Thứ Bảy, 19 tháng 3, 2011
Thơ 0188: Làm người
LÀM NGƯỜI
Người ta xúm xít làm thơ
Tôi về gác bút ngồi mơ làm người.
Làm người
Biết khóc
Biết cười.
Biết yêu
Thật khó gấp mười làm thơ.
2007
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Có nhièu người tự xưng là "nhà thơ" nhưng lại thích dè bĩu, thích chê bai thơ của người khác
Nếu ai đó thực sự có niềm đam mê và nỗ lực trong việc sáng tác thơ, thì đó là điều đáng khích lệ được gọi là "nhà thơ". Tuy nhiên, việc tự nhận "nhà thơ" một cách không xứng đáng có thể gây ra sự hiểu lầm hoặc thậm chí là phản cảm. Thay vì tập trung vào việc xưng danh, những "nhà thơ" đó nên nỗ lực để tự trau dồi tài năng và tạo ra những tác phẩm có giá trị, sẽ là con đường bền vững và sẽ được mọi người dễ công nhận hơn.
Bài thơ viết để trả lời cho một câu hỏi xấc xược của một "nhà thơ"
+ Bài thơ đã đăng trên trang Thi viện
+ Bài thơ đã đăng trên trang Vườn thơ TKaraoke
+ Bài thơ trên đã in trong Tập thơ Quà tặng Mùa Đông - NXB Văn nghệ 2007
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo by Cuong Quan (từ ảnh 22 đến 26) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhãn:
Tho luc bat
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)






















12 nhận xét :
Van em đừng qua cổng
Nhưng rồi em nhớ qua
Ha ha ha
Ta ngất ngây, ta ngất ngây, ta yêu nàng
@Trung La Quán: :)
@Ngoan An: :D
Cảm ơn bạn Thế rất nhiều
Van em đừng qua cổng
Sao giờ em chưa qua?
Ta vo buồn đứng níu
Hoàng hôn trước hiên nhà...
Van em đừng qua cổng
Kìa ai hóa đá chờ
Mảnh sao đêm mọc muộn
Rủ một người làm thơ.
Thơ hay quá anh Văn
:)
Van em đừng qua cổng
:)
Đăng nhận xét