Thứ Ba, 29 tháng 8, 2023
Thơ Lục Bát tháng 8.2023 P4 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
31. ÁO CÀI HOA TRẮNG
Con về thăm lại quê xa
Rào thưa nắng đổ sân trà rêu phơi
Chuồn chuồn đậu ngọn mồng tơi
Cổng cài then khép lá rơi quanh thềm.
Rưng rưng nhớ ngọn khói mềm
Bếp tro mẹ nhóm ủ thêm than nồng
Ướp mềm cái lạnh mùa đông
Rạ rơm góp nhặt thổi hồng ban mai.
Vườn đêm thoảng vị hương nhài
Bâng khuâng từng sợi tóc cài ánh trăng
Ly tao rớt chén cung hằng
Nỗi buồn thắp ngọn hải đăng giữa đời.
Con về - tháng Bảy mưa rơi
Chuông chùa thỉnh nguyện những lời tạ ơn
Áo cài hoa trắng dỗi hờn
Tiếng xưa ru vọng cung đờn sớm nay.
Dịu dàng giọt đắng nào hay
Nụ hồng vừa nở gió lay hiên nhà
Hương trầm gọi kí ức xa
Đâu đây dáng mẹ vào ra -
Con về...
Lê Phươnng Lan
32. THƯƠNG MẸ
Ngồi buồn thương mẹ ngày xưa
Mẹ thường dậy sớm khi chưa tiếng gà
Phên thưa mưa lọt hiên nhà
Giọt rơi lòng mẹ, giọt sa cánh đồng
Nhà nghèo chạy gạo ăn đong
Bữa ăn củ sắn, củ dong tro vùi
Riêng tôi miếng ngọt, miếng bùi
Hay đâu những miếng ngậm ngùi mẹ ăn
Đất nghèo bạc phếch cỏ năn
Bạc lây sang cả vuông khăn đội đầu
Mẹ tôi tay cuốc, tay gầu
Nón mê chân đất dãi dầu sớm hôm
Thân cò bắt tép, bắt tômNuôi tôi ăn học lớn khôn đến giờ
Cõi trần thân mẹ gửi hờ
Phiêu linh hồn mẹ bây giờ nơi đâu?
Lê Hạnh
33. GỬI NHỚ CHO NHAU
Bần thần nhớ buổi tiễn đưa
Phượng hồng năm ấy bây giờ vẫn tươi
Nhuộm anh sắc phượng môi cười
Xa rồi vẫn đỏ cái hồi chia tay
Hương nồng vị nhớ mà say
Hương tình má ấy tim này xuyến xao
Khổ nay già lập cập trao
Niềm thương nỗi nhớ thuở nào vẫn nguyên
Em ơi kết cũng tùy duyên
Anh về nhóm nhớ rực miền Thanh Ba
Nguyễn Sỹ Huy
34. MẸ ƠI
Cúi đầu lạy trước hư vô
Nghĩa trang chiều vắng, nấm mồ lạnh tanh
Mẹ ơi ơn nghĩa sinh thành
Giờ ba thước đất viền quanh ngậm ngùi!
Xót lòng con trẻ mồ côi
Mẹ nơi chín suối ngậm cười nào yên
Người đời mong gặp thần tiên
Riêng con chỉ ước mẹ hiền ngày xưa
Lê Hải Châu
35. NỖI NIỀM CHỨC NỮ - NGƯU LANG
Cả năm những ngóng cùng chờ
Hẹn nhau tháng Bảy bên bờ Sông Ngân
Không cùng về hội mùa xuân
Chức - Ngưu chỉ được một lần này thôi!
Mưa ngâu giăng mắc đầy trời
Như là suối lệ bời bời khóc than
Nối liền cách trở không gian
Bắc cầu Ô Thước qua ngàn thương đau
Nỗi niềm canh cánh mùa ngâu
Bầu trời mây xám một mầu nhớ nhung
Trách Trời chẳng dạ bao dung
Lứa đôi muôn thuở một lòng sắt son!
Nguyễn Đức Tùy
36. CỔNG LÀNG
Bao năm thăm lại cổng làng
Thấy chim tha cọng nắng vàng cuối thu
Ngõ quê cỏ đốt khói mù
Nhà ai đàn gáo kéo du dương buồn?
Cổng làng gió táp mưa tuôn
Tuổi thơ có đám chuồn chuồn đậu chơi
Cánh diều ngày ấy đứt rơi
Còn vang đáy giếng tiếng cười bạn xưa.
Cổng làng ngập lửa nắng trưa
Thương cha bền bĩ kéo bừa cùng trâu
Mẹ tôi nón lá, áo nâu
Hắt hiu phiên chợ gánh rau, thúng hành...
Cổng làng gạch vỡ rêu xanh
Bao người năm cũ đã thành mây bay
Nghẹn cầm hạt thóc trên tay
Ơn quê hương vẫn từng ngày nặng mang.
Vẫy tay chào cái cổng làng
Quay lưng
Lệ ứa
Bước bàng hoàng đau...
Thanh Trắc Nguyễn Văn
37. VỀ MIỀN QUAN HỌ ƯƠM THƠ
Về miền Quan Họ đi em
“Mạn thuyền ngồi tựa” trăng trên sông Cầu
Chúng mình đã hẹn bấy lâu
Cùng về xướng hoạ, nối câu nghĩa dày...
Vườn thơ lộc biếc, chồi đầy
Tình thơ lai láng, hương say lòng người
Giao lưu, kết bạn muôn nơi
Thuyền thơ chở ắp nụ cười thế nhân
Với thơ đâu kể xa gần
Nhờ thơ duyên thắm, trong ngần nguồn ân
Say nhau ghép tứ, nối vần
Đã say đâu chỉ một lần rồi thôi
Say từ ánh mắt, làn môi
Dáng đi, giọng nói, nụ cười thân quen
“Đâu phân già trẻ, sang hèn
Vườn thơ nào có nhỏ nhen bao giờ”
Cùng nhau thả mộng, gieo mơ
Để hồn LỤC BÁT bao giờ cũng tươi
Thăm nơi mến cảnh, yêu người
Lưu vần thơ với nụ cười trinh nguyên
Miệt mài khuya sớm bút nghiên
Lọc vần, chọn tứ, nỗi niềm... cùng thơ
“Yêu nhau xin hãy đợi chờ”
Về miền Quan Họ ươm thơ cùng người!
Chỉ hồng đã buộc người ơi!
Lê Hương
38. TỰ TÌNH
Nợ tình nợ nghĩa đằm sâu
Thời gian nối tiếp qua cầu thời gian
Gió đưa hoa cải lên ngàn
Để ai đứng đợi giữa ngan ngát buồn
Đất trời nắng đốt mưa tuôn
Cứ chan chát đắng, cứ dồn dập cay
Tình riêng xin hãy tỏ bày
Ủ men thơ rượu mà say sự đời
Hồn mình ngập ngụa chơi vơi
Trời cao đất thấp tình người vẹn nguyên
Cứ lang thang bến không thuyền
Cứ dào dạt sóng xuống lên trăm điều
Than cời cháy ngọn lửa yêu
Vượt qua dông gió mỗi chiều sóng xô
Liễu nghiêng thả dáng bên hồ
Câu thơ vật vã nhấp nhô sóng gầm.
Trịnh Toại
39. YÊU LỤC BÁT
Tóc thề xưa chẳng còn xanh
Tình yêu Lục Bát vẫn dành cho nhau
Đã bao mùa nhãn, mùa cau
Chén trà đợi khách, miếng trầu thắm môi
“Yêu thịt biếu thịt tặng xôi
Ghét nhau đưa đến Kim Bôi- Hạ Bì”
Dốc Cun níu bước chân đi
Cồng chiêng Chợ Bến thầm thì nhỏ to
Giăng mùng Con nhện Tò vò*
Xả thơm, sắn nướng, đói no mén mèn
Tình yêu Lục bát bùa men
Mùa thu lễ hội thắp đèn canh thâu
Văn vần viết tặng đôi câu
Triều Dương hẹn gặp bên cầu trao nhau!
Nguyễn Đức Vân
40. LỜI RU NGÀY GIỖ MẸ
Con về giỗ mẹ chiều nay
Nắng rang cong đất như ngày nắng xưa
Mẹ đi cuốc nắng trồng mưa
Mồ hôi trộn dưới đường bừa trổ bông
Mẹ nằm gỗ thẳng lưng cong
Đồng triều nước đục nước trong có còn...
Gió ngày tay mẹ sang con
Nay con ngồi quạt ru hồn cỏ cây
Xanh xanh một nấm mộ gày
Đồng xưa mẹ lật lõng cày kiếm cơm
Nụ cười trộn lẫn rạ rơm
Vai tròn trặt trẹo thảo thơm gánh về
Tháng ngày vắt kiệt triền đê
Cháo rau giáp hạt còn nghe sấm trời
Ngọt dòng sữa trộn mồ hôi
Chắt từ rơm rạ con cười no nê
Chắn trời bằng chiếc nón mê
Tháng ba ngày tám buồn khê đáy nồi
Vết trầu còn đỏ vách vôi
Vườn sau cửa trước vắng lời ru ngoan
"Bồng bồng bống bống bang bang"
Bao nhiêu thống khổ mẹ mang đi rồi
Con không khóc được nên lời
Mặn mòi nước mắt cứ trôi vào lòng
Hôm nay con nấu khoai bồng
Tập tàng, rau rút, cua đồng đẫm canh
À ơi giấc mẹ yên lành
Đất vàng ấp cốt, cỏ xanh ru hồn.
Phạm Luyến
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Luc Bat Viet Nam
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét