Hiển thị các bài đăng có nhãn Tho moi va tho tu do. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Tho moi va tho tu do. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 3 tháng 3, 2025

Thơ 0463: Phòng thí nghiệm chiều Giáng sinh

Photo by Đinh Văn Linh


PHÒNG THÍ NGHIỆM CHIỀU GIÁNG SINH

Phòng thí nghiệm mùa đông
Như một ngôi nhà búp bê nhiều màu, nhiều ngăn, nhiều tủ
Nắng xuân len lén len qua rèm khe cửa
Rơi trên tà áo dài vàng dịu hoa cúc
Cô giáo phòng thí nghiệm lặng lẽ nối rồi gỡ
Gỡ rồi lại nối những chùm dây điện xanh xanh, đỏ đỏ...

Phòng thí nghiệm chiều Giáng sinh
Từng con lắc dây lờ đờ dao động
Từng bóng đèn nhỏ to chập chờn nhấp nháy
Những gương mặt học trò thả rơi đăm chiêu xuống trang giấy ghi đầy dữ liệu
Ồn ào xê dịch ghế
Ồn ào đọc chép
Ồn ào tranh cãi...

Tiết học cuối ngày tan
Cô giáo nhặt những âm thanh áo trắng xếp vào ngăn tủ
Có cây bút bi xanh gãy vụn
Có chiếc nơ hồng bỏ quên
Có mảnh giấy và những nét vẽ lăng nhăng
Lăn lóc cười khúc khích.

Cô giáo đóng cửa phòng thí nghiệm
Chùm chìa khóa trên tay vung vẩy leng keng
Tiếng chuông vang vang của chiếc xe được kéo bởi đàn tuần lộc
Có ông già Nô en áo đỏ, tóc râu tuyết trắng
Trên vai túi quà nặng trĩu
Mở thả những ước mơ bay...

2024

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Photo by Đinh Văn Linh


Chủ Nhật, 13 tháng 10, 2024

Thơ 0459: Bên mộ người chiến sĩ vô danh - At The Grave Of The Unnamed Soldier (Do Ngoc Yen dịch)

Photo by Đình Lẫm


AT THE GRAVE OF THE UNNAMED SOLDIER

Behind my grandmother's garden
Flocks of white doves fly in the sky
On the grave of autumn yellow chrysanthemums.

The child sits and learnning
Look up at the incense smoke rising high in an “S” shape.

2024

(Translated into English by Do Ngoc Yen)


Lối đi trong vườn


Thứ Ba, 9 tháng 7, 2024

Thơ 0455: Lặng lẽ bên em

Photo by Nguyễn Hải


LẶNG LẼ BÊN EM

Lặng lẽ bên em
Như con lạc đà ngu ngơ tự bịt mắt
Lang thang trên sa mạc buồn
Mãi theo tìm  một dấu chân xa.

Lặng lẽ bên em
Như cơn gió chiều mưa hạ
Dịu dàng đến
Nhẹ nhàng bay... tan vào sương khói lưng trời.

Em khóc khi người ấy ra đi.
Nhưng khi em ra đi
Người ấy vẫn ngồi lại căn phòng có lọ hoa hồng mới cắm
Có con mèo tam thể biếng lười, nằm ngáp ngủ.

Em có trông thấy gã đàn ông trong góc phố chiều mưa lạnh?
Lặng lẽ lén nhìn em
Lặng lẽ nhặt mảnh trăng rơi vỡ
Lặng lẽ cuộn chiếc bóng cô đơn phiền muộn
Lặng lẽ bước theo em...

2024

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Photo by Nguyễn Hải


Thứ Bảy, 16 tháng 3, 2024

Thơ 0454: Hoa xuyến chi

Hoa xuyến chi


HOA XUYẾN CHI

Hoa xuyến chi
Nụ cười tỏa nắng
Không đẹp cũng không xinh
Như cọng rơm thơm mùi bông cỏ
Lăn lóc nẻo quê.

Hoa xuyến chi
Màu trắng của tà áo dài đi học
Màu vàng của lúa chín ngoài đồng
Màu của đôi guốc mòn quai sứt
Tuổi thơ ta cuộn tròn dưới chân em ngủ
Mơ tiên, hóa bướm mải mê bay.

Hoa xuyến chi
Gã họa sĩ tài hoa đưa em lên giá vẽ
Nhà sưu tập tài danh đưa em đi trên những thảm hoa hồng
Giọt sương long lanh ta dửng dưng không chạm
Để vỡ dưới tay người...

Hoa xuyến chi xa
Hoa xuyến chi đã xa rồi...

2024

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Photo by Trung Kbiaern


Thứ Năm, 1 tháng 2, 2024

Thơ 0451: Người tình đêm Halloween

Thiếu nữ áo đầm và lâu đài Halloween


NGƯỜI TÌNH ĐÊM HALLOWEEN

Đêm Halloween
Em đến tìm tôi
Gương mặt quỷ cùng tiếng cười ma quái
Bóng đêm dầy đặc tiếng dơi bay
Văng vẳng tiếng hú của bầy ma sói.

Tình yêu bị vướng lời nguyền từ bóng tối ngôi nhà mồ hoang
Từ đàn bướm ma xanh chập chờn ẩn hiện
Từ những con hồ ly chín đuôi thét gào trong truyền thuyết
Nón phù thủy, áo choàng đen
Đọa đầy thân xác em
Thân xác người con gái tôi yêu có đôi mắt u buồn thánh thiện.

Tôi ôm chầm lấy em
Hôn lên cổ em
Vết cắn còn đọng máu của con ma cà rồng hung ác
Mặc cho lũ nhện độc đang rờn rợn bò vào tôi
Mặc cho ánh ma trơi đầu lâu phập phồng trên cao
Lạnh lẽo trợn trừng
Lập lòe hắc ám.

Em gỡ mặt nạ quỷ
Lêu lêu cười
Mắt trong veo...
Tôi thảng thốt
Tình yêu em có trước
Hay mặt nạ em có trước?

2023

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Đêm Halloween


Thứ Bảy, 30 tháng 12, 2023

Thơ 0449: Cuối năm thăm trường cũ

An Duy Hoang Photography


CUỐI NĂM THĂM TRƯỜNG CŨ

Em vẫn thế
Nụ cười em vẫn thế
Tà áo hương bay màu cúc thu vàng
Mùa đông đã ngủ trên đồi cỏ biếc
Cơn gió lạnh nào qua phố lang thang?

Xin dừng lại bước chân hoài niệm
Một lớp học xưa
Một cô giáo dịu dàng
Dòng phấn mới vẫn chào bài học mới
Lời giảng đầu ngày vỗ cánh những ước mơ.

Lá bàng đang hát
Hay ta chợt hát
Sợi tóc vừa rơi sao bạc trắng nỗi niềm?
Thời gian đừng vội kẻo ta nông nỗi
Đá cô đơn buồn chỉ lăn lóc rong rêu.

Em vẫn thế
Nụ cười em vẫn thế
Đàn sẻ vụt bay, ríu rít cuối sân trường
Nắng lấp lánh
Giọt sương màu hạt ngọc
Xuân đã về chỉ cách một nhành mai...

2023

Thanh Trắc Nguyễn Văn


An Duy Hoang Photography


Thứ Sáu, 15 tháng 12, 2023

Thơ 0448: Đêm Giáng sinh

Photo by Đỗ Tiến Vượng


ĐÊM GIÁNG SINH

Đêm Giáng sinh
Anh kể em nghe về cây thông xanh
Về những quả châu tròn ngộ nghĩnh treo quanh
Lấp lánh
Long lanh
Ánh sáng tình yêu miên trường đa màu sắc.

Đêm Giáng sinh
Anh kể em nghe ông già Noel
Chiếc xe tuyết trắng cùng bầy tuần lộc
Kéo nhau đi
Tiếng nhạc leng keng
Vượt bóng tối mùa đông giá buốt.

Đêm Giáng sinh
Anh kể em nghe bầu trời sao
Những thiên thần ngàn năm trên cao
Tỏa sáng bên nhau
Nguyện cầu
Mặt đất bình an, hạnh phúc.

Nửa đêm
Chuông nhà thờ vang rộn rã
Anh lao ra phố hối hả
Mang theo mũ len
Mang theo áo khoác
Và vội vã
Quên mang theo em...

2023

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Photo by Đỗ Tiến Vượng


Thứ Sáu, 11 tháng 8, 2023

Thơ 0446: Xin Em Một Lần Về Với Biển

Thiếu nữ áo đầm xanh


XIN EM MỘT LẦN VỀ VỚI BIỂN

Xin em một lần về với biển
Thả trăng vào dáng xuân thì
Con sóng hờn còn vọng mãi
Khúc ru chiều biệt ly.

Xin em một lần về với biển
Tà áo như mây mời nắng thu vàng
Bầy dã tràng lăn tăn trên cát
Hôn dấu chân trần mỏi bước lang thang.

Xin em một lần về với biển
Chiếc dù hoa che chắn mắt ai nhìn
Đàn chim yến phương nào bay mải miết
Buông bóng xuân hồng trên cồn đá lung linh.

Xin em một lần về với biển
Ký ức rong rêu trả bóng tối đầm lầy
Hàng thùy dương đợi em về hòa hát
Gió bụi ưu phiền màu xác lá xa bay.

Xin em một lần về với biển
Cát ấm dưới chân và mây sáng trên đầu
Lời nhớ thương nghe vọng từ năm tháng
Tiếng sóng thì thầm tận đáy biển sâu...

2023

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Thiếu nữ áo đầm xanh


Thứ Sáu, 24 tháng 3, 2023

Thơ 0441: Lời tỏ tình đầu Xuân trên đỉnh Lang Biang

Thiếu nữ Tây Nguyên


LỜI TỎ TÌNH ĐẦU XUÂN TRÊN ĐỈNH LANG BIANG

Vượt bao lối mòn
Cất tiếng hú đại ngàn
Cầm dao bạt cây rừng mở lối
Có em bước theo ta
Lưng gùi đầy hoa rừng thơm mát
Xa xa trên cao
Là đỉnh Lang Biang…
Đỉnh đến tình yêu
Đỉnh cao mơ ước.

Trên đỉnh Lang Biang
Lời tỏ tình sẽ bay cao hơn núi
Lời tỏ tình sẽ vang chạm vào mây
Là lời cầu hôn của tù trưởng Đăm San với Nữ thần Mặt Trời
Là lời xưa chàng Lang và nàng Biang hẹn thề bên nhau mãi mãi
Là lời tỏ tình nguyện cầu rừng núi bình yên
Nước mắt thôi oán thù
Chỉ còn tình yêu.

Lời yêu trên đỉnh Lang Biang
Có tiếng vỗ cánh gọi đại bàng
Có tiếng thét gầm xua hổ dữ
Có tiếng chiêng tiễn mặt trăng đi
Có tiếng cồng mừng mặt trời đến
Có nhạc nước réo rắt Thác Bạc
Có đàn đá vi vu Thác Vàng
Có tiếng hát vọng sinh tồn
Ngàn năm sử thi âm vang…

Một bờ vai vững chắc
Một lưng gùi thơm ngát gió núi trời Xuân
Một con dao rừng nhọn sắc
Ta và em mở lối dắt nhau lên đỉnh
Cùng hát tình ca
Cùng gió Lang Biang
Cùng mây Lang Biang...


2010

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Thiếu nữ Tây Nguyên


Thứ Hai, 20 tháng 3, 2023

Thơ 0440: Đường sách sáng tháng ba

Tuan Dung Photography


ĐƯỜNG SÁCH SÁNG THÁNG BA

Sáng Tháng Ba
Rét nàng Bân lửng lơ cuối phố
Vượt qua dòng xe xuôi ngược
Gặp gỡ những con người đã bước vào trang sách
Lại gặp những nụ cười
Những nụ hồng
Từ trang sách bước ra.

Sáng Tháng Ba
Ta về qua lối cũ
Vỉa hè lang thang nỗi nhớ
Buông thả dần tháng năm u uất
Từng viên đá lát rùng mình sau giấc ngủ Đông
Khắc khoải phục sinh.

Sáng Tháng Ba
Ta quay tìm cánh diều vướng trên cành cây ký ức
Một màu đỏ hồng hoa gạo
Một màu đỏ hồng nắng mới
Lung linh.

2023

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Tuan Dung Photography


Thứ Ba, 25 tháng 10, 2022

Thơ 0434: Dông bão

Thiếu nữ áo đen 2 dây


DÔNG BÃO

1 năm ăn phở chanh không vắt
4 mùa thìa đũa không lau
12 tháng chai lọ không đậy nắp
52 tuần ngủ không chăn đắp
365 ngày những nụ hôn không thêm muối.

Xin cảm ơn anh những giây phút ngọt ngào
Nhưng em là người phải ra đi
Bỏ lại nỗi đau ngổn ngang trong căn phòng bạo hành màu nước mắt

Bỏ lại bất an bên những trái chanh chưa kịp vắt
Bỏ chạy khỏi cô đơn quanh những thìa đũa chưa lau...

Ngày mình quen nhau
Anh hứa sẽ cùng em vượt qua dông bão
Nhưng bây giờ
Dông bão ấy
Lại chính là anh...

2022

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Photo Cosette


Chủ Nhật, 9 tháng 10, 2022

Thơ 0432: Những tờ lịch

Tờ lịch


NHỮNG TỜ LỊCH

Những tờ lịch rụng rơi trên thềm quá khứ đơn độc...

Thứ hai chia xa
Thứ ba nuối tiếc
Thứ tư lặng lẽ nhớ
Thứ năm trăn trở chờ
Thứ sáu giấc mơ ngái ngủ
Thứ bảy hoàng hôn say
Chủ nhật bình minh khóc...

Người khôn biết yêu và biết khóc
Người dại biết khóc để được yêu
Gã vô tâm chỉ biết yêu không biết khóc
Kẻ cô đơn không biết khóc cũng không biết yêu.

Em viết thơ tình thổn thức trên từng tờ lịch
Trên trang giấy phập phồng dòng thời gian nóng hổi
Cột tóc cao đuôi gà
Dáng hoa xuân ngọc ngà
Đứng lên điệu đà
Chạm ly vào nắng mới cầu vồng bảy sắc
Thả giọt nước mắt
Nhòe lá thu bay...

2022

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Photo Viet Thang


Thứ Bảy, 6 tháng 8, 2022

Thơ 0429: Cô gái áo đầm hồng và chiếc xe đạp

Cô Thùy Dương


CÔ GÁI ÁO ĐẦM HỒNG VÀ CHIẾC XE ĐẠP

Như vẫn còn đó phố cổ chiều xưa
Cô gái áo đầm hồng và chiếc xe đạp nhỏ
Mùa thu vội qua nắng rơi vàng trên lá cỏ
Có áng mây nào lờ lững cuối trời xa...

Có những con đường nghe tiếng nhạc bỗng nở hoa
Có những bài thơ vỗ cánh bay ra từ trang giấy
Có những hàng cây đứng đợi em từ chiều hôm ấy
Cô gái áo đầm hồng trên chiếc xe đạp xinh xinh...

Phố vẫn chờ
Phố vẫn nhớ
Phố vẫn lung linh
Thời gian vẫn nhả khói trên từng ly cà phê nóng ấm
Phố cổ đã không còn
Cao ốc mọc nhanh hơn nấm
Mưa thổn thức
Mưa bay tìm
Đâu cô gái áo đầm hồng với vành nón vàng thu?

Gió thôi ưu phiền
Gió trả lại khu phố những ưu tư
Mặt trời dịu dàng thả xuống bảng màu cầu vồng bảy sắc
Người họa sĩ già lật quá khứ quay tìm sáu mặt con xúc xắc
Nhát cọ run rẩy
Vẫn chập chờn
Cô gái áo đầm hồng
Và chiếc xe đạp hoàng hôn...

2022

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Phan Minh Huyền


Thứ Bảy, 30 tháng 7, 2022

Thơ 0428: Hương trà

Thành phố Pleiku


HƯƠNG TRÀ
               (Viết tặng cô giáo Hương Trà)
Em có biết không mùa thu vừa thở nhẹ?
Đêm trở mình thoang thoảng hương trà xưa
Pleiku tháng này ít nắng nhiều mưa
Mưa âm ỉ
Mưa lành lạnh như môi hồng em ngày ấy.

Em có về không?
Cho áo dài đỏ gầy qua lối nhỏ
Cho gót giày giẫm sỏi cát không đau
Cô giáo xa ta sao năm tháng vẫn ngọt ngào
Kỷ niệm cũ sóng sánh đầy ly cà phê đắng...

Pleiku ơi!
Thành phố lung linh màu sương trắng
Gió thầm thì từng con sóng nhỏ hồ Tơ Nưng
Ta quên Người nên chiếc lá rụng quay lưng
Đàn chim kơ púc cũng ngập ngừng bay không muốn hót.

Ta nhận diện lại ta trên dòng sông Đak Rong
Ta đi tìm lại ta trên đỉnh núi Chư H'Đrong
Xin tạ lỗi ánh trăng Tây Nguyên thanh khiết
Ta buông thả thời gian
Bụi bặm bám linh hồn...

Rồi ta sẽ mang hương trà trong túi áo
Cùng mùa thu em rong ruổi khắp nẻo đường
Xuống Quy Nhơn biển xanh
Lên Sa Pa tuyết trắng
Vẫn đậm đà vị đất đỏ Gia Lai...

2022

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Thiếu nữ Tây Nguyên


Thứ Bảy, 2 tháng 7, 2022

Thơ 0427: Xin hát lại bài ca sinh nhật 18

Photo Đinh Văn Linh


XIN HÁT LẠI BÀI CA SINH NHẬT 18

(Bài thơ viết cho các học trò 12A14 của tôi 30 năm sau sẽ về trường đọc)

Rồi ta về lại gom mây vào nỗi nhớ
Hoa phượng lung linh vẫn đỏ rực sân trường
Áo trắng quá như ngày còn đi học
Bụi phấn năm nào đọng lại tóc phong sương.

Đây ghế đá nơi hẹn hò chiều mới lớn
Một bài thơ yêu cứ thấp thỏm đợi chờ
Mưa đã đến sao người không thấy đến
Lá me rơi đầy xếp lạnh chữ "bơ vơ"!

Xin cùng hát lại bài ca sinh nhật mười tám
Thuở bên nhau thả mơ ước vào đời
"Cô giáo quậy" xưa giờ là cô giáo thật
Hoa điểm mười thơm nở vở em tôi.

Xin cùng lật lại từng trang lưu bút cũ
Bạn tôi ơi, bạn đang ở phương nào?
Dòng mực tím bỗng giật mình thảng thốt
Một lớp học hiện về rộn rã, xôn xao...

Xin cùng ngồi lại căn phòng ngày năm ấy
Bảng phấn lam nham bôi xóa những nỗi niềm
"Hàm số", "khai căn" vọng thầm từ kí ức
"Cộng hưởng" buồn sao thổn thức nhói trong tim?

Xin được khóc dưới chân trời mùa hạ
Vẫn bóng thầy xưa phảng phất môi cười
Quên lời dạy ta đôi lần vấp ngã
Đâu nắng học trò?
Nhớ lắm tuổi đôi mươi...

2022

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Thiếu nữ áo dài trắng, hoa phượng đỏ


Thứ Hai, 27 tháng 6, 2022

Thơ 0426: Đêm cồng chiêng Lang Biang

Tây Nguyên


ĐÊM CỒNG CHIÊNG LANG BIANG

Lang Biang
Rừng núi chìm dần vào đêm
Đại ngàn lao xao lá hát
Trăng về đâu?
Chỉ còn chập chờn ánh lửa
Các cô gái Tây Nguyên
Quay tròn điệu múa
Tóc tung bay theo gió
Đôi tay giơ cao nghiêng nghiêng đón nắng Mặt Trời.

Có phải là em
Huyền sử đất đỏ bazan ngàn năm hiện về?
Lửa bùng cháy cùng tiếng cồng chiêng
Rầm rập tiếng voi đi
Rờn rợn tiếng cọp gầm
Có tiếng đỉnh thác Prenn kiêu hùng
Có tiếng dòng suối Datenla hồi sinh
Theo váy Mẹ từ thuở hồng hoang
Rừng núi chuyển mình thành cái nương, cái rẫy
Giặc đến bản làng
Chùm hoa, bụi cỏ nén hờn căm hóa cây nỏ, cây chông...

Có phải là em
Vũ điệu tình yêu cao nguyên bất diệt?
Lửa bập bùng thấp thoáng đàn chim kơ tia tìm bầy
Hoa dã quỳ nở vàng nỗi nhớ
Rượu cần hay nước mắt nàng Lang thủy chung
Thông cổ thụ hay bóng chàng Biang dũng mãnh?
Hạnh phúc từ chiếc vòng tay cầu hôn
Người bộ tộc sinh tồn cùng dòng sông Đa Nhim
Những bàn chân trần rướm máu dìu nhau vượt núi cao chót vót...

Đêm Lang Biang
Xóm Lát hừng hực ánh lửa
Những cô gái Tây Nguyên dịu dàng, uyển chuyển
Đôi tay mượt mà như gió, như mây, như nắng
Từng mảng thời gian trầm tích mập mờ ẩn hiện
Lửa cháy rừng rực đêm Lang Biang
Rực cháy nụ cười anh em người miền xuôi, người miền núi
Rực cháy lửa thiêng Lang Biang
Rực cháy trái tim Lang Biang
Tình yêu Lang Biang
Ước mơ Lang Biang...

(Xóm Lát - Đà Lạt 2022)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Tây Nguyên


Thứ Hai, 2 tháng 5, 2022

Thơ 0425: Người đã xa ta

Thiếu nữ ngồi áo dài trắng


NGƯỜI ĐÃ XA TA

(Tiễn nhà thơ Nguyễn Thành)

Người đã xa ta
Như dòng suối cao róc rách
Vang lời ca trong vắt
Lặng lẽ trôi đánh thức những chân trời.

Người đã xa ta
Như trăm năm mây trắng tìm về
Câu thơ u hoài long lanh nước mắt
Tiếng ru Mẹ hiền một thuở quê xưa.

Người đã xa ta
Hành trang mang theo vội vã
Một trái tim độ lượng
Một nụ cười bao dung.

Người đã xa ta
Bay theo ước mơ vào cõi vô biên
Bước chân vô thường thầm thì khẽ hát
Hạt bụi vô tri lấp lánh bóng con người.

Người đã xa ta
Như ánh trăng gầy xanh khuyết
Thành phố không đèn lặng chìm nỗi nhớ
Ánh sao nào chợt rụng cuối trời đêm...

Sài Gòn 2022

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Chúc Tự Đan


Thứ Sáu, 10 tháng 9, 2021

Thơ 0421: Sài Gòn chiều cuối năm

Thiếu nữ áo trắng tóc dài
SÀI GÒN CHIỀU CUỐI NĂM

Sài Gòn chiều cuối năm
Những giọt nắng lung linh trên mặt đường màu diệp lục
Đàn bồ câu trắng bay trải dài theo hồi chuông Nhà thờ Đức Bà
Ngáo ngơ đậu xuống vai người tìm thóc.

Sài Gòn chiều cuối năm
Cơn mưa rào nông nổi
Trà đá miễn phí, bánh mì không đồng
Di dời cùng mớ âm thanh càu nhàu bức bối.

Sài Gòn chiều cuối năm
Tiếng đàn ghi ta rón rén leo cửa sổ phòng cô hàng xóm
Ánh mắt người xa xứ
Lúng liếng nụ cười dòng sông quê Kinh Bắc.

Sài Gòn chiều cuối năm
Ngày chạm môi vào đêm
Những cánh én xa cõng nắng mặt trời khuất sau góc phố
Từng mảng đèn màu lấp lánh trồi lên va quệt ánh trăng thánh thiện.

Sài Gòn chiều cuối năm
Khói hương ngạt ngào thấp thoáng bóng tiền nhân khai hoang
Tiếng vó ngựa Phương Nam
Trầm tích thời gian từng vệt bùn thiên cổ.

2021

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Sài Gòn


Thứ Năm, 9 tháng 9, 2021

Thơ 0420: Sài Gòn Tháng Tám khúc bi tráng

Bến Nhà Rồng


SÀI GÒN THÁNG TÁM KHÚC BI TRÁNG

Covid 19
Đã lùi lủi đi giờ len lén đến
Chập chờn ma mị
Thấp thoáng bóng những gã tử thần hung ác
Lưỡi hái màu đen kéo lê trên những mái nhà.

Tự Mãn khoác tay Chủ Quan
Không khẩu trang
Không khoảng cách
Nhiều người Sài Gòn gục ngã
Khói hương nghi ngút lạc trôi hình dấu hỏi
Rủi may hay phận số con người?

Đèn Sài Gòn hết tỏ, đang lu?
Đất Bến Nghé hết lành đàn chim vội bay xa không đậu
Chuông Nhà thờ Đức Bà nghèn nghẹn vang nỗi đau trống vắng
Những thước dây cách ly băng kín âm thanh chợ Bến Thành
Bầy vi rút hung hãn tràn vào ám ảnh tiếng khóc trẻ thơ
Đàn sóc đen cũng đua nhau gặm nham nhở vành trăng cuối phố...

Đèn Sài Gòn không lu, vẫn tỏ
Con hẻm nhân hậu lại nảy từng bọc rau miễn phí xanh mầm
Cửa nhà trọ tương ái lại trổ từng túi bánh không đồng nặng trĩu
Tháp ATM gạo, chuyến xe Nghĩa Tình lại âm vang cùng nhiều bước chân đoàn người thiện nguyện
Từ Bắc vô Nam từng thùng vắc xin chuyền trao lặng lẽ
Cả nước dang tay ôm lấy Sài Gòn...

Sài Gòn bị thương
Sài Gòn lau nước mắt
Sài Gòn đứng lên
Sau đêm mưa những dòng sông vẫn cuồn cuộn chảy về hướng biển Đông
Bến Nhà Rồng
Một Mặt Trời hồng
Lừng lững
Vươn cao...

Sài Gòn tháng 8-2021

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Thiếu nữ khẩu trang


Thứ Năm, 24 tháng 12, 2020

Thơ 0408: Sài Gòn đêm đông

Thiếu nữ trang phục đêm giáng sinh

SÀI GÒN ĐÊM ĐÔNG

Sài Gòn
Đêm Đông
Những dòng sông vẫn lặng lờ chảy…
Gánh cháo khuya nghi ngút khói
Tiếng Mẹ rao lanh lảnh
Ướt đẫm sương đêm…
Những bàn tay chai sần
Những gương mặt đen nắng
Ngồi bệt
Co ro quanh bếp cháo nóng
Nhìn nhau cười
Cùng nhai
Cùng cầm muỗng gõ nhịp
Cùng khe khẽ hát:
- Em ơi, Mùa Xuân!

Sài Gòn
Đêm Đông
Những cô gái váy ngắn
Những chàng trai xăm trổ
Chở nhau lượn lờ khắp phố
Lạc vào bụi khói đám đông vô cảm
Ồn ào
Ngột ngạt
Ùn tắc
Từng chiếc bánh xe cố nhích dần
Nhích dần
Kiên khổ lăn từng vòng về phía trước
Điểm hẹn vẫn còn xa
Xa quá xa…
Quán trà sữa Mùa Xuân.

Sài Gòn
Đêm Đông
Gió lạnh len lén trườn về qua xóm nhỏ
Những manh chiếu không nhà run lẩy bẩy
Tiếng ho người già khúc khắc
Vang vọng điệp khúc cô đơn buồn…
Dưới ánh đèn đường vàng vàng
Nhòe nhoẹt
Có bước chân đoàn người thiện nguyện
Từng chiếc áo ấm nghĩa tình
Từng gói quà
Từng ngọn nến nhỏ lung linh thắp sáng
Có tiếng ai cười
Có lời trao nhau long lanh nước mắt…

Sài Gòn
Đêm Đông
Bài hát Thánh ca vỗ cánh bay ra từ gác chuông nhà thờ
Những ông già Noel mặt non choẹt
Tay vịn râu
Cưỡi xe hối hả đi tặng quà
Những đứa bé chìm vào giấc ngủ ngoan
Trong tiếng chuông leng keng
Trên chiếc xe bám đầy tuyết trắng xóa
Được kéo bởi bầy tuần lộc.

Gần sáng
Mẹ về
Mỉm cười trong tiếng reo đàn con nhỏ
Quang gánh đã rỗng không
Vai áo gầy sờn vai
Lại trĩu nặng những ước mơ…
Ngoài kia
Những dòng sông vẫn lặng lờ chảy
Nắng đang ấm dần
Trời vào Xuân.

2018

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Thiếu nữ trang phục đêm giáng sinh