Hiển thị các bài đăng có nhãn Tho tam chu. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Tho tam chu. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, 17 tháng 7, 2019

Thơ 0383: Nha Trang, ta còn nợ một bài thơ

Quan Hiểu Đồng


NHA TRANG, TA CÒN NỢ MỘT BÀI THƠ
                         (Tặng Thúy Anh)
Ta còn nợ em một bài thơ phố biển
Viết trăm năm, viết mãi, vẫn chưa thành
Bởi em xinh hơn muôn trùng sóng biếc
Ngọc trai cười, biển sáng, nắng long lanh.

Ta mê muội làm dã tràng xe cát
Mơ lấp biển kia, bấu víu mặt trời...
Mơ đường du học lá phong tuyết trắng
Thuyền yêu bờ, thuyền phải vội ra khơi...

Ngày ta đi, mùa yến về làm tổ
Tháp Bà cao sừng sững đón bình minh
Những cô gái Chăm múa mừng Đội nước
Nghe biển quê hương sóng vỗ tim mình...

Nay về lại biển bờ xưa Dốc Lết
Thăm con còng cõng gió chạy lang thang
Bài thơ nợ vơi buồn thành cổ tích
Em phương nào còn nhớ nắng Nha Trang?


Nha Trang 2019

Thanh Trắc Nguyễn Văn



Thứ Tư, 20 tháng 6, 2012

Thơ 0272: Giác ngộ



GIÁC NGỘ

Phật giác ngộ ta từ câu kinh kệ
Mẹ giác ngộ ta từ những lời ru
Ta giác ngộ nhau giữa đời dông bão
Cùng hát yêu thương vơi bớt hận thù.

2011
(Tuyển tập thơ Muôn Dặm Tình Quê 7, NXB Văn Hóa - Văn Nghệ 2012)


Thanh Trắc Nguyễn Văn


--------------------------------------------------------------------------------
+ Bài thơ đã in trong Tuyển tập thơ Muôn Dặm Tình Quê 7, NXB Văn Hóa - Văn Nghệ 2012 
+ Bài thơ đã in trong Tập thơ riêng Huyền Thoại Người Lái Đò - NXB Hội Nhà Văn 2013

Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Thứ Bảy, 19 tháng 5, 2012

Thơ 0265: Tự ải



TỰ ẢI
               (Viết theo phóng sự của một tờ báo)
Cúi lạy cha nơi phương trời xa ấy
Cha ép duyên con gả tận nước người
Chồng nhẫn tâm bán con thành gái gọi
Tiếp khách xứ Đài một lũ đười ươi.

Con vẫn biết nhà mình nghèo xơ xác
Đào xới đất vườn vẫn rác với rơm
Con chỉ dám xin cha đừng ham rượu
Nước mắt mẹ thường nấu cháo thay cơm.

Cúi lạy mẹ, mẹ ơi đừng than khóc
Vòng dây này sẽ thắt kiệt đớn đau
Phận gái theo chồng bỗng đâu ô nhục
Sống đọa đày nhơ nhớp chốn thanh lâu.

Con thương mẹ suốt một đời tần tảo
Vai phải gánh gồng, vai trái chở che
Đàn em nhỏ như đàn gà xơ xác
Quần áo rách bươm đói khóc sau hè.

Cúi lạy anh người yêu em thuở trước
Mình đã xa, xa đến mấy con đường
Thề ước cũ đành hẹn anh kiếp khác
Giọt lệ giờ chỉ lóng lánh đau thương.

Chúc anh vui với người anh đã cưới
Đừng nhớ chi em cô gái bạc tình
Vì chữ hiếu rơi vào tay quỷ dữ
Nơi đất người rao bán cả tiết trinh.

Hỡi tú bà, lũ ma cô ác độc
Tao đi đây vứt xác dưới bùn lầy
Hồn gái Việt sẽ xuôi về đất Việt
Sen dẫu gãy lìa vẫn ngát hương bay.

2007
(Tập thơ Giọt Lệ Trăng - NXB Văn Nghệ 2010)

Thanh Trắc Nguyễn Văn




-------------------------------------------------------------
* Khoảng năm 2000, do quá nghèo khổ nhiều cô gái Việt đã phải lấy chồng xa xứ tận Đài Loan. Nhiều cô dâu Việt bị chồng người Đài Loan ngược đãi hành hạ, thậm chí có cô dâu còn bị bọn nhà chồng vô lương tâm bán vào nhà chứa cho làm gái. Theo phóng sự của một tờ báo thời bấy giờ, có một cô dâu Việt không chịu nhục đã tự tử. Thanh Trắc Nguyễn Văn đã viết bài thơ này để kính tặng cho hương hồn của cô...

+ Bài thơ đã in trong Tập thơ riêng Giọt Lệ Trăng - NXB Văn Nghệ 2010

Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Thứ Hai, 26 tháng 3, 2012

Thơ 0252: Thiên tài



THIÊN TÀI

Từng nhát búa lượn lờ quanh phiến đá
Tách không gian tìm hơi hám con người
Nhà điêu khắc bỗng rùng mình bật khóc!

Tượng đá thoát thai…
Chợt hát
Chợt cười…

2005
(Tập thơ Quà Tặng Mùa Đông - NXB Văn Nghệ 2007)

Thanh Trắc Nguyễn Văn




Chủ Nhật, 25 tháng 3, 2012

Thơ 0252: Thiên tài (bản tứ tuyệt)



THIÊN TÀI (bản tứ tuyệt)

Từng nhát búa lượn lờ quanh phiến đá
Tách không gian tìm hơi hám con người
Nhà điêu khắc bỗng rùng mình bật khóc!
Tượng đá thoát thai… chợt hát, chợt cười…

2005
(Tập thơ Quà Tặng Mùa Đông - NXB Văn Nghệ 2007)

Thanh Trắc Nguyễn Văn




Thứ Hai, 7 tháng 3, 2011

Thơ 0185: Đá và Người



ĐÁ VÀ NGƯỜI
                  Viết tặng L.A.
Người đẹp xách giày đi qua bãi cát
Bỏ lại sau lưng muôn vạn ánh nhìn
Biển yêu bờ, biển thét gào khao khát
Đá yêu Người, đá ngơ ngẩn lặng thinh.

2011
(Tuyển tập thơ Tuyển Thơ Đất Đứng - NXB Hội Nhà Văn 2011)

Thanh Trắc Nguyễn Văn




Thứ Hai, 5 tháng 7, 2010

Thơ 0126: Phố cũ

Thiếu nữ áo dài hoa, tường phố cổ


PHỐ CŨ

Theo mây nhớ ta lạc về phố cũ
Chim én xưa vội bay mất lâu rồi
Tiếng em hát tháng năm còn rơi vọng
Ta quay tìm lại gặp bóng đơn côi.


2001
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm – NXB Thanh Niên 2002)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Thiếu nữ áo dài trắng


Thứ Tư, 16 tháng 6, 2010

Thơ 0111: Khúc hát mùa đông

Thiếu nữ áo len hồng ngồi suy nghĩ viết

KHÚC HÁT MÙA ĐÔNG
                    Tặng Khả Tú
Này cô bé mùa đông về đấy nhé
Nhớ thương ai sao khoác áo len hồng?
Ta cô độc mang nỗi buồn hóa đá
Gió Sài Gòn nghiêng ngả nắng trên sông.

Gió lạnh lắm bé ơi đừng vội bước!
Cây không chao nhưng run rẩy bên đường
Tóc bé thả bồng bềnh mây ký ức
Theo áo dài ta chợt vấp làn hương…

Ta thảng thốt nhớ tháng ngày đi học
Thuở theo ai ngong ngóng bước đợi chờ
Mùa đông khóc thương tình ta câm lặng
Trăng phương nào ta còn mãi bơ vơ?

Giờ gom lại những mảnh tình vụn vỡ
Đốt mùa đông ta sưởi trái tim mình
Mùa đông cháy đôi má bầu ửng đỏ
Bé không cười sao ánh mắt lung linh?

Xin từ giã áng mây buồn xám ngắt
Ta theo em tìm đón nắng mai hồng
Mùa xuân biếc vẫn ngập ngừng phía trước
Bé chớ quay nhìn kẻo thấy mùa đông.

1997
(Tập thơ Cỏ hoa thì thầm – NXB Thanh niên 2002)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Trái tim tuyết trắng

Thứ Ba, 11 tháng 5, 2010

Thơ 0082: Bến cũ

Thiếu nữ ngồi áo dài trắng


BẾN CŨ

Chào năm tháng ta quay về bến cũ
Tìm tuổi thơ bàng bạc mảnh trăng chiều
Dòng sông xưa con đò giờ khuất bóng
Mây nước vang buồn vọng gió cô liêu.

Ta ngơ ngác giữa hai bờ thực ảo
Hỏi hoàng hôn sao chẳng thấy em về
Mở trang vở ta giở tìm chữ nhớ
Hoa gạo đốt lòng cháy rực trời quê.

Đây bến cũ người lái đò đâu mất?
Khi ta về người đã mãi đi xa
Trăng không khóc sao chòng chành lệ ứa
Mưa phương nào hay mưa ở hồn ta?

Đây con sóng đưa ta thời đi học
Ta vô tư, đánh mất đến bây giờ
Đâu áo trắng? Đâu tiếng cười lấp lánh?
Để sân trường gió lạnh bớt bơ vơ...


1997
(Tập thơ Hạ nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Thiếu nữ áo dài trắng


Thứ Bảy, 17 tháng 4, 2010

Thơ 0060: Đại Đế và Nhỏ Phù Thủy



ĐẠI ĐẾ VÀ NHỎ PHÙ THỦY

Ta Đại Đế về thăm vương quốc cũ
Thăm cánh đồng xưa mây trắng lưng đồi
Thuở chăn trâu chơi lội sông đánh giặc
Ta đủ tài thành Đại Đế lên ngôi.

Lấy tre lá dựng lâu đài tráng lệ
Lấy cờ lau làm hiệu lệnh vương quyền
Bao tướng lãnh, bao thần dân thần phục
Trâu theo bầy theo Đại Đế uy nghiêm.

Nhưng Nhỏ Phù Thủy môi hồng dễ ghét
Cùng bọn nữ yêu đỏng đảnh tóc dài
Thích chọi phá, thích leo trèo la hét
Khiêu khích ta đạp ngã những lầu đài.

Ta giận dữ đòi yêu ma quyết chiến
Đại Đế ra quân đội ngũ trùng trùng
Chỉ một trận giặc thù thua khiếp vía
Vứt gậy chạy dài nhốn nháo bến sông.

Nhỏ Phù Thủy biết quân mình sức kiệt
Đem bọn yêu lẩn trốn tận rừng sâu
Ta thừa thắng xua đại quân đuổi đánh
Bỗng phục binh, bị đá ném lỗ đầu!

Vết sẹo nhỏ hóa đôi bờ ngăn cách
Chẳng nhìn ai như hận oán nghìn đời
Ta lên tỉnh tháng năm dài biệt xứ
Vẫn nhớ thầm một vương quốc xa xôi...

Nhỏ Phù Thủy ai ngờ thành cô giáo!
Mắt xinh xinh e lệ dưới mây chiều
Ta Đại Đế giờ cúi hàng quy phục
Khẩn xin nàng ban tặng trái tim yêu!...


1997
(Tập thơ Hạ nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)

Thanh Trắc Nguyễn Văn