn
Con thì đã lớn nợ mòn? lớn thêm!
Mấy khi đã thức trọn đêm
Nghe người thao thức, ngoài thềm trăng suông?
Đau thân ngắn, dạ đau trường
Nghĩ xa xôi lắm, chỉ thương con buồn
Thời gian tóc đã pha sương
Nay con hơn tuổi mẹ buông cõi đời
Mẹ ơi, mẹ cứ à ơi
Con nghe rõ mẹ trong lời khói hương.
Trịnh Đình Bích
13. CHIỀU NHỚ
Chiều chiều lẻ cánh chim bay
Nhẹ đưa làn gió cho mây bồi hồi
Núi sao che lấp mặt trời
Vắng xa bóng bạn để tôi thêm buồn
Tà tà nắng xế đỉnh non
Ai mang dấu ánh hoàng hôn giữa rừng
Hỏi mây mây cứ ngập ngừng
Hỏi gió gió dửng dừng dưng giữa trời
Chiều buồn thánh thót giọt rơi
Cánh chim bè bạn một thời ngừng bay
Cũng đành để khóc mắt cay
Nhớ ngày vắng bạn chiều ngây ngất chờ
Lê Thanh
14. TÌM ANH
Bấm môi nén lại nụ cười
Nuốt vào đăng đắng nỗi vời vợi đau
Tiếng chim núi thẳm rừng sâu
Thất thanh gọi bạn nát nhàu thời gian
Ngẩn ngơ giữa chốn đại ngàn
Màn đêm buông xuống lá vàng rơi rơi
Dưới lòng đất mẹ xa xôi
Các anh nằm đó một đời vì dân
Tuổi đôi mươi mãi thanh xuân
Thương người vợ tóc trắng ngần sương pha
Bao năm vắng bóng quê nhà
Mà chưa đón được anh về anh ơi
Gió buồn ôm núi mồ côi
Nén nhang em thắp đất trời rưng rưng.
Nguyễn Thị Mai Lan
15. TÌNH THU
Ngang trời én liệng song song
Thu về ao ước nặng lòng anh sang
Nắng chiều ươm sợi tơ vàng
Dệt ngàn giấc mộng mênh mang tình về.
Làn may cỏ tím triền đê
Bến xưa đò đợi người về với nhau
Bờ sông hoa cải thẫm màu
Nhớ người hẹn ước ngàn sau độ nào.
Thu vàng để nhớ xiết bao
Nghìn câu thơ viết dâng trào tình thơ
Làng quê khói tím giăng mờ
Gió nồng hương cốm em ngơ ngẩn mùa!
Nguyễn Thoan
16. NHỚ CẢNH QUÊ
Ngồi nhâm nhi vị cà phê
Bỗng dưng lại nhớ cảnh quê năm nào
Thương con chuồn đậu bờ rào
Bỗng dưng mưa đổ ào ào bay đi.
Mùa lên, đồng lúa xanh rì
Hàng cây theo gió thầm thì hát ca
Cuốc kêu văng vẳng bờ xa
Màn sương mong mỏng tiếng gà sang canh.
Thảo thơm bát nước chè xanh
Tình làng nghĩa xóm rách lành thương nhau
Góc vườn rụng chiếc mo cau
Tiếng chim ríu rít tìm nhau gọi bầy.
Vòm cây mắc mảnh trăng gầy
Đầu làng cây gạo gom đầy tuổi thơ…
Ngồi đây mà cứ như mơ
Giọt cà phê đắng, ta ngơ ngẩn lòng.
Bao ngày vẫn cứ nhớ mong
Gái quê hương tóc thơm bồng bềnh bay.
Phạm Ngọc Lại
17. CHỮ BUỒN
Đời em như cánh chim bay
Lao vào trận chiến cả ngày gió mưa
Mộng mơ trăng gió dư thừa
Xin buôn bán chữ cho vừa thế gian
Đất trời cảm xúc mênh mang
Em về định nghĩa một trang viết mình
Chân em bước rất là tình
Vai mang chầm chậm hành trình áo cơm
Tay cầm xuân hạ rất thơm
Muốn thu thế giới vào niềm đam mê
Chân trời vạn nẻo đi về
Đường khuya trăng rụng em nghe chữ buồn!
Mạc Tường Vi
18. TÌM EM PHỐ HIẾN
Tôi về bán Nguyệt ngắm trăng
Đem câu thơ gửi chị Hằng giao duyên
Tôi về phố hiến tìm em
Xưởng may, vườn nhãn, đầm sen tôi về.
Sen hồng thả bước triền đê
Theo ong say mật tôi về Hồng Nam
Bạch Đằng áo thợ rộn ràng
Mắt ai đưa, để ngỡ ngàng thơ tôi.
Sông xưa đã bắc cầu rồi
Xin em chậm bước cho tôi sang cùng!
Nguyễn Xuân Dương
19. AI VỀ?
Ai về trả nợ tháng năm?
Trả tôi nửa mảnh trăng rằm hôm xưa
Ai về trả nợ đón đưa?
Chiều đông lạnh giá, cả trưa nắng hè
Ai về tìm lại tiếng ve?
Trả tôi hơi thở còn nghe bồi hồi
Đất cằn đã đổ mồ hôi
Thời gian đá cũng nảy chồi lên xanh
Nơi này từ dạo thiếu anh
Lối mòn xanh cỏ, lá cành trụi trơ
Tôi từ độ ấy bơ vơ...
Nguyễn Quỳnh
20. KHÔNG EM
Không em trăng vẫn cứ trăng
Biển kia vẫn sóng, buồm giăng vẫn thuyền
Không em chợ vẫn cứ phiên
Vẫn bao nhiêu thứ bạc tiền dối gian
Không em làng vẫn cứ làng
Nguyên bao nhiêu những ngồn ngang muôn đời
Chỉ là riêng với anh thôi
Không em anh biết lở bồi cho ai
Không em, anh dép không quai
Đũa ăn một chiếc, đi hài một bên
Không em cung chẳng có tên
Đường đời hun hút,
biết lên…
hay về.
Lê Tiến Vượng
--------------------------------------------------
Ghi chú: Photo: Trung Vq (ảnh 1), Photo: Nguyễn Khánh (từ ảnh 2 đến 5), Photo: Biennho Nguyen (từ ảnh 6 đến 11), Photo: Jpg Nguyen (ảnh 16, 17 và 18), Photo: Nguyễn Đức Toàn (ảnh 19 và 20) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Luc Bat Viet Nam
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét