Thứ Bảy, 20 tháng 7, 2024
Thơ Lục Bát tháng 7.2024 P2 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
11. LỤC BÁT VU LAN
Vu Lan lạy mẹ… lên chùa
Thỉnh chuông cửa Phật cho vừa ước mong
Khói nhang khuất nẻo long đong
Trầm luân khỏa lấp phía trong ta bà
Mồ côi một quãng đường xa
Đời người dẫu biết trước mà… vẫn đau
Lần tràng hạt… đếm mưa ngâu
Lom khom mẹ cấy nắng sau khói trầm
Đài sen ngự sẵn trong tâm
Cho con lớn với tảo tần mồ hôi.
Mải mê phí mấy cuộc chơi
Giờ về khất thực trong lời mẹ ru.
Gót mòn tìm nẻo đường tu
Vẫn chưa đi hết nhân từ mẹ trao
Nương vào hồn vía ca dao
Ngộ ra chín chữ cù lao cao dầy.
Một đời ở trọ bóng mây
Trên đầu mẹ bạc đội đầy nắng sương
Ảo mờ chi chút khói hương
Ôm đầy ngực cỏ… Âm dương cách vời.
Niết bàn mẹ hỡi... Có cười?
Câu kinh tháng bảy mưa rơi đẫm mồ
Vùi hồn vào cõi hư vô
Vòng đời trĩu dải khăn xô… Thẫn thờ...
Trần Kế Hoàn
12. TRƯA THẬM THÌNH
Đang trưa anh đến Thậm Thình
Em ơi gió cũng đa tình phải không
Gió từ Bạch Hạc ngược song
Cây xanh sắc gió, người mong gặp người
Rồi mong tán cọ bên đồi
Hóa nghìn lọng tía rợp trời trung du.
Đỗ Quang Huỳnh
13. THÁNG SÁU VỀ LÀNG
Lại hào hển trước cơn mưa
Được ngơ ngẩn cõi xa xưa cuối trời
Cầu vồng bảy sắc chơi vơi
Xẩm chiều tôi đã ngóng người tối qua
Chum tương thoảng với vại cà
Thảo thơm ủ gió thật thà vào trong
Đợi cho nắng rám quả bòng
Hương đêm mọng múi hẹn mong trăng vàng
Đám mây chầm chậm giăng hàng
Bóng chiều mướt gió ngỡ ngàng dòng sông
Lúa cương sữa ngọt đòng đòng
Cũng tương tư dáng lưng ong vụ mùa
Sấu non nhuộm nắng quả chua
Người già vịn tiếng chuông chùa để vui
Ngoan hư cũng thể bùi ngùi
Ở xa tôi vẫn nhớ mùi rạ rơm
Mỗi lần bưng nặng bát cơm
Chắt chiu từng hạt Dẻo thơm tình làng
Đất quê tháng sáu mơ màng
Tôi về thức với dịu dàng ánh trăng.
Hoài Khánh
14. LỤC BÁT CHIỀU
Trải chiều hong lục bát tôi
Sắp bày con chữ nắng phơi lưng ngày
Dùng dằng gió, ngập ngừng mây
Ẩm ương lục bát giăng gầy lối thu
Lối nào thần thoại hoang vu
Hàng cây thắp nến sương mù bủa giăng
Chiều phơi lục bát đợi trăng
Mời nhau cạn chén hỏi rằm say chưa?
Ngồi hong lục bát chợ trưa
Kẻ mua người bán thốt thưa đợi chiều
Hai bàn chân mỏi trượt rêu
Với tay níu nhánh buồn hiu hắt buồn
Chiều phơi lục bát cành không
Giọt sương vỡ sớm tròn vòng tử sinh…
Võ Miên Trường
15. CHẶT TRE
Vung dao chặt gốc tre làng
Nghe tim máu rỉ, nghe hàng lệ rơi
Lũy tre nhuộm tuổi thơ tôi
Xanh vào câu hát đưa nôi của bà
Cha về sau buổi cày xa
Mỏi treo lên gốc tre già... nếp quen
Khói làng từ điếu bay lên
Hóa thành những đám mây trên hồn làng
Thóc gày như hạt nắng vàng
Bao mùa mẹ quẩy dưới hàng tre xanh
Liêu xiêu gánh những tròng trành
Tre nghiêng nghiêng bóng mát lành mẹ tôi
Anh lên biên giới xa xôi
Cầm theo nỗi nhớ từ nơi hẹn thề
Cái ngày tro cốt nhận về
Tre rơi lá đỏ bốn bề mặt ao
Đau thương vùi xuống chiến hào
Vững vàng lũy thép vây bao quân thù
Xóm nghèo... giàu mãi lời ru
Chở che cái nếp cần cù thôn quê
Bây giờ công nghiệp tràn về
Ao chùa người lấp, nhà kê hàng hàng
Màu xanh gục xuống ngổn ngang
Bỗng nghe một nửa hồn làng bay đi...
Nguyễn Chí Diễn
16. KHÚC RU MÙA HẠ
Chiều tàn ru Hạ vào đêm
Lối xưa sương đẫm cỏ mềm ướt chân
Lời ai ru Hạ trong ngần
Gió đưa gió đẩy mây vần vũ trôi
Lời ru muôn nỗi đầy vơi
Cho Hạ quyến luyến lả lơi ngọt mềm
Lời ru trải mượt vào đêm
Hoa cau rụng xuống bên thềm chờ nhau
Ru gì cho đến mai sau
Chữ duyên chữ phận buộc đau cuộc đời
Chữ tình khó lắm ai ơi
Gừng cay muối mặn trọn đời mặn cay
Hạ ơi... ngủ nhé cho say
Ru đời bằng cả đôi tay dịu dàng
À ơi... hoa cải thì vàng
Đừng bay xa để lỡ làng tình nhau
Trải qua muôn nỗi thương đau
Làm sao hiểu hết nông sâu tình người
Thăng trầm giữ mãi xanh tươi
À ơi... ru Hạ bên trời... gió đưa...
Đỗ Cầm
17. CHỢ CÓC VẮNG NGƯỜI
Chiều nay chợ cóc vắng người
Cá tươi cũng hiếm, rau tươi chẳng còn
Mấy nhà bán vịt đầu thôn
Khách mua tấp nập đổi buồn thành vui
Thương trường có lúc hên xui
Chị em chia ngọt sẻ bùi cùng nhau
Người cung tìm đến kẻ cầu
Con tôm con tép mớ rau quả cà
Chợ Chùa sẵn cá mà xa
Không chỉ cũng phải cách nhà vài cây
Phố làng chợ cóc mình đây
Lắm hôm chiều muộn cũng đầy cá tôm
Cá kéo lưới, cá úp nơm
Phố quê hây hẩy gió nồm đồng xa...
Cầu mong chợ cóc làng ta
Chiều nào cũng họp vỡ oà niềm vui.
Lê Hải Châu
18. NHỚ
Nhớ ai như nhớ mùa đông...
Mong ai chờ đợi phòng không trả về
Ra đi đâu có câu thề
Hòa bình chưa tới thì về sao đây.
Người đi như tựa trăng mây
Khi ẩn, khi hiện ai đây nhớ Người.
Hòa bình rồi, bình yên rồi
Mà sao chả thấy Người ơi, Người về.
Người ơi "xanh cỏ đất lề"
Cho em nỗi nhớ tràn trề, yêu thương.
Vương Trí Nghị
19. HUẾ
Chiều nay xứ Huế anh qua
Áo em sắc tím như hoa mười giờ
Nghiêng nghiêng vành nón bài thơ
Hương Giang nước chảy lững lờ - thuyền xuôi
Tràng Tiền in bóng lả lơi
Mây giăng khắp lối đầy cơi kinh kỳ
Tiếng em nhỏ nhẹ như ri
Với tà áo tím, xuân thì đang lên
Rộn ràng xứ Huế nhẹ êm
Một trời tim tím, làm nền cho thơ
Huế ơi! Huế đẹp như mơ
Hương Giang là cả bài thơ dịu mềm
Mái chùa Thiên Mụ nghiêng nghiêng
Khói hương phảng phất, bên thềm chuông ngân
Người lui, kẻ tới dừng chân
Vái van cửa Phật, dâng tuần nhang thơm
Tháp cao bóng đổ chập chờn
Dòng sông tĩnh lặng mây vờn, gió lay
Ta qua Đại Nội chiều nay
Ngắm nhìn cảnh cũ thấu ngày xa xưa
Nét uy nghi dưới nắng mưa
Dường như hiện hữu, vẫn chưa phai mờ
Huế ơi! Huế mộng, Huế mơ!
Chia tay nhớ lắm đôi bờ Hương Giang!
Vũ Ngọc Thân
20. ĐÔI KHI (2)
Đôi khi suy nghĩ miên man
Đời mình sao chỉ thấy toàn đắng cay?
Đôi khi nhìn gió mây bay
Hỏi ai có nhớ những ngày tháng xưa?
Đôi khi ngày nắng, đêm mưa
Đất trời hòa hợp đủ vừa một đôi
Đôi khi chỉ đứng chơi thôi
Lại nhìn ánh mắt, nét môi ai tình
Đôi khi bỗng thấy thương mình
Sợi tóc đã bạc, sợi tình vẫn xanh
Dẫu như chiếc lá mong manh
Đôi khi vẫn ước góp thành mùa thu.
Phạm Ngọc Lại
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo by Huyền Trang Cổ Y Quán (từ ảnh 1 đến 14), Photo by Nguyen Viet Hong (từ ảnh 15 đến 20) minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Luc Bat Viet Nam
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét