Thứ Tư, 24 tháng 1, 2024
Thơ Lục Bát tháng 1.2024 P2 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
11. KÝ ỨC
Quê hương thay sắc đổi màu
Bao nhiêu kỷ niệm thẳm sâu ùa về
Nhớ ngày cắt cỏ ven đê
Mồ hôi ướt áo trưa hè nắng chang
Chiều về ẩn bóng tre làng
Nghe vi vu sáo diều vang lưng trời
Ngạt ngào sen tỏa hương phơi
Thoảng hương bồ kết vợi vời tóc bay
Chuông chùa vọng thả hồn say
Bâng khuâng nhớ lại những ngày xuân tơ
Tâm hồn phơi phới mộng mơ
Muốn như chim sải bến bờ mênh mang
Thu chiều nhặt sợi nắng vàng
Nhìn vào lăng kính mình đang vẫn mình.
Phương Thúy
12. RẬP RÌNH BƯỚM HOA
Xuân đang đến mỗi một ngày
Đầy trời én liệng bướm bay la đà
Ngoài vườn thơm ngát hương hoa
Rộn lên khắp những miền xa nẻo gần
Gió nhè nhẹ gió thanh tân
Còn hơi đôi chút ngại ngần bước ai
Mơ khuê các mộng trang đài
Xóm trong thầm nhớ xóm ngoài ngẩn ngơ
Mây bay dưới núi thẫn thờ
Bao nhiêu là những ý thơ dâng trào
Nỗi lòng bỗng mấy xôn xao
Bổng trầm thi tứ dạt dào đắm say
Má nàng ửng đỏ hây hây
Lòng anh chan chứa những ngây ngất tình
Nụ đào chúm chím tươi xinh
Gái trai hớn hở rập rình bướm hoa!
Đồng Kế
13. CHỜ XUÂN
Mù trời mãi chẳng thành mưa
Để non xanh cỏ như vừa Xuân sang
Để em váy áo nhẹ nhàng
Đủ bay trong gió ngỡ ngàng mắt ai
Búp non hé nụ trang đài
Làm duyên cho kịp một mai kẻo già
Vội chi kết quả mà hoa
Cứ khoe sắc đã, cứ là mãi xuân
Nặng lòng nên cứ tần ngần
Mẹ mong, ảnh mẹ khói trầm quyện hương.
Trịnh Đình Bích
14. CHIỀU MƯA
Mưa rơi lướt thướt cả chiều
Cồn cào giọt nhớ liêu xiêu giọt buồn
Dẫu không chớp bể mưa nguồn
Cũng làm nặng trĩu cánh chuồn mỏng manh
Bỏ đi thì cũng không đành
Nhìn theo lá chiếc trên cành lặng rơi
Chiều đi chầm chậm không lời
Để rồi tắt lịm cuối trời hoàng hôn
Nghe như con nước đổ dồn
Gửi theo dòng chảy nỗi buồn vào đêm
Duy Tiến
15. MÙA XUÂN LAN TRÀN
Rét càng thêm nhớ em nhiều
Càng thêm thổn thức tiếng yêu mong chờ
Nhớ sao nhớ đến thẫn thờ
Anh đem thả một tứ thơ lên trời
Hỡi người anh mến yêu ơi
Có nghe gió hát những lời mến thương
Xua tan giá lạnh đêm trường
Cho môi thêm thắm má hường thêm xinh
Anh mơ hai đứa chúng mình
Bên nhau thức đến bình minh sáng ngày
Vòng tay đỡ lấy vòng tay
Mấy lần chưa thỏa cơn say khát them
Lá hoa rụng xuống bên thềm
Thương rồi thương lại thương thêm mấy lần
Khí trời trong trẻo thanh tân
Nắng hừng lên một mùa xuân lan tràn!
Đồng Kế
16. ĐỘC ẨM HOA QUỲNH!
Ước gì mỗi buổi sớm mai
Nhành hoa vẫn thắm sương phai nhạt dần
Đớn đau tựa kiếp phù vân
Dại khôn như thể một lần trong mơ
Chén trà, bóng Nguyệt ngẩn ngơ
Cất trong men chát cứ ngờ ngợ say
Chút hương phảng phất sang ngày
Gió đưa cánh rụng trên tay để rồi
Tìm trong hư ảo phai phôi
Sương chưa kịp cạn mắt môi nực hè
Xác ngày theo những tiếng ve
Buồn đong đọng lấp, bờ tre xanh màu
Tìm quên, men đắng nỗi đau
Nghiêng ly rớt những giọt sầu đêm mưa
Nghiêng lòng theo tháng năm xưa
Chuỗi tình vắt cạn mà chưa hết tình
Mai này trong ánh bình minh
Dư hương để lại nơi mình nơi ta!
Nguyễn Quỳnh
17. GIÊNG HAI
Giêng hai ngày rộng tháng dài
Sương đêm se lạnh nhớ ai phương trời
Bình minh tỏa sáng nơi nơi
Muôn hoa đua nở rạng ngời nét xuân
Giêng hai dan díu người thân
Cùng đi hái lộc tươi ngần duyên tơ
Giêng hai ươm mộng gieo mơ
Dồn vào câu chữ- bài thơ thêm dài
Giêng hai ai tiễn chân ai
Ra canh giữ biển nơi ngoài đảo xa
Bồi hồi xao xuyến lòng ta
Giêng hai ấm áp đậm đà... tình quê
Đỗ Đức Năm
18. NẮNG CHIỀU ĐÔNG
Dịu dàng ánh nắng chiều buông
Mùa se sắt gió...gợi buồn bóng mây..
Lá vàng như những bàn tay
Vẫy chào từ tạ giữa ngày hanh hao
Môi em hương vị ngọt ngào
Tươi như màu nắng hồng đào chiều đông
Góc trời riêng quá mênh mông
Để anh chẳng trọn một vòng tay ôm
Cuối ngày...bóng ngả hoàng hôn
Màn sương nhẹ phủ lạnh hồn cỏ cây
Nhớ em trong dáng thu gầy
Chiều đông - Giọt nắng vơi đầy lòng anh.
Đỗ Anh Thư
19. ĐẦU NĂM KHAI BÚT
Đầu xuân khai một chữ mong
Ngôi nhà lục bát ấm trong tình người
Ngoảnh nhìn năm tháng qua trôi
Cũng trầm bổng cũng sóng đời ngổn ngang.
Miệt mài gom gió lang thang
Chắt từng hạt nắng chan chan giữa trời
Gạn từ ruộng cạn bờ xôi
Sảy sàng câu hát vành nôi thuở nào.
Biển khơi rừng thẳm non cao
Bốn phương hội tụ ngọt ngào yêu thương
Sáu năm tần tảo khiêm nhường
Mặc cho bão táp thương trường đập va.
Tự hào cài giữa kiêu sa
Âm vần câu chữ nõn nà tặng nhau
Ban mai sương lấp lánh màu
Xuân lung linh giữa nhịp cầu trang thơ.
Hương Sinh
20. HỒN VIỆT
Lời ru của mẹ ru con
Xanh tươi đồng ruộng nước non quê nhà
"Cái cò bay lả bay la"
Bay từ quá khứ bay ra cuộc đời
Thiết tha tình đất tình người
Thẳm sâu Hồn Việt rạng ngời Tổ tiên
Câu ca điệu hát lưu truyền
Rộn ràng lễ hội mọi miền dân gian
Những dòng Sáu Tám Việt Nam
Di sản văn hóa từ ngàn năm nay
Cháu con xin có lời này
Quốc Thơ Lục Bát mong ngày tôn vinh.
Bùi Đăng Sinh
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo by Văn Tân minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Luc Bat Viet Nam
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét